Hai chị em chuyện một lát, mỗi bận việc của . Đừng trong nhà bọn họ ít việc, công việc thuyền nhiều, lúc khi Lưu Tú Hồng kết nhóm đảm bảo, dệt lưới sửa lưới đều do cô . Dù thể một mặt ăn chia hoa hồng, một mặt để Hàn Viễn Chinh tiêu tiền mời dệt lưới sửa lưới đúng ? Trên thực tế, chịu khó một chút, kiếm khoản thu nhập thêm cũng dễ dàng, đây trong nhà ngư dân đều phụ nữ giúp dệt lưới sửa lưới, nhưng dự đoán khi nhận thầu, biển càng lúc càng nhiều, lưới đánh cá hư hỏng cũng nhanh hơn, nhiều nhà phụ nữ kịp sửa lưới, sẽ bỏ tiền mời trong đội trợ giúp, trái khiến một nhà năng lực nhận thầu thuyền đánh cá thêm thu nhập.
Thực từ lúc trong đội bắt đầu cho phép cá nhân nhận thầu thuyền tới nay, rõ ràng là cuộc sống của mỗi nhà trong đội hơn một đoạn.
Đặt ở đây, bởi vì con thuyền công khai, tối đa chỉ cho phép tiện đường đưa một đoạn, chuyện khác chắc chắn , hơn nữa mua mấy thứ trở về buôn bán, đó là cấm nghiêm trọng. từ lúc nhận thầu thuyền đánh cá xong, bởi vì thuộc loại cá nhân, cho dù mấy kết bè nhận thầu, cũng liên quan tới nhà nước. Một đầu óc, mua một thứ ở nơi khác cầm về trong đội bán, một một cũng là khoản tiền nhỏ.
cũng trong mấy tháng , thuyền buôn tư nhân thường xuyên tới thôn Tiểu Ngư cũng rõ tung tích, lẽ vì công việc kinh doanh lắm, nên đổi nơi khác.
Lưu Tú Hồng mơ hồ cảm thấy, thế đạo e rằng thực sự đổi, đặt ở đây là ăn cơm như , lấy tiền như . , chỉ sợ một càng ngày càng , đường càng chạy càng rộng, trái …
Cô biện pháp đổi thế đạo, thể cũng chỉ là khiến mau chóng thích ứng xã hội phát triển nhanh .
Thay đổi , mới là đơn giản mà khả thi nhất.
Cứ như , khi nhà họ Hứa xong xuôi việc vui, Lưu Tú Hồng và chị hai biển bắt cá nữa. mà lúc trái hiếm lá, đợi thuyền đánh cá rời khỏi cảng, chị cả Lưu Soái Hồng vội vàng tới, thấy bọn họ còn vui sướng vẫy tay: “Đợi một lát, dẫn tới thị trấn ?”
Đợi chị cả lên thuyền, cần khác hỏi cô kể bộ: “Em dâu sắp sinh, chồng bảo mua ít đồ bổ cho bà đẻ, xem thứ gì bồi bổ cơ thể , thể mua thì mua nhiều một chút. chậm trễ , dẫn đến bến tàu, cần đợi trở về, bạn học ở bên đó, ở một đêm ngày mai tìm thuyền trở về.”
Cô như , đương nhiên là những khác ý kiến.
Trái Lưu Tú Hồng buồn bực: “Chị cả chị bạn học trong huyện ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-160.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
“Có mà, lúc chị học cùng , gả tới trong huyện ư? Chính là khu bách hóa trong huyện thành , cô bán đồ điện ở đó.”
Những lời vang lên, Hàn Viễn Dương ở một bên kích động chết: “Chị dâu Chu chị bạn học bán đồ điện ư? Có thể cần phiếu xe đạp, radio ? Em mua!”
Chị cả Lưu Soái Hồng mơ hồ một lát, mới : “Radio hẳn là , xe đạp… Không tính là đồ điện đúng ? Nếu thì lát nữa hỏi giúp xem? Chuyện dám đảm bảo.”
“Được , chị hỏi giúp em xem! Nếu TV thì càng .” Hàn Viễn Dương kích động xoa hai tay, vội vàng bổ sung thêm một câu.
“TV ? Chắc chắn , cho dù thực sự sớm mua , đừng hỏi.”
Hàn Viễn Dương: …
Ồ, thì biện pháp.
…
Nhìn Hàn Viễn Dương yêu sâu đậm TV, nhưng mà thứ hiện giờ vẫn là đồ hiếm , chỉ sợ trong huyện thành cũng thấy nhiều, thực sự mua mà , cho dù đến phía nam, ít nhất cũng về phía thành phố.
May mà Hàn Viễn Dương giống như chịu đả kích quen, nhanh khôi phục bình thường, tâm trạng tệ chằm chằm ba lô Lưu Tú Hồng bưng lên thuyền, tính toán hôm nay ăn gì.
Ăn gì còn , trái thuyền đánh cá mới lái lâu, bọn họ bận việc.
Nguyên nhân vô cùng đơn giản, đó chính là Lưu Tú Hồng thấy nhiều điểm lấm tấm cuốn lịch biển, ngay cả cô cũng ngờ tới, nơi cách thôn Tiểu Ngư gần như , mà bầy cá. Nếu phát hiện , chắc chắn đạo lý buông tha, may mà đây là đầu tiên Lưu Tú Hồng viện cớ, hiện giờ cô thể mặt đỏ tim đập nhanh linh tinh, vặn chị cả ở thuyền, cô cho chị cả xem bản lĩnh cô và chị hai bắt cá, xong thì thản nhiên lấy lưới đánh cá vung.