Hoàng Nguyệt Ly một men theo vách núi đen kịt, chầm chậm leo lên , chẳng mấy chốc đặt chân lên một nền đá khá bằng phẳng.
Vách đá sâu hun hút, đến ánh trăng cũng chẳng thể rọi xuống tận đáy, trong đêm tối mịt mùng thế , gần như thể là đưa tay thấy năm ngón.
Cũng may, là một võ giả thuộc tính Hỏa, việc tạo chút ánh sáng để soi đường vẫn là chuyện nhỏ.
Hoàng Nguyệt Ly khẽ búng ngón tay, một đốm lửa bỗng bùng lên, soi rọi con đường ngay mắt.
Khu vực trơ trụi, đến một cái cây cũng chẳng , xung quanh là đất đá cằn cỗi, và dĩ nhiên… cũng chẳng Ma thú nào lảng vảng.
Hoàng Nguyệt Ly thở phào một nhẹ nhõm, lập tức ngã phịch xuống đất.
Cả ngày hôm nay quả thực hành hạ nàng gần c.h.ế.t, đầu tiên là để thoát khỏi sự truy đuổi của Xích Nhãn Huyết Bức, nàng kịch chiến suốt cả một ngày trời, đó rơi xuống vực sâu, khó khăn lắm mới thoát c.h.ế.t trong gang tấc, để cuối cùng suýt chút nữa rơi móng vuốt của Bạch Linh Kim Dực Thốc Thứu.
Mãi cho đến tận bây giờ, nàng mới thể tạm thở một .
Có trời mới , từ sáng sớm hôm nay nàng gì bỏ bụng! Bây giờ, cái bụng đói của nàng đang réo lên ùng ục.
Nghĩ đến đây, tâm niệm nàng khẽ động, liền tiến bên trong Thiên Hoàng Quyết.
Tiểu Phượng Hoàng đang dài bên bờ Thánh Thang Linh Tuyền ngủ say sưa, rõ ràng là mệt lử, còn Tiểu Thốc Thứu cũng buồn ngủ rũ rượi, rúc ngay bên cạnh, đôi mắt cũng nhắm nghiền.
Hoàng Nguyệt Ly nhẹ nhàng xoa đầu chúng, lấy một bình Linh Tuyền Thủy cùng đủ loại đan d.ư.ợ.c chữa thương, rời khỏi gian.
Dù trong gian an và thoải mái, nhưng nàng thể ngoài, bởi vì thứ thể tiến Thiên Hoàng Quyết chỉ là ý niệm, đúng hơn là linh thể của nàng, còn xác nàng vẫn sẽ ở chỗ cũ.
Nếu ý niệm của nàng còn ở trong Thiên Hoàng Quyết mà thể tấn công, nàng sẽ đ.á.n.h cho trở tay kịp!
Giữa chốn hoang dã đầy rẫy hiểm nguy thế , nàng nào dám nán trong Thiên Hoàng Quyết quá lâu.
Hoàng Nguyệt Ly uống cạn bình Linh Tuyền Thủy, nuốt thêm mấy viên đan dược, cuối cùng cũng cảm thấy trạng thái của hồi phục bảy, tám phần, bèn bắt đầu nhắm mắt chợp một lát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-383-vo-duoc-mot-mon-hoi-bat-ngo-1.html.]
Nàng cũng dám ngủ quá say, chừng hai canh giờ , khi những tia nắng bình minh đầu tiên ló dạng nơi chân trời, nàng tỉnh giấc.
Bây giờ nàng vẫn xem là thoát khỏi hiểm cảnh, chỉ thể là tạm thời c.h.ế.t mà thôi, vẫn mau chóng tìm đường trở về.
Hoàng Nguyệt Ly dò dẫm quan sát một lượt khung cảnh xung quanh.
Khi ánh mắt lướt qua một ụ đất ở trong góc, nàng bỗng "A" lên một tiếng kinh ngạc, lập tức dậy chạy tới đó.
Mặt đất ở khu vực gần đó lõm xuống, còn vài vệt nước đọng .
Trong mắt thường, điều lẽ chẳng gì lạ, nhưng với một Luyện Khí Đại sư như Hoàng Nguyệt Ly, đây chính là dấu vết của một cơ quan!
"Giữa chốn núi hoang đèo heo hút , cơ quan chứ? Lẽ nào… đây là động phủ do một vị cao thủ tuyệt thế nào đó đặc biệt xây dựng ở đây?"
Quả thật một vài cao thủ thích giấu bảo vật ở những nơi khỉ ho cò gáy thế , vì cho rằng như mới đủ an .
Hoàng Nguyệt Ly nghĩ đến đây, đôi mắt chợt sáng rực lên, nàng bới tung ụ đất mặt đất , để lộ cơ quan bằng kim loại màu xám tro bên .
Cơ quan ít nhất cũng là bậc sáu, thường đừng hòng mở , nếu cưỡng ép dùng bạo lực để phá, chắc chắn sẽ cơ quan bên trong cho bầm dập te tua, khéo còn bỏ mạng nơi .
trong tay Hoàng Nguyệt Ly, cơ quan ở cấp bậc chỉ là muỗi.
Nàng ung dung mân mê vài cái, đôi ngón tay thon dài tựa ngọc nhẹ nhàng tháo hai cái chốt .
Một tiếng "bụp" khẽ vang lên.
Vách núi đá đột nhiên từ từ tách hai bên, để lộ một lối sâu hun hút, tối om.
--------------------