Ta Dụ Dỗ Người Không Nên Động Vào Rồi - Chương 66
Cập nhật lúc: 2024-11-30 22:19:41
Lượt xem: 2,306
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ân Cảnh Minh giãy giụa một hồi, từ đùi Ân Cửu Dật bò xuống, giọng điệu chút thất vọng: "Vậy , con về ngủ đây, ngủ dậy con sẽ đến tìm hai nhé."
Ân Cảnh Minh chạy , Ân Cửu Dật mới lấy sữa chua đá trong hộp thức ăn bày bàn nhỏ.
"Ân Cửu Dật, thật ." Thu Hà hai mắt sáng rực, hôn Ân Cửu Dật một cái lấy lệ, cầm thìa lên.
"Không ăn nhiều, nếu mấy hôm nữa bụng đau."
Lời còn dứt, Thu Hà xúc đầy một thìa sữa chua đặc đưa cho Ân Cửu Dật. Chàng há miệng ăn xong, voi đòi tiên: "Minh Châu, thể ăn thêm một miếng nữa ?"
Thu Hà múc thêm một thìa đưa đến bên miệng .
Cứ ăn một miếng đòi thêm một miếng, chẳng mấy chốc bát sữa chua thấy đáy.
Thu Hà nổi giận, mắt như phun lửa: "Chàng ăn mua thêm một bát? Chàng quá đáng lắm !"
"Nguyệt sự sắp đến , thể ăn thêm nữa ."
Thu Hà thở dài, dậy lên giường ngủ.
Ân Cửu Dật dọn dẹp bàn nhỏ, mới tắm rửa. Vừa từ ngoài về, đầy mồ hôi.
Thực trưa nay dùng bữa ở Vọng Giang lâu cùng Liễu Triều Minh.
Liễu Triều Minh nhân dịp công tác, ghé qua Lâm An, nên mới cuộc gặp gỡ .
Nói cũng lạ, Ân Cửu Dật và Liễu Triều Minh gặp như nhiều .
Hai năm , Thu Hà từng giới thiệu cho Trương Thanh Hòa, thê tử của Liễu Triều Minh, mấy vị lang y tài. Nhờ sự chăm sóc của các lang y, thể yếu ớt của Trương Thanh Hòa khá hơn nhiều, năm ngoái còn sinh hạ một con trai.
Từ đó về , hai càng thêm thiết.
Dần dần như bạn cũ, cùng uống , rượu, trò chuyện từ cổ chí kim, kể cả chuyện vụn vặt trong nhà.
Ví như hôm nay, Ân Cửu Dật cùng Liễu Triều Minh chuyện lâu về kinh nghiệm nuôi dạy con cái.
Rượu say, hai má Liễu Triều Minh ửng đỏ, chút men say.
"Vương gia, năm với , buông bỏ . Lời đến bên miệng, chẳng mở lời thế nào."
"Ta dọn sạch chỗ trống trong tim , mới bắt đầu với nàng . Năm , kể hết chuyện giữa và Thu Hà cho nàng . Nàng , nàng hiểu sự và tình cảm của dành cho nàng , chuyện cũ qua , nàng cho phép từ từ buông bỏ. Nàng và Thu Hà khác , yêu nàng , nàng thực sự , xứng đáng để trân trọng cả đời."
Liễu Triều Minh uống thêm một ngụm rượu, nhịn : "Vương gia, đây và Thu Hà trong sạch, từng vượt quá giới hạn. Huynh đừng đề phòng nữa, thực sự buông bỏ . Sắp ba mươi tuổi mà còn nhỏ mọn hơn cả thê tử ?"
Ân Cửu Dật cũng theo: "Ta nào đề phòng ? Ta đang đề phòng nàng đấy. Huynh cứ cho với nàng rằng đến. Mỗi gặp , cứ như ăn trộm, mà thoải mái ?"
"Ta cũng để thê tử suy nghĩ nhiều, nàng tuy miệng, nhưng sợ nàng để bụng. May mắn , gặp cũng giống như gặp Thu Hà, cả nhà đều khỏe mạnh, cũng yên tâm ."
"Rất , hãy sống thật . Trương Thanh Hòa, Liễu Triều Minh, ngay cả tên của hai cũng thật xứng đôi".
Liễu Triều Minh gật đầu: "Tết Nguyên tiêu năm , dẫn Thu Hà và các con lên kinh thành ngắm đèn , sẽ chủ, cũng nên để chiêu đãi một bữa. Sức khỏe của Thanh Hòa giờ khá hơn nhiều , nhờ và Thu Hà tìm lang y giỏi, nàng vẫn gặp Thu Hà để cảm ơn trực tiếp."
Nhớ chuyện cũ, Ân Cửu Dật uống cạn chén rượu: "Đã nhiều năm về kinh thành, cũng đến lúc nên về thăm . Đến lúc đó, nhất định sẽ đến quấy rầy."
"Rất hoan nghênh."
Ân Cửu Dật đích tiễn Liễu Triều Minh về, xe ngựa của khuất bóng, mới mua một bát sữa chua đá ở đầu phố, dùng hộp đựng thức ăn bọc , cẩn thận mang về nhà.
Vừa về đến nhà, thấy Minh Châu đang ôm con, hai mẫu tử ríu rít trò chuyện, nỡ quấy rầy, ngoài cửa hồi lâu.
Hắn thích con gọi là phụ , gọi Thu Hà là mẫu , họ chỉ là những bình thường hạnh phúc thế gian, bình dị như là .
Tắm rửa qua loa xong, Ân Cửu Dật lau tóc khô một nửa, liền lên giường.
Thu Hà vội vàng xuống giường, lấy khăn khô lau tóc cho , miệng lẩm bẩm: "Ân Cửu Dật, thế , đầu còn thương, mà còn dám ngủ với tóc ướt".
"Không cần , lát nữa ướt". Ân Cửu Dật mỉm , ôm lấy eo Thu Hà.
Thu Hà đỏ mặt: "Thôi , ngủ dậy còn dẫn Tiểu Bảo ngoài chơi nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-du-do-nguoi-khong-nen-dong-vao-roi/chuong-66.html.]
"Thực sự ?"
Dưới sự dụ dỗ cố ý của Ân Cửu Dật, Thu Hà còn sức chống đỡ, chiếc khăn trong tay rơi bộp xuống đất.
Cuối cùng, tóc của Thu Hà cũng ướt.
Trưa hôm đó, hai ngủ trưa .
Ân Cảnh Minh đến sân tìm , lúc Ân Cửu Dật và Thu Hà đang dựa , nắng phơi tóc gội. Ve sầu cây kêu in ỏi, hai thì thầm trò chuyện, mơ màng sắp ngủ.
"Con đến ! Chúng gọi và Hận Ngọc di nương thôi."
"Hôm nay chỉ ba chúng ."
Ân Cửu Dật véo má Ân Cảnh Minh, "Đã lâu phụ đưa con chơi riêng, hôm nay dẫn theo, ba chúng ."
"Hả? Vậy tỉnh dậy thì ? Muội ?"
"Không , các nhũ mẫu của đều ở đó, Hận Ngọc di nương và Tiểu Đào di nương cũng ở đó."
"Hoan hô!". Ân Cảnh Minh vui vẻ khanh khách.
Ba đến chỗ bà lão bán canh giải nhiệt ở đầu ngõ, mua một bát chè vải để chia ăn, thuyền Tây Hồ.
Hoàng hôn buông xuống, bầu trời nhuộm đỏ ánh tà dương.
Ân Cửu Dật chèo thuyền len lỏi giữa những lá sen, thuyền qua, tạo thành từng gợn sóng lăn tăn.
Thu Hà nhớ mùa hè năm đó, nam nhân mặt cũng từng đưa nàng đến nơi sen nở rộ, ngắm hoàng hôn, cảnh .
Khi đó bọn họ còn quen , nàng uống rượu rơi lệ, còn , là do rượu quá cay.
Năm tháng chậm rãi, duyên phận đời thật kỳ diệu.
Ân Cửu Dật và Thu Hà cùng lúc nhớ chuyện xưa, , nhịn .
Ân Cảnh Minh một đường trầm trồ, phấn khích kêu lên: "Đẹp quá, mát quá!"
Cậu bé trong lòng Thu Hà, mắt sáng long lanh: "Mẫu , mẫu ? Trong tất cả các loài hoa, con thích hoa sen nhất, vì mẫu tên là Thu Hà, mẫu còn hơn cả hoa sen."
Thu Hà xoa đầu Ân Cảnh Minh, khẽ : "Ừ, mẫu cũng thích hoa sen, ."
Rất nhiều lúc, Thu Hà đều cảm thấy, chính con cái khiến nàng trở nên hơn.
Có con , nàng thường xuyên nhớ tuổi thơ của .
Nàng từng sai nhiều chuyện, con đường qua, ngay cả những nơi qua cũng dám ngoái đầu .
Sự tồn tại của con cái, khiến nàng bỏ thù hận, bớt kiêu sa, đổi tính tình, tự mới , khiến nàng trở nên dịu dàng, khiến nàng trở nên kiên cường.
Nàng học cách buông bỏ quá khứ, để thể tràn đầy hy vọng đối mặt với mỗi ngày mai.
Ân Cửu Dật dừng thuyền giữa hồ sen.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Một cơn gió nhẹ thoảng qua, mang theo hương sen thoang thoảng, Ân Cảnh Minh vui vẻ kêu lên: "Mẫu ơi mẫu ơi, đây là 'gió sen' mà chúng từng trong sách ?"
"Phải đấy! Thơm quá".
Ân Cảnh Minh bắt chước Thu Hà , khanh khách: "Phải đấy! Thơm quá!"
Ân Cửu Dật hai mẫu tử đùa, ôn tồn nhắc nhở: "Cảnh Minh, ngoan ngoãn trong lòng mẫu , đừng cựa quậy, nếu sẽ ngã xuống nước đấy."
Hè về nồng đậm, hương sen thoang thoảng, hoàng hôn buông xuống, quả là cảnh .
[Hoàn]
Quan chân thành cảm ơn cmt của các nàng nha, truyện nhà Quan lúc hot lúc flop, nhưng cmt của các nàng vẫn luôn là động lực to lớn của Quan.
Các nàng xong rùi thể page Huyện Lệnh 94 cmt để tiếp thêm năng lượng cho Quan khum, năn nỉ mờ.
Link page: https://www.facebook.com/huyen.lenh.94.oai.phong.qua?mibextid=ZbWKwL