Đợi khi Lưu Tú Hồng  trong khoang điều khiển   động tĩnh gì, mới  ngoài , kết quả liếc mắt một cái  thấy  Hàn Viễn Dương,  khi tìm kiếm một vòng   kết quả, cô mới mở miệng hỏi.
Hàn Viễn Chinh hất cằm về phía boong tàu ở ngoài, Lưu Tú Hồng  nhắc nhở xong, mới ngạc nhiên phát hiện Hàn Viễn Dương đang  xổm ở chỗ đầu boong thuyền,  mặt về phía biển  lưng về phía khoang điều khiển,  trông  cô đơn.
Lưu Tú Hồng  chút mơ hồ, cô nhớ mang máng lúc  trọng tâm đề tài hình như nhắc tới vợ sắp cưới của Hứa Quốc Khánh chuẩn  xuôi nam  việc, liên lạc với nửa năm  con gái cả nhà họ Trương cũng theo các  thích xuôi nam,   nên đ.â.m tim Hàn Viễn Chinh ?
“Đừng để ý tới  , đúng lúc bên tai  thể thanh tịnh một chút.” Hàn Viễn Chinh khá   tình cảm  em, đương nhiên    nhắc tới chuyện chính  là  đả kích em trai thành như .
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ồ…  là  hỏi, chúng   tung lưới bắt cá ?”
Sở dĩ Lưu Tú Hồng chạy tới, ngoại trừ cảm thấy hai  em hẳn là  nhảy qua đề tài  hổ, còn  một nguyên nhân  quan trọng khác, đó chính là cô thấy   la bàn đại biểu chỗ  nhiều bầy cá,  càng ngày càng gần bọn họ.
Hàn Viễn Chinh  thoáng qua mặt biển  sóng  gió, chần chừ một lát mới : “Cũng , để Hàn Viễn Dương dạy cô tung lưới.”
Không ngờ tới còn  chuyện ngạc nhiên vui mừng như , mặt Lưu Tú Hồng đỏ bừng sợ  đổi ý, vội vàng chạy  gọi Hàn Viễn Dương.
“Em dạy chị tung lưới ư?” Nghe thấy thế, Hàn Viễn Dương mơ hồ: “Không , bây giờ đang là mùa đông đấy!”
“Tung lưới  liên quan tới mùa ?”
“Thực   , khi  mới bắt đầu học tung lưới, dùng lực quá nhẹ, lưới đánh cá căn bản tung   xa, hoặc là dùng lực quá mạnh, lưới   ngoài,  cũng theo  cùng.” Hàn Viễn Dương  tới đây, giống như nghĩ tới chuyện cũ gì đó, nhe răng trợn mắt : “Cho nên bình thường  mới đều là giữa hè mới bắt đầu lên thuyền học.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-106.html.]
“Cậu yên tâm ,   để   hắt  theo ,  vung mạnh như . Hơn nữa mùa hè  là mùa đông rơi xuống nước,  khác .” Sau khi Lưu Tú Hồng  xong, thì  kéo lưới đánh cá,   những lời  của cô thiếu chút nữa hù c.h.ế.t Hàn Viễn Dương.
“Đợi một lát, chị   bơi ? Anh! Anh!” Hàn Viễn Dương kinh hãi quá độ  tìm  trai   theo bản năng,   quên mất ngay  đó,  trai       kẻ c.h.ế.t , ứng phó  ruột bức thiết  ôm cháu nội.
Biết   chuyện xong Hàn Viễn Chinh vẫn  bình tĩnh, tuy vùng thôn Tiểu Ngư  gần như   đều  bơi, nhưng thực    tác dụng lớn. Bởi vì đa    đều chơi đùa ở bờ biển, giống như Lưu Tú Hồng, cho dù  đây  bơi, nếu thực sự đến biển rộng đầy mạch nước ngầm, đạp lung tung mấy cái xong thể lực sẽ cạn sạch.
Nhìn em trai ngu ngốc với ánh mắt ghét bỏ, Hàn Viễn Chinh bảo   tránh , tự   trận dạy Lưu Tú Hồng tung lưới đánh cá.
“Nhìn thật kỹ, tung lưới  còn gọi là lưới bánh xe, tay ném lưới, trọng điểm là  khi tung  đồng thời mở lưới đánh cá. Ngoại trừ hai tay duy trì phối hợp, trọng tâm nhất định   định, nếu  thì sẽ xảy  thảm trạng  ngu ngốc, lưới   ngoài,  cung văng  theo.”
Lần đầu tiên tung lưới, Hàn Viễn Chinh vẫn luôn   kỳ vọng gì đối với Lưu Tú Hồng,  thực tế ít   mới một   thành công, chuyện   nhất định là vấn đề sức lực, mà là  đủ kỹ năng.
Thấy Lưu Tú Hồng  chút khẩn trương, Hàn Viễn Dương ở bên cạnh nửa chen ngang nửa an ủi: “Không cần  khẩn trương như , tung lưới mà thôi,  nhiều  chắc chắn sẽ thành công. Dù  cũng  trông cậy chị vớt  đầy lưới cá.”
Tung lưới  khó, khó chính là vớt  cá. Lưới đánh cá ở  thuyền đánh cá nhỏ như bọn họ,  mới học cả một ngày, chắc chắn  thể nắm giữ nội dung chính tung lưới.
Nói đơn giản là tung lưới  dễ học, cũng dễ khiến quần áo bẩn, cộng thêm từng lưới đều thất bại. Thực  chuyện   khác câu cá mấy,  cần quá lao lực  thể học  nội dung cơ bản câu cá, nhưng đến cuối cùng  thể câu  cá  ,  chỉ  thể tùy duyên.
Bởi  câu   của Hàn Viễn Dương thực sự   một chút sai lệch,   chính xác.
Chẳng qua  đây lưới đánh cá ở trong tay  khác, cho dù Lưu Tú Hồng  nhắc nhở vị trí, cũng chỉ  thể thông qua ám chỉ. Hiện giờ lưới đánh cá ở trong tay , cô ném ngay về phía bầy cá tụ tập biểu hiện  la bàn.