Ông cụ Triệu điều , trán nổi gân xanh. Bọn họ từng là đồng chí kề vai chiến đấu nhưng ngờ lúc tuổi già thê thảm đến đến . Ông tới chậm !
Khi tới cửa nhà họ Địch, đúng lúc cả nhà đang vây quanh bàn ăn ở trong sân ăn cơm.
“Thím Thiết Chùy, nhà thím khách, tới tìm chú.”
Một câu khiến trong sân đều đổi sắc mặt: "Chúng đang ăn cơm, gặp!"
Người chỉ nhún vai lực bất tòng tâm với ông cụ Triệu và Kha Mỹ Linh.
Nhiều dân làng tụ tập xung quanh để xem trò vui, chủ yếu là vì ông cụ mặc đồ màu xanh lá cây, mà Kha Mỹ Linh xinh lạ thường, giống như những bông hoa nở rộ ngày xuân, khiến vô cùng hiếm lạ.
“Bà Địch, cháu và ông nội mang vài thứ đến thăm ông Địch. Hai chúng cháu đại diện cho tổ chức, từ xa, đến đây cũng dễ dàng, xin chúng cháu vài câu với ông Địch. Hiện giờ tổ chức quan tâm đến cựu chiến binh, để chúng cháu tới hiểu rõ tình hình.
Nếu bà cho rằng chúng cháu đủ tư cách thì mời thư ký tới đây?”
Dân làng cũng ồn ào : “Dì Thiết Chùy, của tổ chức tìm tới , các còn chịu mở cửa? Mấy năm nay chú vất vả , còn sống sót là kỳ tích ...
Làm dựa lương tâm, các xây nhà ngói bằng tiền từ cái chân gãy của chú, thể chăm sóc cho chú chứ?”
Một phụ nữ dậy thở dài: “Các chuyện đau eo, do nhà các đều tàn tật cần hầu hạ. Cha chồng vì tổ chức mà cụt hai chân, lẽ tổ chức cử đến chăm sóc ông .
Chúng thể lo cơm một ngày ba bữa cho ông , giữ ông sống tồi, thể là của chúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-819.html.]
Kha Mỹ Linh lạnh lùng : “Ai đúng ai sai, trong lòng cô cũng rõ.”
"Cái gì mà ? Lão già đó què chân, tổ chức cho năm trăm đồng giống như bố thí? Họ nghĩ ông cần cơm ăn áo mặc ?
Đã mấy chục năm , tiền nhiều cũng xài hết. Đừng như thể chúng bất hiếu, đây ông chỉ ở nhà vài năm, chồng chồng nuôi dưỡng, hề ăn một hạt gạo nào của lão già đó. Nếu vì m.á.u mủ ruột thịt và năm trăm đồng đó, chúng ném ông ngoài từ lâu .
Căn nhà cũng do chúng bỏ tiền bỏ sức ..."
Dân làng cô cho ngây , đúng là già mồm át lẽ : "Thím Thiết Chùy, thím cũng quản con dâu nhà ? Có ai chuyện như thế ?
Chú Thiết Chùy lính về mang theo nhiều thứ đúng chứ? Nghe thằng ba nhà thím uống rượu với đó, còn cả cá đù vàng! Ngoài năm trăm đồng, tổ chức còn tặng nhiều chăn áo bông và thực phẩm.
Căn nhà cũng tổ chức giúp đỡ xây dựng, các chỉ cần nấu vài bữa ăn mà thôi. Nếu , cả nhà các thể sống trong căn nhà gạch đó ?"
Bà Địch gì, phụ nữ xổ một tràng: "Mấy câu khoe khoang khoác lác đó mà mấy cũng tin. Ông còn là tướng quân, các tin ?
Căn nhà thì ? Làm què như , đền bù cho cả nhà ?
Mau hết , đừng ồn ào cửa nhà chúng . Nếu thương hại lão già đó, thì mang về nhà các hầu hạ , chúng tuyệt đối sẽ ngăn cản. Nếu các đưa về nhà, cũng đưa tiền cho ông , thì đừng chỉ tay năm ngón nữa!"
Một câu khiến im lặng.
Ông cụ Triệu vô cùng tức giận: “Lúc mấy ông lão chúng vác s.ú.n.g hành quân, thực sự ăn rơm ăn cỏ qua ngày. Nhiều thể chịu đựng , nhưng lão Địch nghiến răng cố gắng sống sót.”