Chỉ riêng con mắt tinh tường , đủ chứng tỏ Hoàng Nguyệt Ly quả thật bản lĩnh.
Những khác mặt tại đây đều thấu tỏ điều .
Chỉ riêng Mộ Dung Nghê lòng đố kỵ che mờ lý trí, nhất quyết để Hoàng Nguyệt Ly hết câu.
Lạc Kế Vân cất tiếng hỏi: “Tẩu tẩu, khẩu khí của ngươi, hẳn ngươi cũng là một chuyên gia về Trận Thuật? Lẽ nào ngươi cũng là một Trận Thuật Sư?”
Nghe Lạc Kế Vân , động tác của Mộ Dung Nghê chợt khựng , nàng ngỡ ngàng ngẩng đầu lên.
“Ngũ sư , đang đùa chuyện gì thế? Thật nực !”
Trận Thuật Sư ư? Đầu óc Ngũ sư vấn đề ? Con Tiểu Hồ Ly tinh ... thể là một Trận Thuật Sư cao quý chứ? Nàng chỉ là một đứa nhà quê cục mịch, e rằng cả đời ... đây là đầu tiên trông thấy trận pháp là gì!
Thế nhưng, Hoàng Nguyệt Ly hờ hững gật đầu: “Cũng thể xem là .”
Nàng , tay vẫn hề ngơi nghỉ, thoăn thoắt dọn dẹp những viên tinh thạch mặt đất.
Mộ Dung Nghê ngây một lúc, đột nhiên “phì” một tiếng, đến mức suýt sặc!
“Ngươi đang gì ? Ngươi là Trận Thuật Sư ư? Hơn nữa, thì là , thì là , cái gì gọi là ‘cũng thể xem là ’? Muốn vẻ đây cũng kiểu chứ?”
Mộ Dung Nghê với giọng điệu đầy khinh miệt.
Nàng đến mức thẳng nổi lưng, trong lòng đắc ý rằng cuối cùng cũng tóm cái đuôi của con hồ ly tinh !
Nàng mà, Đại sư thể để mắt tới một đứa nhà quê như thế, thì , nàng chính là dựa việc khoác lác bừa bãi về bản để lừa gạt Đại sư !
Vừa , hôm nay gặp chính , một Trận Thuật Sư nhị giai đích thực, nhất định vạch trần bộ mặt thật giả tạo của nữ nhân ngay tại trận!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-334-nguoi-cung-biet-tran-thuat-sao-3.html.]
Mộ Dung Nghê một hồi lâu mới lên tiếng: “Nguyệt Ly, ngươi ghen tị vì thiên phú hơn , còn là một Trận Thuật Sư, thế nhưng, ngươi cũng thể cứ mặt dày mà cố tỏ vẻ như chứ? Ngươi tưởng Trận Thuật Sư chỉ cần tùy tiện sắp xếp vài viên tinh thạch là thể bày trận ? Trong đó ẩn chứa vô những suy diễn và tính toán, đòi hỏi tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ, một đứa nhà quê như ngươi cứ vỗ vỗ đầu là thể hiểu !”
Hoàng Nguyệt Ly lạnh lùng nàng, ánh mắt , tựa như đang một kẻ ngốc nghếch!
“Thì , ngươi cũng Trận Thuật là tùy tiện sắp đặt tinh thạch, nhưng trận pháp mà ngươi bày hôm nay, đúng thật là sắp đặt một cách bừa bãi!”
Mộ Dung Nghê chớp chớp mắt, với vẻ thể tin nổi: “Ta , ngươi diễn cũng đạt thật đấy nhỉ? Có thể đừng khoác lác ở đây nữa ? Trời tối mịt thế , lát nữa ma thú mà thật sự xuất hiện, tất cả đều toi đời vì ngươi đấy!”
Lạc Kế Vân vô cùng sốt ruột, vội vàng kéo Mộ Dung Nghê .
“Ngươi ít vài câu!”
Hắn thèm để tâm đến sự phản đối của Mộ Dung Nghê, tiếp tục hỏi Hoàng Nguyệt Ly một cách đầy khách khí.
“Tẩu tẩu, sư chút hiểu, vì ... ngươi ‘cũng thể xem là’ một Trận Thuật Sư?”
Cách quả thật chút kỳ lạ, hèn gì Lạc Kế Vân thắc mắc như .
Thực , Hoàng Nguyệt Ly quả thật bao giờ là một Trận Thuật Sư Hiệp hội Trận Thuật Sư chứng nhận, bởi vì sở trường lớn nhất của nàng vốn dĩ là Trận Thuật, mà là Luyện Khí!
Thế nhưng, năm xưa để thể khắc trận văn lên huyền khí do chính luyện chế, nàng cũng bỏ ít tâm huyết cho con đường Trận Thuật. Nếu bàn về trình độ Trận Thuật, nàng ít nhất cũng tương đương với một Trận Thuật Sư thất giai!
Có điều, nàng học Trận Thuật là để hỗ trợ cho Luyện Khí, cho nên từng nghĩ đến việc tới Công hội Trận Thuật Sư để thẩm định đẳng cấp. Một Trận Thuật Sư chứng nhận, chẳng chính là “cũng thể xem là ” ?
Thế nhưng, những điều thể .
--------------------