“Còn ? Anh trai , đề mục chắc khó, dù cũng là lựa chọn thuyền trưởng, thi đại học, lẽ đáp án đều sẵn, nhưng chị ? Dù , chữ chắc chắn .” Khi Hàn Viễn Dương những lời , lộ dáng vẻ trong lòng còn sợ hãi: “Nghe trai , đây gọi là xu thế thời đại, , nếu là chữ, gì cũng tiền đồ!”
Lưu Anh Hồng cái gì là xu thế thời đại, đáng ăn mừng duy nhất chính là, cô chữ, hơn nữa lúc ở trường học, thành tích cũng tệ lắm.
Lúc Lưu Tú Hồng điền xong, bên trong ngoại trừ năm sinh , còn tình trạng hôn nhân, trình độ văn hóa… Trái yêu cầu điền giới tính, là phía quan tâm giới tính, là vẫn luôn nghĩ tới sẽ nữ đăng ký tham gia huấn luyện.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi cô xong, còn nghiêm túc kiểm tra một , lúc mới dậy nhường ghế, để chị hai xuống chậm rãi .
Hàn Viễn Dương miệng chịu im tiếp: “Thực hai chị cũng cần quá lo lắng, đều đây là thuyền mới nhóm đầu tiên mà. Nhóm đầu tiên là ý gì? Vậy thì đại biểu sẽ nhóm thứ hai, nhóm thứ ba… Nếu , thì đợi , nhiều lắm!”
Nghe thấy những lời , trong lòng Lưu Tú Hồng mới giật : “Ý của là, giống như thuyền ăn dầu loại bỏ thuyền buồm năm đó, những thuyền chúng hiện giờ, sớm muộn gì cũng ngày loại bỏ ?”
“Còn !”
Hàn Viễn Dương là ai? Không ai để ý tới đều thể thao thao bất tuyệt tới nửa đêm, một khi để ý còn ? Sẽ lập tức quan tâm hết.
Bắt đầu từ những con thuyền cũ loại bỏ lúc , còn bậc cha chú tổ tông bọn họ lúc , đừng ba năm đổi một thuyền rách, hơn trăm năm cũng bất cứ đổi mới gì. Còn bây giờ xem trọng khoa học kỹ thuật, thử nghĩ mà xem, nông dân máy kéo, máy gặt, ngày nào đó sẽ đến máy gieo hạt ? Đến lúc đó, từ gieo đến thu gặt, đến vận chuyển tới trạm lương thực, hàng dài đều thu phục!
Nếu nông dân thể như , vì ngư dân bọn họ thể? Thuyền đánh cá sớm nhất đây vẫn là dựa chèo, đổi thành thuyền buồm ? Lại đó, thuyền ăn dầu xuất hiện, hơn nữa càng tạo càng to, bây giờ đổi thành kiểu mới nữa ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-205.html.]
Hàn Viễn Dương những lời thấm thía cho chị em nhà họ Lưu.
“Mọi đừng tưởng như là hạn cuối, thuyền mới là tự động tung lưới, thu lưới, cộng thêm chức năng ướp lạnh như tủ lạnh ? Sau sẽ như thế nào? Khó mà đảm bảo, chúng biển bắt cá, đều cần lên boong tàu, trực tiếp dùng cơ giới hóa, giống như TV to, ấn một nút, sẽ một tiết mục để coi. Nói chừng, trong phòng thuyền trưởng, cũng ấn một cái nút, oa, tung lưới, ấn một nút, oa, thu lưới…”
“Anh thấy là ấn em mới đúng!” Giọng của Hàn Viễn Chinh vang lên ở bên ngoài, lâu đẩy cửa tiến : “Em đúng là năng lực! Ở lầu đều thể thấy tiếng em chuyện. Còn ấn một nút ư! Không việc gì thì về nhà việc ! Kế tiếp còn việc , nhanh giúp nhiều việc !”
“Ồ!” Hàn Viễn Dương cúi gằm đầu, hữu khí vô lực ngoài.
Đợi em trai ngu ngốc nhà rời , lúc Hàn Viễn Chinh mới về phía hai chị em nhà họ Lưu: “Viết xong hả? Viết xong thì đưa xem, tránh cho nộp lên mới phát hiện sai, phiền phức lắm.”
Lưu Anh Hồng vội vàng xong bảng của , nhanh chóng một , cảm thấy vấn đề gì, lúc mới giao cho Hàn Viễn Chinh.
Hàn Viễn Chinh vô cùng nghiêm túc kiểm tra một , cuối cùng mới gật đầu: “Chữ của hai tệ, mỗi chữ đều thể xem hiểu, tệ.”
Thực thể xem hiểu Hàn Viễn Chinh mấy chữ, mà là chênh lệch trình độ văn hóa của ngư dân quá lớn. Chưa tới chuyện khác, chữ của nhiều là bơi chó là khen, mất nét quả thực thường như cơm bữa, càng đáng sợ hơn chữ tự nghĩ .
Hàn Viễn Chinh chuẩn sẵn sàng, sẽ những hành hạ, ngờ tới hai chị em nhà họ Lưu đúng hết bộ, còn dễ nữa.
Còn bút tích non nớt gì đó, Hàn Viễn Chinh vẫn luôn quan tâm, thể chữ là chữ gì còn đủ ?