Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 417

Cập nhật lúc: 2025-05-06 23:31:13
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong, hiệu cho phía đưa dây cương lạc đà cho Tô gia: “Trên đây còn đồ ăn và nước uống, đúng , mấy con là cho các vị thị vệ, cũng đều đeo nước và đồ ăn, nhờ các vị chăm sóc Tô gia nhiều hơn.”

Nói xong, nhân lúc ai để ý, lén nhét cho Lý thị vệ một xấp ngân phiếu.

Lý thị vệ do dự một lát vẫn nhận lấy, những gì dặn dò, thể , cầm lấy cũng coi như thẹn với lương tâm.

Những thị vệ khác thấy tay hào phóng như , đều vội vàng hứa hẹn: “Yên tâm , chúng sẽ tận tâm chăm sóc.”

Trước khi , đó bên tai Tô phu nhân: “Đông gia đại lý dược liệu ở Đinh Đào và Mạc Bắc, phiền phu nhân nhiều lời , phiền .” Nói xong, lén chỉ những gói đồ treo mỗi con lạc đà: “Phu nhân, ở đây cái gì cũng , nhất định bảo quản cẩn thận, đừng để kẻ trộm để mắt tới.”

Tô phu nhân gật đầu : “Yên tâm, hứa với ngươi, cảm ơn ngươi vì những thứ .”

Chắc chắn là liên quan đến Mặc Mặc của bà, bà hiểu rõ.

Nghe Tô phu nhân hứa hẹn dứt khoát như , đó lập tức yên tâm, thêm lời nào nữa, chắp tay với , dẫn theo cáo từ .

Những của Yên Vũ lâu thấy Tô gia còn xe ngựa để nhưng lạc đà để cưỡi, tức đến nỗi suýt nữa thì phun máu.

“Tại bọn họ thể xe ngựa còn thể cưỡi lạc đà? Bọn họ dựa cái gì?”

, thật là quá bất công?”

“Chúng cùng bắt bọn họ nhường cho chúng một con lạc đà, chúng cũng thể phiên cưỡi.”

Mọi bàn tán xôn xao, đưa một ý kiến.

, chúng thể với Lý thị vệ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-417.html.]

Rất nhanh, đều bắt đầu hưởng ứng.

Tô Mặc lạnh lùng những nữ nhân tự cho là đúng , khan một tiếng.

, nhịp điệu đúng!

Nhịp điệu tìm đường chết!

Lão Lý mấy con lạc đà, vui mừng, lúc những nghi ngờ trong lòng đều tan biến, vốn nghĩ Tào Tây thể dẫn đường, ngờ chạy mất.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhìn sa mạc mênh mông, vốn chút lo lắng, bởi vì tin phiên vương tước quyền, ai chịu về phía bắc nữa, họ sợ đánh , nếu về thì ?

, tìm một dẫn đường nào, còn cách nào khác, chỉ nghĩ rằng lẽ dựa việc hai thể thuận lợi ngoài.

đến bên rìa sa mạc, chút hoảng sợ, bởi vì lúc trong đầu trống rỗng.

Đang định dừng nghĩ cách thì ngờ giúp đỡ, tặng mấy con lạc đà già dặn kinh nghiệm .

Không chỉ tặng cho Tô gia, mà còn tặng cho mấy tên thị vệ của họ.

Đây quả thực là bánh từ trời rơi xuống, họ kiếm hời .

Hắn thò tay trong n.g.ự.c sờ độ dày của xấp ngân phiếu, ít, dường như còn nhiều hơn cả tiền lương cấp cho chuyến .

Điều cảm ơn Tô gia, họ thực sự là phúc tinh của !

Bắt đầu dựng bếp nấu cơm, Tô Bân nhận nồi từ thị vệ, Tô Quân và Tô Thành dựng bếp xong.

Nghe nước ít, Trần Tú nồi lớn do dự nên đổ bao nhiêu nước, Tô phu nhân : “Đổ , nước lạc đà ước chừng đủ cho chúng uống.”

Loading...