"Muốn săn g.i.ế.c Lục giai ma thú, chúng buộc tiếp tục về phía Đông, tiến sâu nơi giáp ranh giữa khu vực bên trong và cấm địa." Mặc Nhất cầm tấm bản đồ, chỉ cho xem.
Nét mặt Lạc Kế Vân thoáng hiện vẻ ngần ngại.
"Nếu đến nơi đó, chúng sẽ ở gần cấm địa, hơn nữa, khu vực Lục giai ma thú tụ tập... đối với chúng mà thì quá nguy hiểm ..."
Trong nhóm bọn họ, ngoài Lê Mặc Ảnh và Mộ Dung Nghê , những còn đều tu vi Ngũ Trọng Cảnh. Mặc dù ai nấy đều là những xuất chúng trong các võ giả cùng cấp, nhưng cũng chỉ thể miễn cưỡng sánh ngang với võ giả Lục Trọng Cảnh mà thôi.
Khi ở khu vực Ngũ giai ma thú tụ tập, bọn họ cũng đến nỗi quá căng thẳng.
Dù thì, dựa thực lực của bản , ai nấy đều thể đ.á.n.h bại Ngũ giai ma thú, điều sẽ hao tổn nhiều tâm sức và trả một cái giá nhỏ.
Hơn nữa, bên cạnh một siêu cấp cao thủ như Lê Mặc Ảnh, nên chung, khó thể xảy chuyện gì ngoài ý .
Thế nhưng, một khi bước chân khu vực tụ tập của Lục giai ma thú, chuyện sẽ khác.
Những như bọn họ, Lục giai ma thú, e rằng còn chẳng đủ cho nó một vuốt. Nếu thật sự gặp nguy hiểm, lẽ còn kịp đợi Lê Mặc Ảnh đến cứu thì toi mạng .
Lê Mặc Ảnh trầm ngâm một lúc cất lời: "Ta vẫn quyết định . Những còn các ngươi cần theo, hãy dẫn Tiểu Ly Nhi men theo con đường thẳng về phía Tây, vòng qua khu vực tụ tập của Lục giai ma thú, đến thẳng Linh Ngọc khoáng mạch ở đó đợi ."
"A? Chủ Tử, định một ?"
"Như ? Lỡ như chuyện gì bất trắc thì ?"
" đó Đại Sư Huynh, nếu một mà mệnh hệ gì, ăn với Sư phụ thế nào đây!" Lạc Kế Vân cũng mếu máo.
Lê Mặc Ảnh nhướng mày, thản nhiên đáp: "Kế Vân, ngươi cho rằng Đại Sư Huynh của ngươi vô dụng đến thế ? Ngay từ lúc ngươi còn đang nũng trong lòng Sư nương, một ngoài rèn luyện . Số đơn độc tiến cấm địa Ám Nguyệt Sâm Lâm cũng chẳng hề ít, các ngươi cần lo cho ."
Thấy vẫn còn vẻ mặt tán thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-354-bay-ngay-sau-se-quay-ve-1.html.]
Hắn thêm: "Thật lòng mà , các ngươi, những gánh nặng cần bảo vệ , sẽ an hơn nhiều."
Vẻ mặt của trông thật khó tả, nhưng điều là sự thật, một ai thể phản bác.
Ngay cả Hoàng Nguyệt Ly, thường ngày thích châm chọc nhất, lúc cũng lặng thinh.
Nàng Lê Mặc Ảnh sai. Hắn một lén lút săn g.i.ế.c vài con Lục giai ma thú, thực cũng chuyện gì quá khó khăn. Ngược , nếu mang theo bọn họ – đặc biệt là nàng, mới chỉ tu vi Nhất Trọng Cảnh – thì sẽ vô cùng nguy hiểm.
Giây phút , Hoàng Nguyệt Ly thật sự vô cùng căm ghét tu vi của ở kiếp thấp kém đến .
Nếu... nếu như nàng tu vi tương đương với Lê Mặc Ảnh, nàng trơ mắt một chốn hiểm nguy, mà thể kề vai sát cánh cùng ...
Cứ như bây giờ, lòng nàng thực sự thể nào yên .
Lê Mặc Ảnh thấy còn gì để , bèn lên tiếng: "Nếu , chúng sẽ tách ở đây. Trong vòng bảy ngày, nhất định sẽ đến hội họp cùng các ngươi. Mặc Nhất, hãy chăm sóc cho Tam tiểu thư."
Hắn đầu , trong đôi mắt hoa đào chợt ánh lên nét dịu dàng, ánh dừng gương mặt nhỏ nhắn kiều diễm của Hoàng Nguyệt Ly.
"Hãy sát theo Mặc Nhất và , chú ý giữ an , đừng để lo lắng."
Hoàng Nguyệt Ly lườm một cái: "Ta đương nhiên vấn đề gì, là ngươi mới chú ý an , đừng để lo lắng! À, đúng !"
Vừa , nàng lấy mấy món Huyền khí từ gian của Thiên Hoàng Quyết. Đây đều là những thứ chuẩn cho chuyến Ám Nguyệt Sâm Lâm , chủ yếu là ám khí, hầu như món nào cũng đạt đến Tứ giai thượng đẳng hoặc Ngũ giai.
"Ngươi hãy mang theo những thứ , sẽ lúc dùng đến."
--------------------