“Nếu tệ còn năng lực, nhân phẩm cũng kém, cho dù là con gái cũng nguyện ý đúng ? Không bảo kế.”
Đôi mắt Lưu sáng lên, lập tức tiếp lời: “Vậy nhỡ thứ đều , chỉ kế thì ?”
“Kế hoạch hóa gia đình đều tới thị trấn, con từng sinh con, tìm con, sẽ thế nào, nghĩ tới ư? Con , ngăn cách hai nơi với con trai ruột, với tính tình của chồng con, ngay cả gặp mặt đều là hi vọng xa vời. Anh ? Đứa bé ngay bên cạnh , con hầu hạ chồng hầu hạ đứa bé một chút quan hệ. Lần thì lắm, nhà tái giá nuôi con, con vẫn trở về tìm con trai ?”
Vẻ mặt Lưu Tú Hồng đều thèm để ý, trong đôi mắt về phía Lưu tràn ngập chấp nhận mệnh.
“Mẹ, tha cho con , ngay cả con đều từ bỏ.”
“Mẹ đây là vì nào chứ!” Mẹ Lưu tức giận tới mức hai tay phát run, nhưng rõ ràng là những lời của Lưu Tú Hồng, ngoài dự liệu của bà , bà bất chợt xoay đầu , ánh mắt tàn nhẫn trừng Lưu Anh Hồng: “Lưu Anh Hồng!”
Lưu Anh Hồng đang trong vòng mơ hồ, cô bao giờ em ba luôn như hũ nút, hôm nay đột nhiên thông minh lợi hại như . Quan trọng là, những lời mới còn đạo lý, cẩn thận nghĩ … Vậy thì càng đạo lý.
Kết quả, đợi cô khen em gái, thì chịu tiếng mắng từ ruột .
“Mẹ con…” Lưu Anh Hồng đang chuẩn hỏi, Lưu ngắt lời.
“Mẹ cái gì mà ? Con năng lực lắm đúng ? Nói ly hôn là ly hôn còn tính, con thể vẫn dựa nhà em gái ? Con bé chăm sóc hai đứa bé đủ vất vả, con để con bé chăm sóc chị như con ? Đừng cãi , con giải thích! Mẹ cho con , hôm nay con cũng , tin bảo hai trai con tới ép con ? Con ly hôn, con về nhà đẻ còn thể ? Con thực sự nghĩ rằng em gái con hai đứa con trai sẽ chia cho con một đứa ư? Nằm mơ! Đi theo !”
Cái gì mà ở trong nhà họa từ trời rơi xuống, đây chứ !
Vân Mộng Hạ Vũ
Miệng Lưu Anh Hồng chua sót, thực kết quả cô sớm đoán , chỉ ngờ tới cô sẽ đến nhanh như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-175.html.]
Không mới đầu xuân ? Không trong nhà vẫn còn việc ? Cho dù nhà họ Lưu cần trồng trọt, một khi trời nóng lên, sẽ nhiều con thuyền biển, cô cần dệt lưới vá lưới ư? Không cần ít dưa muối ? Không cần…
“Mẹ…”
“Đừng gọi ! Mẹ con gái như con!” Mẹ Lưu vươn tay túm cô : “Đi, với , bây giờ về nhà với !”
Cho dù lúc Lưu Anh Hồng giơ gậy to đuổi g.i.ế.c Trần Bảo Cương mười dặm, lúc ngay cả chút sức lực đều , dù cô còn ít tuổi, nhỡ xô xô đẩy đẩy, đẩy ngã đó thì ? Cô chỉ thể dùng ánh mắt cầu xin về phía em ba, trông m.ô.n.g em ba thể xuất lực giúp .
Lưu Tú Hồng chắc chắn thể thấy c.h.ế.t mà cứu, cô vội vàng ngăn cô , nhanh chóng : “Mẹ, cho dù chị hai trở về, cũng thể vội như ? Mẹ dì hai đến…”
“ , dì hai con đến! Nói giới thiệu đối tượng cho hai đứa!”
Hai đứa?
Không đợi Lưu Tú Hồng mở miệng hỏi, Lưu thẳng: “Mẹ cũng đối phương tình huống gì, cũng ép các con quyết định ngay. Cho dù thế nào, dì hai các con đều ý đúng ? Dì chỉ cho hai đứa thôi, lúc mới đành lòng để các con sống như bây giờ. Các con , trái qua đó ngó xem, thực sự thì thôi, cũng ép.”
Những lời đáng thương, nhưng cho dù là Lưu Tú Hồng Lưu Anh Hồng đều hiểu.
, Lưu là bắt buộc, chỉ cần một cái. là mục đích ? Không , đó chính là bước đầu tiên.
Bước đầu tiên là , bước thứ hai là tâm sự, bước thứ ba là tìm hiểu sâu hơn, bước thứ tư lẽ là thông gia gặp , đó… Còn rõ lắm ?
Hai chị em liếc , đều thấy bất đắc dĩ trong mắt đối phương.