Hắn giày, chân trần, cố tình đổ một ít dầu đậu mặt đất, bước lên: “Bụp.” một cái, ngã nhào như ông già chui chăn, đập đầu phiến đá xanh.
Vất vả lắm mới dậy , trán cũng bầm tím, lá cây rách một mảnh.
“Ối giời! Không hổ!” Có nữ nhân vội vàng che mắt hài tử của , đó ném một quả trứng thối .
“Đánh c.h.ế.t , hổ!” Nhiều bắt đầu ném lá rau thối, đá cuội đầu .
Những tên lính canh cố tình tránh sang một bên, để Phong Tuấn một ở chính giữa, trong nháy mắt, Nhị điện hạ của Phiên quốc còn một chỗ sạch sẽ, trứng thối, lá rau dính đầy .
Thảm nhất là còn dùng tay che chở cho chiếc lá cây còn , thể để nó rơi nữa, nếu thì thật sự mất hết mặt mũi .
Tô Mặc và Trần Thiếu Khanh bên ngoài hứng thú cảnh tượng náo nhiệt : “Tô Mặc, đều là do những việc là ?”
“Sao thế sư , thích ?” Tô Mặc nghiêng đầu nhỏ .
“Chuyện nên để , như với nam nhân nữa...” Giọng Trần Thiếu Khanh dần trầm xuống, mặt chút tự nhiên.
Tô Mặc chớp mắt vẻ tự nhiên của sư , cảm thấy chút giống như, sư đổi , từ khi đến đây, trở nên giống nữa.
Trần Thiếu Khanh g.i.ế.c quyết đoán ?
Trở về huyện nha, Tôn Hằng sai giam Phong Tuấn đại lao, đó thả Tần Quảng Chi .
Vân Mộng Hạ Vũ
“Tôn Hằng, ngươi thật to gan, dám tự ý giam giữ mệnh quan triều đình, còn dám trộm lệnh bài của , tự ý điều động lính canh trong thành, ngươi chờ đấy, nhất định sẽ dâng sớ lên , trình bày rõ ràng chuyện cho bệ hạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-179.html.]
Tần Quảng Chi thả liền lớn tiếng quát mắng Tôn Hằng.
“Bản quan dám dám chịu, sợ ngươi, tiên ngươi hãy nghĩ xem thế nào để giải thích với bệ hạ chuyện Phiên quốc suýt nữa chiếm thành Trường Phong .” Tôn Hằng hề sợ hãi, hề nhún nhường.
“Tôn tướng quân, ngài tấu chương, chúng đều sẽ ủng hộ ngài.” Một tên nha dịch , còn hung hăng trừng mắt Tần Quảng Chi.
“Ngươi dám chống đối bản quan, ngươi nữa ?” Tần Quảng Chi thấy của về phía Tôn Hằng, nhất thời tức giận.
“Ta cũng hết sức ủng hộ Tôn tướng quân! Ta cũng chức nữa!” Một tên nha dịch khác cũng tiến đến với , đó còn ném mạnh chiếc mũ đầu xuống đất.
“Ta cũng ủng hộ Tôn tướng quân, cũng nữa!”
“Ta cũng nữa! Ủng hộ Tôn tướng quân!”
Ngay lập tức, hầu như tất cả các nha dịch trong nha môn đều cùng gào lên.
Tần Quảng Chi tức đến run rẩy, chỉ tay họ : “Các ngươi... các ngươi phản , đều phản ? Bản quan sẽ đuổi hết các ngươi! Cút ! Cút hết !”
“E rằng nên cút là ngươi!” Lúc , một nam nhân mặc quan phục từ bên ngoài nha môn, hình cao lớn, tuấn tú.
“Đại điện hạ!” Tôn Hằng thấy đến, lập tức cúi hành lễ.
Những còn lời nhắc của , đều lập tức quỳ xuống dập đầu.
Hóa chính là Đại hoàng tử Triệu Quyến đến điều tra vụ mất trộm trong hoàng cung, cũng là Hiền vương điện hạ đương triều, phụ trách Hình bộ.