Chị hai vốn giận dữ chết, xong lời giải thích càng lúc càng tức giận: “Chị chạy tới trường tiểu học ở huyện thành đánh con gái út nhà họ Trương? Sau đó tên khốn nạn Trần Bảo Cương đánh ? Ha ha, chị một chọi hai , năng lực như ? Em rõ với chị, em em ly hôn với Trần Bảo Cương, chị còn chạy tới đó đánh gì? Đánh còn tính, chị còn đánh!”
Lưu Tú Hồng vốn đang nghiêm túc , cô ngăn cản chị hai nổi giận chút nào, nhưng đến câu , cô nhịn ngây dại.
… Cái gì mà “đánh còn tính”?
Cô đang định mở miệng, chị hai hùng hổ mở miệng: “Còn nữa! Chị xem cho dù chị đánh , cứ thổi mấy hạt dưa mặt Trần Bảo Cương là , sảng khoái bao nhiêu! Chị đánh bồ nhí gì? Chị cho rằng cô thì khác ? Đáng c.h.ế.t nhất là Trần Bảo Cương ! Chị thì , ngay cả nào hỏng tới chảy mỡ đều phân rõ!”
“Chị chỉ em ly hôn…” Chị cả nhỏ giọng mở miệng.
“Bởi vì em ly hôn, cho nên chị định giấu diếm sự thật tên khốn nạn Trần Bảo Cương đánh chị ?”
“ . Em hai , tự em nghĩ mà xem, phụ nữ từng ly hôn cho dù tái giá thể tìm gì? Em rể hai cũng là mỡ heo che mờ tim, thường ngày đối xử với em và Chanh Tử ? Em cho một cơ hội , dù chị thấy bồ nhí động thai, đứa bé trong bụng khó giữ.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Chị còn cho một cơ hội ?” Chị hai tức tới mức giậm chân, đôi mắt khẽ đảo loạn giống như tìm thứ gì đó. Lưu Tú Hồng ở bên cạnh lập tức hiểu ý cô , vội vàng cướp d.a.o phay , cũng ôm luôn muôi xào ngực, còn tông cửa chạy, trực tiếp chạy khỏi khoang thuyền tới boong tàu.
Trên boong tàu còn Hàn Viễn Dương ở đây, thuyền đánh cá nhỏ mà, chịu tải ít như thế, boong tàu sẽ rộng bao nhiêu? Lưu Tú Hồng chạy trốn mau, thiếu chút nữa va , phanh gấp suýt dọa c.h.ế.t Hàn Viễn Dương cơ thể vững ngã trong biển.
“Chị dâu… Chị dâu Hứa , chị gì ?” Hàn Viễn Dương dễ dàng mới định cơ thể, đầu đúng lúc thấy trai ở bờ, cho dù hai một thuyền một bờ, vẫn thấy nồng đậm khinh bỉ và ghét bỏ mặt trai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-165.html.]
“Xin xin , là chạy quá nhanh.” Lưu Tú Hồng áy náy , cô khó mà là vì ánh mắt chị hai quá đáng sợ, thực sự giống như một giây sẽ m.á.u tươi đầy đất, hù c.h.ế.t cô cầm lấy vũ khí bỏ chạy. Lúc bình tĩnh , cô cảm thấy chị hai sẽ đến mức cầm vũ khí đối phó chị cả, khả năng cao nhất là cầm hung khí băm Trần Bảo Cương.
“Không .” Hàn Viễn Dương vội vàng xua tay, giống như đột nhiên nhớ tới chuyện gì, xoa tay hổ : “Hình như em mới thấy chị hai chị ở bên trong kêu gào…”
Nghe như , Lưu Tú Hồng lập tức trầm mặc.
Cô bất chợt ý thức chị hai vì quá tức giận, hình như lớn tiếng. Không là chỉ Hàn Viễn Dương boong tàu thấy, là những khác bờ cũng thấy .
“… Cái gì mà chảy mỡ, là lát nữa chúng tới chợ mua ít trứng vịt, đó về ướp ăn?” Vẻ mặt Hàn Viễn Dương nghiêm túc hỏi.
…
Lưu Tú Hồng vốn trái tim đều sắp nhảy lên tận cổ họng, đều chuẩn sẵn sàng Hàn Viễn Dương hết cuộc chuyện của mấy chị em bọn họ. Tuyệt đối ngờ tới là, thì , hơn nữa sẽ là cố ý lén, lẽ vì khoang thuyền cách âm , nhẹ nhàng hai câu đều thể truyền ngoài, lúc mới mấy lời đầu đuôi.
“… Được.”
Kìm nén lâu, Lưu Tú Hồng thực sự nên trả lời như thế nào, chỉ thể bất đắc dĩ theo ý . Nghĩ mua mấy quả trứng vịt về ướp cũng tệ, nấu cơm nấu một quả cắt đôi một món ăn.
Trấn an Hàn Viễn Dương “cả đầu đều là ăn”, Lưu Tú Hồng bình tĩnh một lát, mới về trong khoang thuyền.
Lúc chị cả và chị hai đến đoạn cuối, hai giống như đạt thành nhận thức chung, còn bầu khí cứng đờ như . Lưu Tú Hồng cô ngoài mới một lát xảy chuyện gì, nhưng nếu thái bình, cô sẽ gì, dù cơ hội hỏi chị hai.