Thú thật, những thuộc hạ như bọn họ đều vô cùng mừng cho Lê Mặc Ảnh.
Có một vị chủ mẫu thông tuệ, đáng yêu còn xinh tuyệt trần như Hoàng Nguyệt Ly, cũng là điều mà hết lòng mong đợi.
Thế nhưng, nàng chỉ như đóa quỳnh hoa sớm nở tối tàn, xuất hiện bên cạnh Lê Mặc Ảnh đầy một tháng, vì bọn họ bảo vệ chu mà đột ngột lìa xa cõi đời...
Mặc Nhất bất giác nghĩ đến, lúc Lê Mặc Ảnh rời khỏi bọn họ, hăm hở, phấn chấn bao khi lên đường tìm kiếm ma hạch mà con gái yêu thương mong , chỉ để đổi lấy nụ của nàng.
Đợi đến khi mang ma hạch trở về, nếu phát hiện tiểu cô nương mà ngày đêm mong nhớ còn đời nữa...
Thật tài nào tưởng tượng nổi, chuyện sẽ là một đả kích lớn đến nhường nào đối với Lê Mặc Ảnh...
Có lẽ, sẽ thu về với trạng thái còn tin tưởng bất kỳ ai, và một nữa trở nên lạnh lùng, xa cách.
Ánh mắt của mấy nam nhân đều ánh lên vẻ đau đớn, trĩu nặng.
Chỉ riêng Mộ Dung Nghê co trong một góc, khẽ c.ắ.n môi, rõ trong lòng đang toan tính điều gì.
Bầy Xích Nhãn Huyết Bức tụ tập ngày một đông, năm chúng dồn ép từng bước một đến mép vực thẳm. Chỉ cần lùi thêm chừng mươi bước nữa, là sẽ rơi thẳng xuống vực sâu, tan xương nát thịt.
Lạc Kế Vân một nụ thê lương: “Xem , hôm nay mệnh đành gửi nơi đây ! Được kề vai chiến đấu cùng mấy vị Mặc Đại Ca suốt thời gian qua, thật sự là vinh hạnh của , chỉ tiếc là... thể đưa tiểu sư bình an trở về sư môn...”
Lời trăn trối cuối cùng của còn kịp dứt, thì phía bỗng vang lên một tiếng nổ tựa như sấm sét kinh thiên.
Ngay đó, bầu trời bỗng rực lên ánh vàng chói lọi, một tia chớp x.é to.ạc màn đêm, giáng thẳng xuống khe núi.
Bầy Xích Nhãn Huyết Bức đang bay qua khe hẹp chỉ kịp rú lên những tiếng kêu ai oán, khi luồng sét bổ đôi.
Lại thêm hai tia sét nữa giáng xuống, từng mảng lớn Xích Nhãn Huyết Bức đ.á.n.h trúng, xác chúng cứng đờ, lóe lên ánh sáng xanh lam rơi lả tả xuống mặt đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-376-le-mac-anh-tro-ve-4.html.]
Lạc Kế Vân và ngừng vung đao gạt phăng những cái xác, mới tránh cảnh những mảnh t.h.i t.h.ể và m.á.u tươi của lũ dơi văng đầy mặt.
Giữa khung cảnh hỗn loạn, vẻ mặt Mộ Dung Nghê chợt lộ nét kinh ngạc xen lẫn vui mừng, nàng cất giọng reo lên.
“Lôi Động Cửu Thiên! Huyền kỹ Lôi hệ Thiên giai Thượng phẩm! Là Đại Sư Huynh, chắc chắn là Đại Sư Huynh đến cứu chúng !”
Những khác cũng sớm nhận huyền kỹ Lôi hệ mang tính biểu tượng của Lê Mặc Ảnh, ai nấy trong lòng đều dâng lên một niềm vui sướng, tinh thần lập tức phấn chấn hẳn lên, còn cảm thấy mệt mỏi chút nào. Tất cả một nữa dậy, bắt đầu c.h.é.m g.i.ế.c những con cá lọt lưới sét đ.á.n.h trúng.
Chẳng bao lâu , bóng hình cao lớn của Lê Mặc Ảnh xuyên qua khe núi, chậm rãi bước tới.
Vì mới vận dụng huyền kỹ để chiến đấu, huyền lực phóng thích mà hề giữ chút nào, một luồng uy áp cường đại bao trùm cả một vùng gian rộng lớn xung quanh.
Ngay cả Mặc Nhất và những khác cũng tài nào chịu nổi cảm giác áp bức , bất giác lùi mấy bước.
Thanh trường kiếm trong tay lấp lánh ánh lam quang, hội tụ nguồn năng lượng Lôi hệ cuồng bạo, và vẫn ngừng nhỏ từng giọt m.á.u tươi xuống đất.
Thế nhưng, y phục vương một hạt bụi trần, vẫn sạch sẽ, tinh tươm như khi. Gương mặt tuấn mỹ vô song vẫn lạnh lùng, xa cách, chỉ đôi mắt sắc bén là sâu thấy đáy, khiến dám thẳng!
Lê Mặc Ảnh vươn trường kiếm, tùy ý chỉ một cái, mấy con Xích Nhãn Huyết Bức vẫn đang vỗ cánh tấn công Lạc Kế Vân liền duỗi thẳng rơi xuống.
Vài con Xích Nhãn Huyết Bức cuối cùng cũng Mặc Nhất và dọn dẹp sạch sẽ, bộ đều tiêu diệt.
Tất cả đều phịch xuống đất, rã rời, còn chút sức lực.
Thoát c.h.ế.t trong gang tấc, khiến lòng họ tràn ngập niềm may mắn và ơn, tâm trạng hồi lâu vẫn thể lắng .
Ngay lúc , Lê Mặc Ảnh đột nhiên cất tiếng hỏi: “Tiểu Ly Nhi ?”
--------------------