Xác định thành vấn đề xong, hai chị em nhà họ Lưu rời khỏi khu văn phòng, kế tiếp chỉ cần đợi tin. Theo như lời Hàn Viễn Chinh, lẽ sẽ lâu lắm, dù phía khả năng dành thời gian đợi, đánh giá nhanh thì dăm ba bữa, chậm nhất là mười ngày sẽ cách rõ ràng.
mà vẫn nhắc nhở một câu.
“Trong lúc huấn luyện chắc chắn thể về nhà, đến lúc đó nhớ sắp xếp đứa bé trong nhà thật .”
Những lời là cho Lưu Tú Hồng, cô vô cùng cảm kích gật đầu.
Cũng vì câu nhắc nhở của Hàn Viễn Chinh, khi hai chị em rời khỏi khu văn phòng, Lưu Tú Hồng bày tỏ đến bên nhà họ Hứa, bảo chị hai về nhà .
Dọc đường tới nhà họ Hứa, Lưu Tú Hồng thấy nhiều tụ tập thảo luận, bọn họ tránh khác, dù Hàn Viễn Chinh rõ, dựa bản lĩnh của , như công bằng.
Đợi Lưu Tú Hồng tới nhà họ Hứa, ngoài dự đoán thấy tiếng tranh cãi trong nhà chính.
Nội dung tranh cãi đương nhiên là vì chuyện thoát ly sản xuất huấn luyện .
Hứa Quốc Khánh chắc chắn , nhiều như em nhà họ Hàn, nhưng bản năng của cảm thấy đây là cơ hội . Hơn nữa em nhà họ Hàn tính toán , chắc chắn tệ, nếu thực sự , vì hai họ còn chuyện như thế?
Loại logic vẫn chống cân nhắc.
Vân Mộng Hạ Vũ
bà cụ Hứa kiên quyết phản đối.
“Hai em nhà họ Hàn thực sự bản lĩnh, hai bọn họ chắc chắn vì cướp đoạt thuyền mới cho đội. Con thì ? Con gì? Con cướp hai em nhà họ Hàn , là cướp Chu Đại Quân? Quốc Khánh , con còn nhỏ nữa, đừng mù quáng lăn qua lăn . Dù trong đội còn thuyền khác, con lái thuyền cũ là .”
Khi Lưu Tú Hồng nhà chính, thì bà cụ Hứa tận tình khuyên bảo Hứa Quốc Khánh.
Hứa Quốc Khánh kiên quyết theo.
“Chị dâu đến kìa!” Nàng dâu của Hứa Quốc Khánh thấy Lưu Tú Hồng tới, vội vàng dậy gọi, cho dù cô tâm tư gì, ít nhất mặt mũi vẫn cho.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-206.html.]
Bà cụ Hứa cũng thấy Lưu Tú Hồng, chần chừ một lát hỏi cô: “Cô tới gì? Ồ… Cô cũng đăng ký tham gia gì đó … Chuyện là hồ nháo ?”
“Hai em nhà họ Hàn đều tham gia, con và chị hai cho dù tham gia, cũng khó khả năng lái thuyền biển bắt cá.” Lưu Tú Hồng vô cùng bình tĩnh mở miệng.
“ … Hai bọn họ đều , hai cô bản lĩnh tự lái thuyền bắt cá.” Bà cụ Hứa lẩm bẩm , rõ ràng là thuyết phục.
Thấy thế, Lưu Tú Hồng : “Con và chị hai vốn quan tâm , ít nhất sẽ thử xem. Nếu thực sự , cho dù là tự lái, giống như đại đội trưởng để khác lái lấy cổ phần, tóm đều là một con đường.”
“Cũng …” Bà cụ Hứa nhanh chóng kịp phản ứng: “Vậy cô tới chỗ , là trông đứa bé giúp ? Được, đến lúc đó cô đưa đứa bé tới đây .”
Vấn đề của Lưu Tú Hồng lập tức giải quyết, nhưng chính vì , Hứa Quốc Khánh càng lúc càng bực bội.
“Mẹ! Mẹ thể giảng đạo lý ? Dựa cái gì chị dâu thể , trái con ? Hơn nữa, phụ nữ thuyền trưởng ? Từ xưa tới nay, chuyện như ?”
Bà cụ Hứa mặc kệ chuyện , bà chỉ hiện tại.
Tình huống hiện giờ chính là, quan tâm Lưu Tú Hồng , đợi hai em nhà họ Hàn , cô và chị hai cô còn thể thế nào? Rảnh rỗi ở nhà nấu cơm giặt quần áo trông con? Còn bằng thử xem, nhỡ mèo mù vớ cá rán thì ?
Hứa Quốc Khánh thì khác, , nhiều miệng ăn trong nhà đây?
Bà cụ Hứa chỉ một câu: “Dù trong nhà dư lương thực, con mà cả nhà chúng sẽ nhảy biển, dù sớm muộn gì cũng đói chết, còn bằng c.h.ế.t quách cho xong!”
Những lời vang lên, Hứa Quốc Khánh héo rũ.
Anh bản lĩnh giả, nhưng là lòng độc ác gì đó, trơ mắt cả nhà chết? Anh .
Xem , chuyện thực sự cách nào.
Lưu Tú Hồng thấy tình huống , thì chồng thắng, cô ở lâu, chào một tiếng rời .