Hàn Viễn Dương thực sự rõ, nhưng một chuyện vẫn rõ, đó chính là trai sẽ hại .
Cho nên cứ như , còn thể gì?
Không , Hàn Viễn Chinh vẫn luôn ý lái thuyền nhỏ, nhưng mà vẫn dựa theo năng lực của thủy thủ đoàn trong trí nhớ, nhanh chóng ghi tên.
mà khiến bất ngờ chính là, phía còn từng đăng ký.
…
Lại hai ngày , chị cả Lưu Soái Hồng nôn nóng sốt ruột chạy tìm em gái.
“Em hai em ba! Chị với hai đứa !”
Lưu Tú Hồng thấy tiếng bước chân quen thuộc, lập tức bắt đầu bận rộn. Lưu Anh Hồng chậm một bước oán hận em gái út, thể dậy đón chị cả.
“Các em ! Trái các em còn ! Các em , đại đội trưởng là thành thật!” Lưu Soái Hồng tiến tới lập tức vô cùng quen thuộc rút ghế , thuận tay cầm lấy cốc bàn, mở nắp rót miệng, đó lau mép: “Anh tìm chồng chị, bảo chồng chị cũng đăng ký!”
Động tác tay Lưu Tú Hồng dừng , vội vàng tới: “Tìm rể cả ? rể cả thuyền trưởng thuyền to, vì còn tìm rể cả?”
Nghĩ cũng , Chu Đại Quân lên thuyền trưởng thuyền viễn dương tuyệt đối khả năng lùi về lái thuyền nhỏ. Cho dù vẫn thuyền trưởng, thuyền trưởng của thuyền to và thuyền nhỏ, bên nào nặng bên nào nhẹ ai chẳng ? Cho dù thuyền mới tăng lượng chịu tải, nhưng thể so với thuyền viễn dương ?
Lấy ví dụ đơn giản nhất, thuyền nhỏ cần mỗi ngày biển, xuất phát từ bến cá tới điểm bắt cá, giai đoạn hao phí bao nhiêu dầu, tới mất mấy tiếng ? Nói cách khác, tất cả cá bắt ban ngày, ít nhất nửa thậm chí hơn nửa thời gian lãng phí đường.
Đương nhiên, cũng thể ở tại chỗ vớt cá hai ba ngày, nhưng ai thể đảm bảo sóng gió tới? Thuyền viễn dương kháng sóng gió cấp bậc cao, nhưng thuyền nhỏ nếu gặp biển đột kích, cẩn thận sẽ là thảm kịch thuyền hủy chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-200.html.]
Hơn nữa, thuyền viễn dương vớt sản phẩm giá trị vượt xa sản phẩm gần biển, chênh lệch giữa hai bên nhỏ.
Đương nhiên, nếu ưu đãi thì , thuyền viễn dương là hơn nửa tháng, một tháng, thậm chí thể phỏng đoán hợp lý, con thuyền tương lai càng tạo càng to, khéo còn con thuyền siêu cấp lớn hai tháng thậm chí nửa năm mới về cảng một . con thuyền nhỏ , no c.h.ế.t ở biển phiêu bạt hai ba ngày, quan tâm thế nào, từ đủ loại việc thể thấy, hai bên thể so .
mà tất cả lưu luyến gia đình! So với thường xuyên ở nhà, ăn uống no đủ cùng với lấy tiền về nhà mới quan trọng nhất.
Dù ở thời đại cái của đa , đàn ông suốt ngày chỉ trong nhà là tiền đồ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tuy Lưu Tú Hồng đến mức nghĩ là như , nhưng thật, thuyền trưởng thuyền to kiểu gì cũng hơn lái thuyền nhỏ? Hai bên vẫn luôn cùng một cấp bậc.
Rất rõ ràng, chị cả cô cũng nghĩ như thế: “Chị suýt đại đội trưởng hù chết, rể các em xong lời đại đội trưởng , cũng liên tục lắc đầu. mà đó, đại đội trưởng , đánh giá trong chúng , mà liên quan tới nhiều nơi, cả huyện còn khả năng là tính cả huyện bên cạnh. Dù vùng duyên hải , nhóm đầu tiên chỉ tổng cộng 20 chiếc thuyền mới, mấy trăm hơn nghìn cùng thi đấu!”
Nói mấy trăm hơn nghìn là ước lượng, khéo còn nhiều hơn.
Quan trọng nhất là, mắt một chút sẽ hiểu rõ, đây là xu thế thời đại mới, cũng giống như mấy năm thuyền ăn dầu đầu tiên đưa , là chuyện lớn đổi lịch sử!
Lần đó, Hàn Viễn Chinh chính là chạy , bây giờ, đương nhiên là cho phép lạc hậu.
Cũng ít cùng ý nghĩ, đều cho rằng để Hàn Viễn Chinh dành , một bước sai từng bước sai, nào cũng là bọn họ chiếm tiện nghi, cho dù thế nào cũng thể lạc hậu nữa.
Cũng chính vì như , khả năng bây giờ tất cả đội ngư nghiệp sẽ bày sát chiêu, thề quyết thắng bại.
“… Dù ý của đại đội trưởng chính là, cho rể các em cũng tham gia huấn luyện , nhất là lấy thứ hạng. Đợi thuyền mới tới tay xong, rể các em thích lái thì lái, cho dù lái, cũng sẽ cho khen thưởng. Cùng lắm, tiếp nhận chức vụ thuyền trưởng chia cho rể các em một phần.”
Những lời qua, hình như chút…