Hoàng Nguyệt Ly cuống quýt đưa tay lên bịt chặt miệng .
Đôi mắt đào hoa đa tình của Lê Mặc Ảnh khẽ nheo , ngón tay thon dài của khẽ gãi lên chiếc cằm nhỏ nhắn của nàng.
“Tiểu Ly Nhi, bây giờ Bổn Vương là gì của ngươi ?”
Hoàng Nguyệt Ly lắc đầu, cố tránh né bàn tay của .
Hành động gãi nhẹ của , hệt như đang gãi một chú mèo con mới lọt lòng đáng yêu, lực tay vặn đến hảo, khiến nàng cảm thấy nhồn nhột nhưng vô cùng dễ chịu, tựa như sắp chìm giấc ngủ.
Cảm giác ... khiến nàng vô cùng quen.
Thế nhưng, ngón tay Lê Mặc Ảnh khẽ lật, kẹp chặt lấy cằm nàng, gương mặt tuấn tú áp sát gần, cất giọng một nữa: “Ly Nhi, Bổn Vương là vị hôn phu của ngươi, ngươi ghi nhớ cho kỹ, đừng hòng tính chuyện đính ước mật quá mức với bất kỳ nam nhân nào khác, nếu một khi Bổn Vương nổi cơn ghen, chính cũng sẽ chuyện kinh khủng gì , hiểu ?”
Tim trong lồng n.g.ự.c Hoàng Nguyệt Ly đập loạn xạ, thở đậm đặc mùi nam tính của Lê Mặc Ảnh phả làn da mịn màng, chẳng hiểu vì khiến hai gò má nàng nóng bừng lên.
Nàng đáp lời .
Thực , nàng cảm thấy đầu óc rối bời.
Hoàng Nguyệt Ly rõ, mà nàng yêu, chắc chắn là Mộ Thừa Ảnh.
Kiếp , khoảnh khắc sinh ly t.ử biệt với Cực Bắc Băng Nguyên, nỗi đau xé nát tâm can vẫn còn day dứt nơi lồng ngực, mỗi khi hồi tưởng , vẫn nhói lên từng cơn.
Thế nhưng, khi Lê Mặc Ảnh hôn nàng, một khoảnh khắc, nàng quên hết tất cả thứ, đắm chìm trong cảm giác mật khi môi lưỡi quấn quýt lấy .
Tựa như, trong vòng tay của ... nàng thể tan chảy...
Nàng rốt cuộc thế ?
Lẽ nào nàng thật sự là một nữ nhân hoa tâm đa tình đến ? Chỉ cần là nam nhân đủ mạnh mẽ, đủ bá đạo, là nàng đều sẽ rung động ?
Thế nhưng, trong vô vàn nam nhân theo đuổi nàng ở kiếp , cũng thiếu những vị Tông chủ của các đại Tông môn, các bậc Đế quân của những Thiên Vực hùng mạnh, nhưng nàng đều chẳng thèm để mắt, chỉ một lòng một với một Mộ Thừa Ảnh thôi mà?
“Ly Nhi?”
Thấy nàng lặng im đáp, Lê Mặc Ảnh nhướng mày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-302-du-vuong-day-vo-2.html.]
Hoàng Nguyệt Ly cụp mi mắt xuống, lặng thinh .
Đây rõ ràng là một tư thái cự tuyệt, tiểu hồ ly ... vẫn hề chấp thuận ! Chẳng qua là vì cách thực lực quá lớn, thể phản kháng, nên mới im lặng mà thôi.
Lê Mặc Ảnh hiểu ý của nàng, cõi lòng dâng lên một trận đau nhói.
Lần đầu tiên trong đời yêu một tiểu nha đầu, mà tình cảm ập đến mãnh liệt, khiến thể chống đỡ, tựa như một mối duyên nợ tiền định mệnh sắp đặt từ kiếp ...
Thế nhưng, tại ... nàng cứ một mực yêu ???
“Ưm... đau!”
Hoàng Nguyệt Ly đột nhiên khẽ rên lên một tiếng.
Lê Mặc Ảnh lúc mới sực nhận , trong cơn tức giận, ngón tay đang kẹp cằm nàng vô thức siết mạnh, khiến cho một mảng da của nàng ửng đỏ lên.
Hắn khẽ thở dài, rụt tay .
Hoàng Nguyệt Ly ngẩng đầu lên, bắt gặp ngay ánh mắt đượm buồn của . Gương mặt tuấn tú vốn luôn kiêu kỳ lạnh lùng, giờ đây chỉ còn vẻ bơ vơ, lạc lõng.
Trái tim nàng khẽ rung động, cả hai lặng lẽ sâu mắt , ai một lời.
Thời gian... dường như ngưng đọng ngay khoảnh khắc .
Ngay lúc , một giọng bất chợt từ bên ngoài xe ngựa vọng .
“Chủ nhân, thuộc hạ mang cây đàn của Tam tiểu thư đến ạ.”
Giọng bất ngờ ngay lập tức phá tan bầu khí ma mị giữa hai .
Lê Mặc Ảnh khẽ cau mày, đoạn dậy mở cửa.
Hoàng Nguyệt Ly giật nảy như một con mèo dẫm đuôi, vội vàng nhảy bật dậy, nép góc trong cùng sát bên cửa sổ.
Nàng vô thức đưa tay vỗ nhẹ lên má, mới nhận hai gò má vẫn còn nóng ran, nàng bất giác chút bực bội, liền đầu ngoài cửa sổ.
--------------------