Mỗi ngày đều đổi ở phía , mắt thường thể thấy , cuộc sống của càng lúc càng hơn.
Đương nhiên, thể từng nhà đều như , dù so với mấy năm mỗi nhà đều nghèo, hiện giờ trở nên giàu hơn.
chuyện cũng biện pháp, huống hồ dù thể lo vấn đề ấm no, cần phát sầu tiếp theo đột nhiên ở .
Ăn no, mặc ấm. Từ xây dựng nhà hai tầng rưỡi xong, lối tới mỗi nhà cũng dần xây dựng thiện. Xe đạp mà Hàn Viễn Dương từng mơ đều ngóng trông, hiện giờ đảo bao nhiêu.
Không biện pháp, chỗ bọn họ thể lái xe, xe đạp thành phương tiện giao thông tiện nhất, còn xe ba bánh, nhưng loại bình thường dùng để vận chuyển hàng hóa.
Lại đó chính là, gần như nhà đều TV to, một nhà thậm chí chỉ một cái, càng khách sạn cấp hải đảo do ủy viên thôn xây dựng, mỗi một gian phòng đều TV.
Đây là chuyện đây nghĩ cũng dám nghĩ.
Đối với Lưu Tú Hồng mà , nhất chính là cuối cùng chị hai cô cũng chốn về của nữa.
Theo một năm đó, khi tới đội ngư nghiệp Đông Hải, chị hai Lưu Anh Hồng từng rời khỏi đây. Dưới sự trợ giúp của Hàn Viễn Chinh, cô hộ khẩu trong thôn, nhưng mà vì lúc phân nhà cho phụ nữ, cho dù hộ khẩu, thực chất cũng tác dụng quá lớn, cô vẫn ở nhà Lưu Tú Hồng.
Mãi đến khi cô gả cho Hàn Viễn Dương.
Ai cũng ngờ tới, nhưng giống như ngoài dự liệu của những khác.
Bác gái Hàn từng là bác gái chủ nhiệm, cũng về hưu ở nhà, lúc mới đầu phản đối, nhưng cuối cùng vẫn thỏa hiệp. Bà sẽ phản đối bình thường, Lưu Anh Hồng từng kết hôn từng ly hôn, còn từng sinh con. Mà con trai út của bà Hàn Viễn Dương, vẫn là một độc chân chính. Càng khỏi , giữa hai còn kém tuổi, cho dù nhiều lắm, ở trong thôn Tiểu Ngư vẫn trọng nam khinh nữ , vẫn là cách thể vượt qua.
cuối cùng, bọn họ vẫn thắng lợi.
Không chiến mà thắng.
Ngay từ đầu Lưu Anh Hồng cố gắng, thực sự , phương hướng cố gắng của cô là chăm chỉ biển cố gắng bắt cá cố gắng kiếm tiền. Đối với cuộc sống tình cảm, đối với tái giá , cô luôn duy trì thái độ cả.
Lại Hàn Viễn Dương, vốn là ngây ngô, cho dù diện mạo tệ, cũng cao, năng lực bắt cá cho dù bằng trai , nhưng cũng coi như là xưng hùng xưng bá, nhưng bất đắc dĩ chính là biện pháp phá hủy mỗi xem mắt.
Đáng sợ nhất chính là, cố ý , nghiêm túc xem mắt đối tượng, đó khiến đối phương tức chết, hoặc tức giận đánh c.h.ế.t .
May mà cuối cùng bác gái Hàn cũng đúng lúc ngửi thở sống cô độc quãng đời còn con trai út, thể đối mặt với hiện thực . Tuy ở trong cảm nhận của bà Lưu Anh Hồng ngàn vạn khuyết điểm, nhưng một ưu đãi, tuổi Lưu Anh Hồng lớn hơn một chút, lẽ sẽ con trai út của bà cho tức chết.
Cứ như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-233-toan-hoan-van.html.]
Nếu thì còn gì nữa!
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô gái là tìm một đàn ông để chung sống, khi kết hôn lâu thì lên trời! Với tính cách chó đó của Hàn Viễn Dương, thực sự thể bất tri bất giác khiến một đang , tức giận tới mức giận sôi lên.
Lưu Anh Hồng cũng tức, nhưng việc là thế , nhiều năm trôi qua như cho dù thế nào cũng quen.
Lùi một vạn bước , cô còn thể an ủi bản , so đo với tên ngốc gì?
Mà trong hôn lễ của Lưu Anh Hồng, con gái Chanh Tử do chồng cũ nuôi của cô cũng đến, lặng lẽ cho một tin, tuy cha tái hôn, cũng sinh con, nhưng cuối cùng thể ôm con trai, hiện giờ trong nhà bốn đóa kim hoa.
Tuy buông xuống, nhưng khi Lưu Anh Hồng tin , vẫn nhịn to. Cô vốn trọng nam khinh nữ, nhưng chuyện , càng hi vọng con trai càng chiếm con trai, nghĩ kiểu gì cũng thấy vui vẻ.
Cô còn hỏi con gái, nguyện ý tới sống với cô .
Chanh Tử nghĩ một lát nhưng vẫn từ chối, lý do là cha cô bé tiện nghi, dựa cái gì nuôi đám con gái của kẻ thứ ba, mà nuôi cô bé? Cô bé nên tiêu tiền của cha , khiến cha thành kẻ nghèo hèn!
Cuối cùng, Chanh Tử còn lặng lẽ chuyện riêng với em họ Hứa Quân Hào.
Em thực sự hi vọng em hạnh phúc ?
Hào Hào mở miệng thế nào, bé phản đối, nhưng nếu ép bé mặt… Cậu bé chắc chắn . Khác với Chanh Tử, Chanh Tử ghét cha của cô bé, nhưng bé nhớ cha từng nâng niu bé trong lòng bàn tay.
Cậu bé cha, cha chỉ biển bắt cá, sẽ trở về đúng ?
Lưu Tú Hồng chị hai hạnh phúc, còn chính cô, thật, cô còn chuẩn .
Ai phụ nữ nhất định kết hôn? Như bây giờ cũng tệ lắm.
Trong lúc các tân khách nâng ly cạn chén, Hàn Viễn Chinh lặng im tới bên cạnh Lưu Tú Hồng, ho nhẹ một tiếng: “ bàn bạc với Viễn Dương, gia sản bao gồm nhà mới đều về , do phụng dưỡng .”
Vẻ mặt Lưu Tú Hồng rõ chân tướng.
“Nói như , chừng sẽ nguyện ý tuyển ở rể, em cảm thấy thế nào?”
Lưu Tú Hồng bất chợt nở nụ .
HOÀN.