Nhìn ruột bi thương thê lương rời , ngay cả cái bóng cũng lộ chút cô đơn.
Lưu Tú Hồng thở dài một , định với chị hai là chuẩn đến nhà họ Hứa đón con trai, đầu thì thấy chị hai như điên cho đầu trong lu nước: “Chị, chị hai?”
“Má ơi! Em mua ớt ở chỗ nào thế? Chị chỉ bóp phần nhọn, cay c.h.ế.t chị mất!” Lưu Anh Hồng suýt nữa c.h.ế.t đuối, dễ dàng rửa sạch, nhưng vẫn cảm thấy bên huyệt thái dương cay xè, cô chỉ thể lau nước mắt nước mũi, thảm thiết : “Chị, chị bôi ớt, chị…”
Không đợi chị hai hết câu, bên ngoài truyền tới giọng quen thuộc.
“Chị dâu Hứa! Anh trai em mấy ngày biển, bên công xã chuyện quan trọng… Hả? Chị thế? Người nào bắt nạt chị?” Hàn Viễn Dương trợn tròn mắt Lưu Anh Hồng, cô chảy đầy nước mắt nước mũi, vô cùng thảm thiết.
Lưu Anh Hồng cảm thấy vô cùng mất mặt.
Bạn xem khéo như ? Bị nào thấy , tên nhóc thấy, bảo cô đặt mặt mũi ở ? Cho dù Hàn Viễn Chinh thấy cũng , với tính tình của đại đội trưởng Hàn, thấy cũng sẽ bộ như phát hiện, tránh cho gặp mặt sẽ hổ. Chỉ tên nhóc Hàn Viễn Dương …
“, ớt cay mắt, tin ?” Lưu Anh Hồng lớn tiếng khịt mũi, cố gắng thanh minh cho bản .
Hàn Viễn Dương nhanh chóng quả quyết lắc đầu: “ tin.”
Dừng một lát, bổ sung thêm: “ từng việc nhà, thái ớt… Không giờ ăn cơm, vì chị thái ớt?” Thuận thế đảo qua bếp lò: “Bếp cũng nhóm lửa, đồ ăn gì cũng chuẩn , chị thể với rằng, chị rảnh rỗi chuyện gì nên bôi ớt lên mặt đấy nhé?”
Lưu Anh Hồng: …
Vân Mộng Hạ Vũ
Thực hổ, như .
“Viễn Dương , trai bảo tới gì với ? lúc đón Kiệt Kiệt, chúng , chuyện.” Lưu Tú Hồng vội vàng kéo , chị hai cô cô hiểu, mắt tinh lực phân cao thấp với Hàn Viễn Dương, nhưng chuyện nghĩa chị hai cô tính sổ , chị hai cô sẽ mang thù!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-177.html.]
May mắn Hàn Viễn Dương ngốc tới cùng, Lưu Tú Hồng kéo mạnh, cũng thuận thế ngoài.
mà cho dù ngoài cũng miệng yên tĩnh: “Chị dâu Hứa, chị hai chị thế? Trong đội chúng ai bắt nạt chị ? Chị , lát nữa em sẽ bảo trai em ngáng chân nọ!”
“Cậu trai bảo chuyển lời gì ? Chỉ là mấy ngày biển ?” Lưu Tú Hồng vì chuyển hướng đề tài, mà thực sự tò mò.
Trên thực tế, bọn họ biển nhất quán đều là, thời gian biển một ngày, sẽ do Hàn Viễn Dương tới thông báo một tiếng. Nếu ngày hôm gió mạnh sóng to, sẽ tạm thời hủy bỏ. còn một trực tiếp tới thông báo mấy ngày tiếp theo biển.
Chỉ Hàn Viễn Dương thuận miệng : “Tình hình cụ thể em rõ lắm, chỉ là vì chuyện đổi chế độ xã hội.”
“Phải đổi chế độ xã hội ?” Lưu Tú Hồng cảm thấy lo lắng bất an, hiện giờ cô sợ nhất chính là đổi chế độ xã hội.
Bởi vì tiền đồ rõ, cũng vì cô tự tin .
….
Chuyện tự tin, vẻ trống rỗng, nhưng thực tế tác dụng lớn.
Lưu Tú Hồng nghĩ tới đây, ban đầu cô là tự tin.
Trước khi lập gia đình, cha và chị chiếu cố cô, là đứa bé nhỏ nhất trong nhà, mới đầu cô cần suy nghĩ vấn đề cuộc sống, việc thường ngày là thu dọn bát đũa lau bàn, thoải mái dùng ít sức, sống vô cùng tự tại. Hơn nữa ở vùng bọn họ, tuy thể sánh bằng thành phố, nhưng vì ích lợi ở đội ngư nghiệp tệ lắm, từ nhỏ cô ăn bao nhiêu thứ , nhưng thực sự từng chịu đói, thỉnh thoảng còn cá để ăn, cuộc sống vui vẻ.
Đợi tuổi tăng lên, trải qua khác giới thiệu quen Hứa Quốc Cường, đó thuận lý thành chương gả cho sinh con, cuộc sống vẻ buồn tẻ, nhưng cuộc sống tiết kiệm như ư?
Lúc đó, mỗi ngày việc cô cần nhiều hơn khi lấy chồng một chút, dù trong nhà thêm đứa bé, việc vặt chắc chắn sẽ nhiều hơn chút. Cho dù thế nào, cô vẫn cảm thấy khổ cỡ nào, cho dù thỉnh thoảng mệt mỏi, thấy nụ ngọt ngào của đứa bé, cô mệt mỏi sẽ tiêu tan bộ.