Diệp Kiều bên cũng đến mức sức cùng lực kiệt. Đám yêu thú cũng tiêu diệt gần hết. Nàng bệt xuống đất, cả thở hổn hển chẳng nhúc nhích.
Mệt mỏi vô cùng.
Linh khí trong cơ thể Diệp Kiều đó ngừng xao động, nay một bộ hao cạn. Cùng với sự mệt mỏi, nàng lâu mới cảm nhận sự thoải mái. Nàng lau mồ hôi, thể cảm nhận dường như gì đó ấm áp đang bồi đắp bên trong cơ thể .
Nóng hầm hập, khiến nàng thoải mái đến mức mơ màng ngủ.
Ba vị sư nàng mệt rã rời, nên quấy rầy nàng, mà tụ tập một chỗ bàn luận.
“Đệ , tiểu sư hề học Thanh Phong Quyết thức thứ nhất đúng ?”
Mộc Trọng Hi vội vàng gật đầu: “ , đúng . Chẳng lẽ nhân lúc lén lút học với Đoạn trưởng lão ?” Nếu thì cũng thể giải thích tại nàng .
Minh Huyền khẽ nhướng mày: “Có khi nào, tiểu sư bắt chước dựa nhát kiếm đó của ?”
Mộc Trọng Hi: “Hả?”
“Chẳng lẽ để ý ? Ngay từ đầu khi tiểu sư vung kiếm còn khó khăn, như một mới tập tễnh học bước .”
“Sau , liên tục điều chỉnh, luyện tập từng chút một, dần dần học cách cầm kiếm chính xác, cách vận dụng kiếm thức trong kiếm quyết hơn.”
Cảnh tượng giống như ở Tàng Thư Các, Minh Huyền chỉ biểu diễn cho nàng một cách vẽ Ngự Hỏa phù, mà nàng thể bắt chước y hệt, vẽ chỉnh.
“, nhưng lúc học cái mất hai tháng lận mà.” Đôi mắt Mộc Trọng Hi trợn to, chuyện cũng chút vấp váp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dua-vao-bai-lan-de-cuu-vot-ca-tong-mon/chuong-19-1-dieu-nay-qua-thuc-con-kho-chiu-hon-ca-viec-giet-nang-ta.html.]
Thanh Phong Quyết thức thứ nhất học ròng rã hai tháng, còn Đoạn trưởng lão khen ngợi là thiên phú dị bẩm. còn tiểu sư thì ?
Chưa đến một ngày.
“Đừng quên Tiết sư từng , gặp qua là quên .” Đã trải qua chuyến Tàng Thư Các, khả năng tiếp thu của Minh Huyền hơn nhiều. Hắn thậm chí còn thời gian rảnh rỗi để phổ cập kiến thức cho đối phương: “Đệ thể , tiểu sư chỉ trong hai ngày thể chép mười mấy quyển Phù thư.”
“…”
Nghe xong câu , tất cả chỉ trầm mặc.
Trước đó Mộc Trọng Hi từng Diệp Kiều hãy cho kỹ, ý định ban đầu chỉ là bộ tịch, đánh c.h.ế.t cũng nghĩ tới, nàng thật sự học chỉ trong một .
Minh Huyền nhận thấy vô ý thức đ.â.m thêm một nhát tiểu sư . Hắn bất chấp ân oán đó giữa hai , còn cố gắng an ủi : “À. Dù thể bằng tiểu sư về mặt trí nhớ, nhưng về ngộ tính thì…”
Hắn đến giữa chừng, hai cũng cảm nhận điều gì đó .
Họ đồng thời đầu ngạc nhiên về phía Diệp Kiều.
Đột phá?
Thần sắc Minh Huyền càng che giấu nổi sự kinh ngạc: “… về ngộ tính thì lẽ cũng bằng.”
… Cái tốc độ đột phá cảnh giới , nàng bình cảnh kỳ (giai đoạn khó khăn khi tu luyện) ?
Nghe lời , Mộc Trọng Hi nghiến răng nghiến lợi: “Đệ cảm ơn , an ủi khác ghê đấy.”
Ba lặng lẽ canh chừng, đợi Diệp Kiều bình tu vi ở Trúc Cơ. Trước khi yêu thú đến, họ thu hết Thanh Tâm thảo nhẫn trữ vật. Chẳng ai ngờ cuộc rèn luyện thu hoạch lớn đến .