Ta Dẫn Theo Ba Nhóc Con Mưu Sinh Làm Giàu - Chương 195

Cập nhật lúc: 2025-09-01 12:34:26
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu dựa theo lời bí thư , một con thuyền đánh cá tự động hóa mới, càng an càng thuận tiện, nhưng chỉ cần hai thể biển vớt cá, như dư thì ? Người vứt bỏ thì thế nào? Nếu chỉ là một con thuyền trái cả, đương nhiên những con thuyền thiết mới kết thúc thí nghiệm, mở rộng thì ?

Tương lai lâu, chỉ sợ ít thể lái thuyền đánh cá.

“Cái gì? Thuyền mới?”

“Đại đội trưởng! Phía định phát thuyền mới ? Lần là thuyền to thuyền nhỏ? Có sẽ tuyển chọn thuyền trưởng một nữa ?”

, thuyền mới tới, chắc chắn chọn thuyền trưởng mới!”

“Chẳng trách đội trưởng một đống việc, nhưng đại đội trưởng vẫn như , hóa là phía định phát thuyền mới. mà, chuyện móng nhà quan trọng như thế…”

“Móng nhà chạy ! Nếu thuyền mới nhanh lấy tới, cẩn thận sẽ đội ngư nghiệp khác đoạt mất.”

Hàn Viễn Chinh họp xong ngày hôm đáp thuyền nhỏ nhà khác trở về, về tới đội thì mời thể xã viên dự họp, cho nội dung quan trọng của cuộc họp .

Kết quả mới mở đầu, nhịn bàn tán xôn xao.

“Được , im lặng , đại đội trưởng chuyện!”

đúng, đại đội trưởng ! Thuyền mới thế nào? Sắp xếp ?”

Không lâu , im lặng , từng đôi mắt tràn ngập chờ mong cùng về phía Hàn Viễn Chinh ở bàn.

Hàn Viễn Chinh thở dài trong lòng một .

Thực tình hình như , từng thấy vô . Từ nhiều năm , chọn đại đội trưởng của đội ngư nghiệp Đông Hải xong, thường cách một thời gian sẽ mang tới tin tức mới nhất cho đám xã viên. Giống như thuyền ăn dầu đầu tiên lúc mới đầu, ban đầu còn chút hoài nghi, dù chỗ bọn họ là hải đảo, thấy mấy kéo như ở đất liền. Trên thực tế, đây là đầu tiên bọn họ thấy thiết ăn dầu.

mà bây giờ…

“Lúc đều là thuyền nhỏ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-195.html.]

Hàn Viễn Chinh mở miệng, ít bắt đầu lắc đầu thở dài.

sốt ruột nhịn cướp mở miệng : “Vì là thuyền nhỏ? Trong đội chúng thiếu thuyền nhỏ mà!”

“Là thuyền nhỏ, nhưng khác với những chiếc thuyền đây.” Hàn Viễn Chinh hiệu cho im lặng một lát, lúc mới trầm giọng giải thích tường tận.

Thuyền thí nghiệm khoa học kỹ thuật mới, càng định cũng càng an , bộ đều thi hành bằng máy, tự động tung lưới và thu lưới, ngoài trong khoang cá thiết kế cũng càng khoa học hơn, tủ lạnh giữ tươi.

Mọi ở phía sửng sốt một lát.

Nói thật, cho dù nhiều thế hệ lấy bắt cá mà sống, cũng tất cả hiểu những từ ngữ hiếm lạ. Trên thực tế đa trong đội là mù chữ, cho dù từng học, cũng ít nghiệp tiểu học, đa là mấy năm học tên ký sổ sách xong là bỏ học về nhà.

Chuyện cũng biện pháp, mấy năm cuộc sống của bọn họ thực sự dễ dàng, ngay cả bụng đều ăn no, nào sẽ quản vấn đề học của đám trẻ? Trong mấy năm gần đây, một mặt là cuộc sống hơn, về phương diện khác cũng là quốc gia tuyên truyền mạnh mẽ, trái mỗi nhà mỗi hộ đều để đứa bé học, đặt hi vọng lên hậu bối nhà .

Vân Mộng Hạ Vũ

Ngay khi trong lòng tràn ngập lúng túng, đôi mắt tỏa sáng.

Thực sự là nghĩ cái gì thì đến cái đó!

Lưu Tú Hồng kích động tới mức tay đều phát run, hôm qua cô còn đang nghĩ, con thuyền tự động thu lưới. Khi tung lưới cô vấn đề gì, cho dù một khả năng sai sót, cộng thêm chị hai cô chắc chắn cũng . chuyện thu lưới thì khác, cho dù mỗi ngày cô việc nặng, cũng biện pháp luyện thành chút sức lực trong thời gian ngắn.

Kết quả, tin tức tới!

Nội dung khác cô , chỉ ngóng tự động tung lưới và thu lưới. Đợi bình tĩnh một chút xong, cô mới tâm tư suy nghĩ.

Hàn Viễn Chinh là thuyền nhỏ, nhưng rốt cuộc to bao nhiêu? So với thuyền viễn dương khổng lồ, thuyền đánh cá hơn 10, 20 cũng là thuyền nhỏ. nếu là như , cô , ai nguyện ý kết nhóm với cô.

Lưu Tú Hồng lập tức sốt ruột, ước gì thể mở miệng hỏi rõ ràng.

Không đợi cô mở miệng, hỏi : “Rốt cuộc thuyền to cỡ nào? Mấy lái?”

“Tất cả đều là thuyền nhỏ thích hợp cho gia đình, nếu việc thuần thục, hai , nhưng mà nhất nên ba một thuyền, nhỡ xảy chuyện gì càng an hơn một chút.”

Hàn Viễn Chinh dừng một lát, mặt tràn ngập vẻ phức tạp.

Loading...