Tà Đế cuồng phi: Phế tài nghịch thiên tam tiểu thư - Chương 390

Cập nhật lúc: 2025-12-08 16:08:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nào ngờ, gã đàn ông hẹp hòi chẳng chịu buông tha, cứ thế sấn tới, áp khuôn mặt như tạc của lên má Hoàng Nguyệt Ly, nhất quyết trét tro cho nàng!

 

Giờ thì mặt Lê Mặc Ảnh sạch bong kin kít.

 

Còn nàng thì... dẫu chẳng thấy, nhưng cũng thể mường tượng , chắc chắn lúc trông nàng lem luốc, lấm lem bụi đất.

 

Nàng cúi đầu bộ y phục bẩn thỉu của , so với chiếc trường bào màu đen tuyền vẫn sạch vương một hạt bụi của Lê Mặc Ảnh, quả là một trời một vực.

 

Đây khác nào sự khác biệt giữa Hoàng t.ử và nha !

 

Thấy Hoàng Nguyệt Ly lườm , Lê Mặc Ảnh thế mà lấy đắc ý lắm, đôi mày kiếm nhướng lên, khẽ : "Sao nào? Ngươi còn trét ? Cũng thôi, cứ xem ngươi bản lĩnh đó !"

 

Hoàng Nguyệt Ly lườm một cái: "Ngươi tưởng ai cũng nhàm chán như ngươi chắc?"

 

Nàng thừa thực lực của kém xa , trét thì mà lên trời? Gã đàn ông đáng ghét chắc chắn đang cố tình chọc giận nàng, lừa nàng lao lòng để tiện bề giở trò sàm sỡ!

 

!

 

Hoàng Nguyệt Ly hất đầu lờ , tiếp tục dán mắt chiếc lò luyện khí.

 

Lê Mặc Ảnh thoáng chốc thấy lòng buồn bực.

 

"Cái lò rách , sắp tro vùi lấp đến nơi , viền lò còn loang lổ vết gỉ sét, chẳng lẽ còn trai hơn ? Ngươi cứ nó chằm chằm như thế, cái gì ? Hay là cả hoa lá cành?"

 

"Ngươi... bậy bạ gì thế, đúng là đồ học thức!"

 

Hoàng Nguyệt Ly ghét nhất là kẻ ngoại đạo bình phẩm lung tung, năng hàm hồ về Luyện Khí Đạo.

 

Ấy thế mà Lê Mặc Ảnh y hệt Mộ Thừa Ảnh năm xưa, hễ nhắc đến luyện khí là tỏ vẻ khinh thường mặt, khiến nàng lúc nào cũng tức ách.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-390.html.]

Thật , Hoàng Nguyệt Ly nào , sở dĩ bọn họ luôn như , chẳng qua là cố tình chọc ghẹo nàng mà thôi...

 

Hoàng Nguyệt Ly tức tối phồng má, trừng mắt Lê Mặc Ảnh, đoạn chỉ tay lò luyện khí, : "Mọc hoa thì dĩ nhiên là thể, nhưng nếu đoán lầm, bên trong chắc chắn bảo bối phi thường!"

 

"Ồ? Thật ?" Lê Mặc Ảnh lấy lạ.

 

Hoàng Nguyệt Ly đáp: "Phải đó, các ngươi hiểu về luyện khí, dĩ nhiên là . Bề ngoài cái lò trông như sắp bỏ , nhưng thực chất bên trong ẩn chứa huyền cơ. Loại lò luyện khí thiết kế đặc biệt, đốt lửa từ bên ngoài, mà đáy lò một ngăn tối, rót Dị Hỏa trong đó thì mới thể luyện chế ."

 

"Loại lò luyện khí khi khống chế lửa khó hơn loại thường nhiều, nhưng hiệu quả nung nóng mạnh hơn gấp mấy , vì chỉ các Luyện Khí Đại sư khi luyện chế trọng bảo mới dùng đến."

 

"Công phu đến ?" Lê Mặc Ảnh cũng bắt đầu thấy hứng thú, một vòng quanh lò luyện khí, còn vươn ngón tay thon dài , gõ nhẹ lên thành lò.

 

"Khoan , gõ bừa!" Hoàng Nguyệt Ly vội vàng ngăn .

 

Lê Mặc Ảnh buồn bộ dạng khẩn trương của nàng.

 

"Làm gì mà keo kiệt thế, gõ nhẹ một cái cũng nỡ ?"

 

"Ngươi ?" Hoàng Nguyệt Ly lườm một cái, "Ta lo cho sự an của ngươi đó! Lỡ như cái lò phát nổ, thì dù ngươi là võ giả Thất Trọng Cảnh, thậm chí là Bát Trọng Cảnh, cũng cái để mà coi đó!"

 

"Phát nổ? Sao thể chứ? Đây đều là đồ cổ bao nhiêu năm ..."

 

"Sao thể? Dị Hỏa bên trong lò , thể vẫn từng tắt, mà cứ cháy mãi cho đến tận hôm nay!" Hoàng Nguyệt Ly .

 

"Sao thể? Lại chuyện như ?"

 

Dù cho Lê Mặc Ảnh vốn kiến thức rộng rãi, cũng nén nổi vẻ mặt kinh ngạc.

 

--------------------

 

 

Loading...