“Là  truyền của năm đại tông! A a a,  phục sức hình như là bên Nguyệt Thanh tông.”
“Hâm mộ quá, đó chính là tiểu sư  mới  Nguyệt Thanh tông thu nhận đó. Quả nhiên là chúng tinh củng nguyệt*. Đây là  đầu tiên  thấy  tử  truyền sống sờ sờ.”
*Như  trời vây quanh mặt trăng.
“Thôi thôi, ngươi  thấy mấy vị sư  của nàng  xem nàng  như tròng mắt mà vây quanh đó ? Chẳng thể trêu chọc  , chúng  vẫn nên tránh xa một chút thì hơn.”
Diệp Kiều  thấy tiếng nghị luận trong đám đông thì nhón mũi chân  qua.
Bộ phục sức màu lam nhạt thêu tên độc hữu của  truyền, thật phong cách, cũng thật đáng chú ý.
Nàng vội vàng chọc chọc Mộc Trọng Hi đang mải xem náo nhiệt,  liếc mắt  bắt gặp bóng dáng Vân Thước: “Huynh  thấy cô nương  ?”
Trong tiểu thuyết, vị nam xứng sa  lưới tình nhanh nhất chính là Mộc Trọng Hi. Kẻ ngốc nghếch  chẳng  chút tâm tư nào,  nữ chủ đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Có lẽ Vân Thước cảm thấy phá hủy một kiếm cốt thiên kiêu bẩm sinh sẽ  cảm giác thành tựu hơn, nên   Mộc Trọng Hi  hành hạ thê thảm vô cùng.
Trước đây khi Diệp Kiều  tiểu thuyết  từng đồng cảm  nhiều  với chú cún con .
Mộc Trọng Hi theo bản năng  theo hướng nàng chỉ.
Phục sức màu lam,  là một thiếu nữ.
Diệp Kiều rút huyền kiếm bên hông , ngẩng cằm, mặt mày trong trẻo sâu thẳm: “Tứ sư . Huynh từng  qua câu  ?”
“Câu nào?” Lần đầu  Diệp Kiều gọi là sư , Mộc Trọng Hi  chút ngẩn ngơ.
“Trong lòng  nữ nhân, rút kiếm tự thiên thần.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dua-vao-bai-lan-de-cuu-vot-ca-tong-mon/chuong-13-1-lan-dau-giao-phong-voi-nu-chu-van-nhan-me.html.]
“Kiếm phổ trang đầu tiên. Trước trảm ý trung nhân.”
Nàng chỉ về phía Vân Thước với vẻ mặt thâm trầm: “Trảm bừa !”
Mộc Trọng Hi: “…” Muội  điên ?
Hắn cạn lời, ấn đầu Diệp Kiều xuống: “Đừng  năng lung tung nữa. Mau  ,   khách điếm thì phòng  cướp sạch giờ.”
...
“Khách điếm Vân Trung Thành còn   tăng giá vô cớ, đến càng muộn giá càng đắt.”
Diệp Kiều lập tức thu kiếm: “Gì cơ? Vậy các  còn  ngây  đó  gì, mau chen  trong .”
 họ   tiền!
Chen   bên trong, bốn  tìm một chỗ . Diệp Kiều  các sư  che chắn ở giữa, họ khá chu đáo,  để nàng   khác chen lấn.
Vân Thước,  đang  vây quanh, đột nhiên ngước mắt  thẳng về phía Diệp Kiều,  đó  xuất thần.
Diệp, Diệp Kiều sư tỷ?
… Không.
Trong ấn tượng của nàng , Diệp Kiều luôn luôn mờ nhạt, chất phác  chẳng hề bắt mắt.
Nếu  dùng cách  khác, khi đó nàng   Diệp Kiều lập tức cảm thấy đối phương thật đáng thương, rõ ràng là  tử tiên môn,  mà  như một con chim sẻ xám xịt, chẳng chút nổi bật.
Mà   là hiện giờ, thiếu nữ khi cất kiếm  vỏ  mang theo vẻ sống động và linh hoạt  từng .
 khuôn mặt đối phương, quả thật là Diệp Kiều sư tỷ.