Quen thuộc tới văn phòng trai , Hàn Viễn Dương còn đặc biệt đợi đám ít mới : “Thế nào? Lại tin tức mới nhất gì ?”
“Nếu em hỏi chuyện tổng công ty ngư nghiệp chúng , tin tức gì. một tin mới, ?”
“Tin gì?” Hàn Viễn Dương chút yên lòng, chủ yếu là trai quá quỷ dị.
Hàn Viễn Chinh giơ tay lấy một chồng văn kiện trong tủ hồ sơ bên cạnh, bốp một tiếng ném lên bàn việc mặt Hàn Viễn Dương, vươn tay chỉ phía : “Chính sách kế hoạch hóa gia đình, công xã chúng đồng bộ với trong huyện.”
“…” Hàn Viễn Dương cúi đầu theo bản năng, đó mím môi nên gì mới .
Nói gì đây?
Nói văn kiện tới lúc ?
lúc nào mới xem là tới đúng lúc?
Sớm hơn một chút thì ? Đó là lúc đội ngư nghiệp hỗn loạn nhất ư? Muộn một chút? Rất rõ ràng chuyện mắt , một năm nửa năm thể sắp xếp thỏa đáng.
“Anh, định lúc nào thông báo với ? Còn nữa, nghiêm khắc ?” Cho dù là Hàn Viễn Dương chịu để mắt tới việc đều bắt đầu đau đầu: “Chúng là ngư dân, vẫn phân biệt với đám ăn lương thực hàng hóa trong thành phố đúng ? Anh, nghĩ xem, xa , chỉ về nhà họ Hứa, nếu chỉ Hứa Quốc Cường, , nhà họ Hứa chẳng sẽ còn ai. Cho dù Hứa Quốc Khánh là phế vật, ít nhất còn là đàn ông, ít nhất còn là đáng tin trong lòng .”
“Em đều , sẽ ? Áp đặt chắc chắn đúng, chỉ sợ bên nhà họ Chu sẽ trở mặt.”
Chu Tiểu Quân em trai của Chu Đại Quân, bởi vì kết hôn muộn, cho đến bây giờ chỉ một đứa con gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-181.html.]
Tuy đều rõ sớm muộn gì kế hoạch hóa gia đình cũng triển khai, nhưng rõ ràng chỉ sống ở trong truyền thuyết, tuyệt đối khác biệt.
Một khi thật sự chấp hành, chỉ sợ bác gái Chu thể liều mạng với con dâu .
Thực nhiều đều đạo lý, nhưng đạo lý thể cơm ăn ?
Không thể!
Vân Mộng Hạ Vũ
Giống như nhà họ Hứa, với tình hình nhà họ Hứa như , nếu Hứa Quốc Cường là con một, sẽ xảy tình huống thế nào? Anh xảy chuyện, sẽ sống nổi, con trai duy nhất còn, đả kích đủ đánh c.h.ế.t một bà cụ. Cho dù cháu nội thì thế nào? Cháu nội còn nhỏ tuổi và con dâu còn trẻ, bác gái Hứa những cảm thấy vui mừng, chỉ thấy cả phát lạnh, cảm thấy bi thương , còn lo lắng hãi hùng cho tương lai của cháu nội.
Đương nhiên hiện thực là Hứa Quốc Cường em trai em gái, cho dù em trai ngu em gái ngốc, còn hơn ai. Ít nhất bác gái Hứa sẽ đòi sống đòi chết, trái sẽ chăm sóc bản thật . Dù chỉ cần bà còn sống, thể đốc thúc con trai con gái thành tài kiếm tiền chiếu cố hai cháu nội của bà .
Mà tình huống giống như nhà họ Hứa, cả đội ngư nghiệp Đông Hải tính quá hiếm lạ, nếu đặt ở công xã, càng một đống lớn.
Mấy năm gần đây coi như , từ khi khoa học kỹ thuật phát triển, cộng thêm quốc gia gián đoạn trợ cấp, thuyền đánh cá trong đội đều đổi mới, chuyện cũng dần ít . đặt mấy năm , khi tất cả dùng thuyền ba lá, xác suất gặp chuyện may cao cao. Giống như đồng lúa cha của Hàn Viễn Chinh, gần như mỗi nhà đều táng trong biển rộng.
Biển rộng , nuôi sống bọn họ đời đời kiếp kiếp, cũng cắn nuốt ít lao động khỏe mạnh.
…
Hàn Viễn Chinh phản đối kế hoạch hóa gia đình, nhưng cho rằng cho dù là chuyện gì cũng thể áp đặt. Chuyện liên quan tới trọng nam khinh nữ, chủ yếu là nếu mỗi nhà chỉ một đứa bé, ai thể đảm bảo đứa bé đó nhất định sẽ xảy chuyện? Nhỡ xảy chuyện, vợ của thể tái giá, đứa bé thì ? Trước đây đội ngư nghiệp giúp đỡ, bây giờ đội ngư nghiệp còn, ai tới giúp đỡ?
Thực vấn đề đứa bé tương đối đơn giản một chút, cùng lắm thì ăn cơm trăm nhà, mấy năm nay từng nhà đều dễ chịu hơn, láng giềng giúp đỡ một chút, cuộc sống cũng gì đáng ngại. Chỉ cần nuôi tới 15, 16 tuổi, thể tự kiếm sống.