Khu rừng âm u đáng sợ, sẽ loài vật hung dữ xuất hiện, thể lưu đây.
“Quan gia, thật sự nổi nữa, hai canh giờ , chân sắp gãy .” Một cô nương khác nũng với lão Lý.
“Gãy thì nối cũng , thấy đây là nơi nào ? Nhìn xem trong rừng phía ngoài mấy ngôi mộ, còn thể rắn và hổ gì đó, các ngươi sống nữa ?”
Lão Lý quát.
Hắn hề quá, vì thấy phân hổ rải rác, khẳng định đây là nơi hổ thường lui tới, đừng dừng , dù chỉ là một lát cũng , nhanh chóng rời khỏi khu rừng .
“Quan gia, Tô gia suốt đường , thể đổi , để chúng cũng lên nghỉ ngơi.” Một cô nương khác đau chân đến nỗi vững, ả Tô gia xe thoải mái, tức đến nỗi nên lời.
Không đều là tội nhân lưu đày , tại bọn họ thoải mái như , còn bọn họ thì chịu tội?
Tô Quân thò đầu , kỹ cô nương đang đỏ mắt , đó vỗ vỗ thành xe, đưa tay hiệu cho ả lên.
Nữ nhân tên là Thái Hà, vui vẻ bước nhanh theo , tay ả chạm thành xe thì thấy Tô Bân cầm roi ngựa lưng ngựa quất mạnh xuống, con ngựa đau đớn tăng tốc, hất Thái Hà ngoài, ả ngã ngửa xuống đất, đầu đập mạnh xuống đất, đau đến mức ả suýt ngất .
Vân Mộng Hạ Vũ
Đến khi ả tỉnh , xe ngựa xa, Tô Quân còn tinh nghịch vẫy tay với ả.
Thái Hà chế giễu, ả tức đến mức tìm một cái khe đất để chui .
“Các chờ đấy, sớm muộn gì cũng gặp báo ứng!” Ả dậy, nhảy chân sáo bắt đầu chửi ầm lên.
Tô Mặc xoa xoa trán, xuống ngựa, ẩn theo ả .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-199.html.]
“Được ! Chửi ích gì, ngươi chọc nổi Tô gia ? Cũng chỉ là sướng cái miệng thôi, thật vô dụng!”
“ ! Chỉ suông thì ích gì, chẳng đau chẳng ngứa, bản lĩnh thì cướp xe ngựa của bọn họ, để tỷ chúng nhờ!”
Vài nữ nhân xì xào xúi giục ả .
Ả tức đến nỗi n.g.ự.c phập phồng, trông như một con cóc phình to.
“Các chờ đấy, tin bọn họ thể xe ngựa, còn tỷ chúng thì !”
Thái Hà là vô tâm vô phế, chỉ vài câu khơi dậy ngọn lửa giận trong lòng ả , ả thầm hạ quyết tâm, nhất định nghĩ cách chiếm xe ngựa của Tô gia, để đám tỷ ả với con mắt khác.
Cuối cùng cũng đến khu rừng, quả nhiên chút âm u, cây cối rậm rạp, che khuất cả bầu trời.
Đi bên trong, tối om om, thích ứng một lúc mới thể rõ đường.
“Mọi sát , chúng nhanh chóng ngoài.” Lão Lý vung tay hét lớn.
Vài cô nương của Yên Vũ lâu đều vô thức nắm tay , trừ Trần Yên Vũ , ai để ý đến nàng .
Từ khi tàn phế, nàng trở thành đối tượng ghét bỏ, còn dáng vẻ thần thái phi dương như ở Yên Vũ lâu nữa.
Nàng thường cúi đầu, đến giờ ăn thì ăn, đến giờ uống nước thì uống nước, giao tiếp với bất kỳ ai, tất nhiên đám tỷ ngày ở Yên Vũ lâu cũng thờ ơ với nàng .
Bởi vì đều , với bộ dạng ma quỷ của nàng , còn khả năng Đông Sơn tái khởi nữa .