Lưu Tú Hồng mờ mịt hai em một lát, chị hai cô xảy chuyện gì, xoay lên giúp đỡ. Một lát , trong dự liệu thu lưới .
Hàn Viễn Dương uổng phí chút sức lực, nhưng buồn bực, trái vẻ mặt đắc ý: “Xem xem , gì mà. Anh, mà cũng lúc tính sai, ha ha ha.”
“Ồ…” Vẻ mặt Hàn Viễn Chinh chút đổi, tiếp tục lái về phía .
Quẻ tượng trong may mắn tính đặc biệt, nhưng mà thực tệ lắm.
Hôm nay bọn họ tốn nhiều công sức, cuối cùng tới giữa trưa đầy bảy tám phần khoang chứa tôm cá. Sau đó Hàn Viễn Chinh xuống thuyền, chuyện bán cá đều giao cho Hàn Viễn Dương xử lý. May mà con hàng bình thường quá đáng tin, khi việc còn việc, nhưng mà đợi lên thuyền nữa, Hàn Viễn Dương giống như đột nhiên mất ngôn ngữ, cứ thể hơn một tiếng mở miệng một câu.
Lưu Anh Hồng sợ ngây , lặng lẽ nhỏ với em gái: “Cậu đây là chịu kích thích gì thế? Không thu hoạch hôm nay tệ lắm ?”
“Phát hiện trai đùa giỡn hả?”
“Không đến mức đấy chứ?”
Mới đầu Lưu Tú Hồng còn tưởng chị hai cô đúng lắm, cho dù phát hiện cũng đến mức nghiêm túc như , kết quả chị hai cô nhanh chóng một câu: “Với đầu óc đó của , thể phát hiện ?”
Lưu Tú Hồng: …
Cuối cùng vẫn là Lưu Anh Hồng nhịn , chủ động hỏi Hàn Viễn Dương đột nhiên im lặng.
Hàn Viễn Dương giống như mới lấy tinh thần, kinh ngạc : “ như vì đang lái thuyền ? Anh trai bảo đưa hai trở về nhà an , nếu va chạm , thì sẽ ném biển cho cá ăn.”
“Cho nên là quá chuyên tâm, phát hiện buổi sáng trai cố ý trêu đùa ?”
“ !... Ý của chị là gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-191.html.]
…
Vào lúc , hai chị em nhà họ Lưu cùng lộ nụ hổ nhưng mất lễ phép.
Những lời đây?
Muốn trách trách cha hai em nhà họ Hàn quá bất công, thiên vị ý thức chủ quan, mà là… Dựa cái gì đều cho trai bộ thông minh, quên nhét đầu em trai? Chuyện quá bất công, quá công bằng.
Đáng tiếc những lời , vẫn thể thẳng như thế.
Thực Lưu Anh Hồng cần đ.â.m tim Hàn Viễn Dương một lỗ thủng máu, cô sợ chính là mặt đang ở trong biển rộng mênh mông, nhỡ thực sự tan nát cõi lòng chết, cô và em gái lái thuyền, đến lúc đó mới đúng là kêu trời trời kêu đất đất chẳng . Suy nghĩ tới điểm , cô im lặng nuốt xuống những lời , còn bảo em gái nên .
Hàn Viễn Dương một lát, một lát, mặt đều là vẻ nghi ngờ: “Có hai chuyện gì gạt ?”
… Vẫn tính quá ngu ngốc.
“Không gì, chính là thấy hé răng, cái miệng giống y như hồ lô, bọn lo lắng ?” Lưu Anh Hồng hòa giải, còn lặng lẽ vỗ em gái bảo cô mở miệng.
Lưu Tú Hồng càng giỏi ăn bằng hai chị gái, lúc càng vô cùng hi vọng chị cả cô ở đây. Nếu chị cả cô ở đây, c.h.ế.t đều thể thành sống, còn lo tẻ ngắt gì? Chần chừ một lát, cô vẫn cái khó ló cái khôn ánh mắt sắc bén của chị hai tìm đề tài: “Viễn Dương, trai tới thị trấn gì thế?”
“ đúng , rõ ràng trong đội còn một đống việc.” Hôm qua Lưu Anh Hồng mới về nhà đẻ, thấy tâm trạng sốt ruột chuyện móng nhà, cô tin bên động tĩnh, thấy thế nào đều là tin tức bên đội ngư nghiệp Đông Hải linh thông hơn chút: “ , nhà các móng nhà ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Nhà chỉ hai em chúng cộng thêm một già, cần móng nhà gì?” Suy nghĩ của Hàn Viễn Dương kéo , quên nghi ngờ của , chỉ hỏi ngược .
“Nói cũng thể như , nhà chồng cũ hai em, bình thường đều tách ở riêng.”
“Vậy tình cảm của hai em bọn họ nhất định .”
Lưu Anh Hồng nghĩ một lát, bình tĩnh mà xem xét, trái như . Tình cảm của hai em Trần Bảo Cương tệ, nhưng mà tình hình bên khác với bên , bên đội ngư nghiệp Đông Hải đa nhà là tụ tập sống với , theo tiền lệ chỉ cô dâu mới thậm chí là chị cả Lưu Soái Hồng nhà bọn họ, đây vẫn luôn tình huống vợ chồng nhỏ tân hôn chuyển ngoài ở. bên , ở riêng là chuyện thường thấy, bình thường đều là cưới nàng dâu xong sẽ chuyển ngoài ở, cha già sẽ do con trai nhỏ nhất nuôi dưỡng, nhà và tài sản cũng đều thuộc về con trai út, mấy con trai chỉ cần hàng năm cho chút tiền và gạo là .