Mặc dù là thị vệ nhưng là quan chức tứ phẩm, lớn hơn huyện lệnh thất phẩm ba bậc.
Tả Chính đương nhiên kiêng dè .
Nhìn thấy gói thuốc , Tả Chính liên tục gật đầu: “Được, , hạ quan sẽ lập tức sắp xếp, đảm bảo ngày mai Giả thị vệ thể lên đường đúng giờ.”
Giả Đinh xong nhíu mày, lời từ miệng , chói tai thế nhỉ?
Tô Mặc xong khỏi lạnh một tiếng, nàng nhảy gian, tìm một tờ giấy trắng gói một ít đường trắng, đó ngoài đổi gói giấy bàn.
Tất cả những chuyện đều xảy trong nháy mắt, hai đang lưng chuyện nên để ý.
“Tả đại nhân, tối nay nhất định thành công.” Giả Đinh đầu chỉ gói giấy .
“Giả thị vệ, yên tâm! Như , trưa nay hạ quan chuẩn rượu và thức ăn để chiêu đãi đại nhân.” Tả Chính nhét gói giấy trong ngực, vẻ mặt nịnh nọt .
Hắn thấy Giả Đinh vẫn biểu cảm gì, liền ghé gần nhỏ: “Hạ quan quà tặng đại nhân, ngay ở phòng bên cạnh, hạ quan đảm bảo, đại nhân nhất định sẽ thích.”
“Ồ?” Sắc mặt Giả Đinh dịu , Tả Chính từ xuống , gật đầu.
Tên ngốc , cũng coi như thức thời.
Phòng bên cạnh?
Tô Mặc khỏi phòng của bọn họ, đến phòng bên cạnh, cửa phòng khóa, ai canh giữ.
Nàng thấy xung quanh ai, liền lấy con d.a.o găm kim cương , mở cửa, đó hé một khe .
Vân Mộng Hạ Vũ
Ánh sáng trong phòng tối, nàng thích nghi một lúc, mới rõ đồ đạc trong phòng.
Đồ đạc đơn giản, chỉ một cái bàn và một cái giường.
Chỉ điều giường một cái túi lớn, cái túi còn ngừng cử động.
Là !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-38.html.]
Tô Mặc dựa trực giác mà lập tức phán đoán.
Nàng hiện tới, đó dùng d.a.o găm cắt đứt sợi dây buộc túi.
Mở túi , một cô nương như hoa như ngọc xuất hiện mặt nàng.
Chỉ điều tóc rối, mặt còn vết nước mắt, trông đáng thương.
Vẻ ngoài của nàng vẻ khác so với Ly quốc, da trắng nõn nà, sống mũi cao.
Miệng nàng nhét một miếng vải rách, Tô Mặc lấy cho nàng : “Ngươi là ai? Sao ở đây?”
Cô nương nức nở líu lo vài câu, Tô Mặc hiểu một câu nào.
“Ngươi Ly quốc ?” Tô Mặc hỏi.
Cô nương vẻ hiểu lời nàng , gật đầu.
Hóa là một cô nương nước ngoài.
Tô Mặc cuối cùng cũng hiểu tại Tả Chính chắc chắn rằng Giả Đinh nhất định sẽ thích.
“Này! Cầm cô nương, dậy ăn cơm thôi.” Lúc ngoài cửa vang lên một giọng , sắp .
Tô Mặc vội vàng bảo Cầm cô nương chui túi, còn nàng thì né trốn cửa.
Cửa mở, một nữ nhân hình hạt táo , tay bưng một cái khay, đó bày thức ăn.
Vừa , cửa lưng nàng lặng lẽ đóng .
Nữ nhân mập mạp đột nhiên cảm thấy tê dại, chân mềm nhũn, lâu thì ngã gục xuống đất chết.
Không lâu , cửa phòng mở , một thị nữ dây dáng ngọc, tay bưng khay , nàng ngẩng đầu trái , dọc theo hành lang về phía cửa hông của huyện nha.
Cửa hé mở, Tô Mặc ẩn thị nữ xa, đầu cái túi lớn trói chặt giường, đó chạy một mạch về phía nhà xí.