Chỉ thể , mười dặm khác biệt phong tục, cho dù thực tế hai nơi cách biệt tính là xa, nhưng thói quen vẫn khác lớn.
Trên đường trở về, rảnh rỗi việc gì , Lưu Anh Hồng mở miệng thói quen của bên nhà chồng cũ cô . Hàn Viễn Dương vốn là lảm nhảm, lúc vì trai uy hiếp, nên thành thật lái thuyền trở về, đưa hai trở về nhà một cách an , lúc mới nhịn hé răng. Trước mắt Lưu Anh Hồng chủ động đề tài, nhịn , lập tức mở miệng , hai tán gẫu hăng say.
Vẻ mặt Lưu Tú Hồng bội phục.
Là con út trong nhà, còn thuộc loại nhà tương đối sủng ái, theo lý thuyết dễ dưỡng thành tính tình ngang ngược kiêu ngạo, cho dù nghiêm trọng như , kiêu căng hoặc mơ hồ chút yếu ớt là tránh khỏi.
Lưu Tú Hồng như , từ nhỏ cô là ngoan ngoãn lời hiểu , cha các trai vẫn luôn bận rộn nhiều việc từ sớm, cô chị cả chị hai , các chị gái cũng học, trong nhà ai trông cô, cô lập tức theo cha lên thuyền. Lẽ các loại thuyền đánh cá cũ như , cho phép đứa bé lên, là phong tục tập quán gì, mà loại thuyền thực sự vô cùng nguy hiểm đối với đứa bé, cẩn thận sẽ rơi trong biển. May mà Lưu Tú Hồng ngoan, nào cha cô cũng lấy cho cô một cái ghế xuống, cô thể ngoan ngoãn lâu, cũng chạy loạn quấy rối, lớn hơn một chút thể giúp chuyện trong đủ khả năng.
Vân Mộng Hạ Vũ
một chuyện, thể là vì đây ở thuyền một thời gian, Lưu Tú Hồng ít chơi với bạn nhỏ khác, thậm chí cô chơi với bạn nào. Trong trí nhớ, trai chị gái, thì là về chị dâu khi cửa, ngay cả ấn tượng đối với trường học đều sâu.
Không đồng bọn nhỏ, bạn cùng tuổi, trực tiếp khiến cô am hiểu chuyện. Cộng thêm khi kết hôn bận rộn chiếu cố trong nhà, sinh con trông con, tối đa chỉ ở bên chồng cô em chồng nhiều, cùng với mấy câu với chị cả trong cùng đội. Bởi , cô càng lúc càng thích im lặng.
Im lặng, nhiều lắm, thường xuyên im ắng một bên, phát hiện công việc gì thể , sẽ lập tức tiến lên giúp , chịu yên, thể tính là chịu khó…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-192.html.]
Những chuyện đều là bảng hiệu của Lưu Tú Hồng, nhưng thể , bản cô vô cùng hâm mộ chị cả chị hai cô, cũng hi vọng thể ăn giống như bọn họ.
Như bây giờ , chị hai tán gẫu với Hàn Viễn Dương, còn tán gẫu đủ loại đề tài vui vẻ như thế, đề tài gì cũng thể tới, chuyện trở nên hơn, Lưu Tú Hồng hâm mộ một lát, lặng lẽ rời khỏi khoang điều khiển, tới khoang để đồ bên cạnh.
Hôm nay biển thực vội, bởi vì chuyện móng nhà trong đội náo nhiệt, Lưu Tú Hồng thấy đại đội trưởng quá nhiều dây dưa thoát , còn tưởng thời gian sẽ thể lái thuyền. Bởi cô chuẩn thứ gì mang lên thuyền ăn, buổi sáng khi cửa, cũng chỉ kịp mang theo gạo và mì, giữa trưa thể nấu bát canh cá và chút cơm, ăn qua bữa .
Khi buổi sáng biển, cô từng la bàn, trong may mắn, nhưng mà tạm tính ở mức trung bình. Chỉ điều theo lý thuyết, trong may mắn lúc tung nhiều mấy lưới vẫn thu hoạch. Hàn Viễn Chinh ở đây, Hàn Viễn Dương điều khiển thuyền tung lưới thu lưới, rõ ràng là khó xử . Nói một cách miễn cưỡng, thể , mà tính nguy hiểm nhất định.
Lưu Tú Hồng xắn tay áo lên bắt đầu thu dọn những việc giữa trưa kịp , cô quen việc suy nghĩ vấn đề.
Vẫn là vấn đề cũ, chuyện biển bắt cá thực sự quá ỷ em nhà họ Hàn.
Điều khiển thuyền, tung lưới thu lưới, cái cần kinh nghiệm phong phú, cái cần chút sức lực. Cho dù hai thứ gồm nhiều mặt, thực nhất định thể một thuyền trưởng , bởi vì chuyện bắt cá còn khảo nghiệm đôi mắt và sức phán đoán, cùng với vấn đề bán cá khi bắt .
Tốt hơn những khác chính là, tạm thời Lưu Tú Hồng cần suy nghĩ vấn đề bắt cá, chỉ cần la bàn ở đây, cô tin cô sẽ bắt nhiều cá hơn những khác. vấn đề quan trọng nhất giải quyết, thậm chí tính kỹ thuật mạnh hơn điều khiển thuyền, khiến bất đắc dĩ nhất là công việc thu lưới.