Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 450

Cập nhật lúc: 2025-05-08 23:03:09
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc Trần Thiếu Khanh đang bên cạnh bọn họ, cái lỗ xuất hiện là do phán đoán sai vị trí mặt đất nên hiện quá sớm.

Hắn đây là một cái hang chết, những trong cũng gần như đến đường cùng.

Được thôi!

Vừa vặn ôn thuật độn thổ lâu dùng, ba cái xẻng thịt cũng đỡ bẩn quần áo.

Trần Thiếu Khanh nghĩ đến đây, khóe miệng hiện lên một nụ gian xảo.

Ba cúi , Trần Thiếu Khanh ẩn nhanh chóng nhảy , nhắm chuẩn vị trí cái hố, trong nháy mắt biến mất.

Ba tiến gian chật hẹp, mò mẫm, tên cầm đuốc nhưng ngoài cát vẫn là cát.

“Nhị công tử, phía hình như đến đường cùng , còn đường nữa.”

“Nói bậy, ông chắc chắn chạy trốn từ đây, nếu biến mất dấu vết ?” Tư Không Kiến mắng.

“Nhị công tử, thật sự nữa , tin ngài đây xem...”

Lời dứt, đột nhiên ba cảm thấy một lực mạnh mẽ ập đến từ phía .

Tốc độ nhanh kinh , bọn họ còn kịp phản ứng, ba chồng lên lao về phía hang.

“Nhị... nhị... nhị...” Tên thị vệ đầu gọi Tư Không Kiến nhưng chỉ miễn cưỡng thốt một chữ.

Lực quá lớn, ba dính chặt , liên tục va cát phía , cát lưng bọn họ va thành một cái hố, xung quanh hố là m.á.u và thịt vụn, đó là kết quả của việc bọn họ va đập thành từng mảnh.

Không qua bao lâu, cuối cùng ba còn nhận hình dạng nhảy từ mặt đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-450.html.]

“Phịch” rơi xuống đất.

Vân Mộng Hạ Vũ

Vài con kền kền bay qua, thấy một mảng m.á.u thịt mơ hồ mặt đất, trong nháy mắt mở to đôi mắt hung dữ, lao xuống những đống thịt nát .

Trần Thiếu Khanh hiện , phủi phủi cát , thả Tư Không Mi và Tào Tây trong gian .

“Thế tử điện hạ?” Tào Tây thấy , vui mừng đến nỗi suýt quỳ xuống.

“Không cần khách sáo.” Trần Thiếu Khanh vẫy tay .

Tư Không Mi Tào Tây gọi thế tử, đột nhiên tỉnh táo , khi thấy Trần Thiếu Khanh một khuôn mặt già nua lập tức nở hoa.

“Tào Tây, sai chứ, nhất định sẽ trở về, nhi tử của , hiểu rõ.” Tư Không Mi Trần Thiếu Khanh.

“Phụ , đến Đinh Đào , chúng thôi.” Trần Thiếu Khanh bình tĩnh , lễ phép nhưng khiến cảm thấy xa cách.

Tư Không Mi để ý đến lời , chỉ vẻ mặt nhàn nhạt của , khỏi thở dài, cũng là do của , sinh nhưng từng nuôi dưỡng một ngày nào, như cũng thể hiểu .

Cứ từ từ mà , dù thời gian cha con họ ở bên còn dài.

“Đinh Đào? Vương gia, chúng đến Đinh Đào ?” Tào Tây thấy hai chữ tường thành mới xác định lời Trần Thiếu Khanh là thật.

Vừa bọn họ còn ở sa mạc suýt thiêu chết, ngờ một lát đến cổng thành Đinh Đào.

Thật quá kỳ diệu.

Từ khi gặp Tô gia gặp Trần Thiếu Khanh, Tào Tây trải qua quá nhiều chuyện kỳ lạ, cũng gần như quen .

“Tào Tây, rốt cuộc là chuyện gì ?” Hắn quen nhưng Tư Không Mi thì quen, ông cũng thấy cổng thành, đầy vẻ khó hiểu hỏi.

“Này! Vương gia, tránh nhanh, đó là cái gì?” Tào Tây tự nhiên chuyển chủ đề, chỉ đống m.á.u thịt mặt đất mà kền kền ăn gần hết hỏi.

Loading...