Ta Dựa Vào Hóng "Drama" Để Trở Thành Tỷ Phú Hương Cảng [Thập Niên 90] - Chương 121: Giả ngầu
Cập nhật lúc: 2025-12-11 07:18:33
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Anh còn tất cả những xung quanh em đều và ghi nhớ kỹ điều ."
"Anh mong chuyện tương tự sẽ bao giờ xảy nữa."
"Đối với , em cũng ."
Việc chuyển từ cặp vợ chồng "plastic" chỉ chuyện lợi ích sang cặp vợ chồng thật sự tình cảm với Dịch Hoài là điều quá khó khăn đối với Ôn Nguyệt. Bản cô cũng ý đó.
Tuy nhiên, cô là luôn theo phương châm "mất lòng , lòng ", nên khi đồng ý, cô nhấn mạnh một điều: Cô tuyệt đối chấp nhận bất kỳ hình thức "hôn nhân mở" nào.
Trong giới hào môn Hương Giang, chuyện vợ chồng "ông ăn chả, bà ăn nem", mạnh ai nấy chơi là hiếm. phổ biến hơn cả vẫn là đàn ông ngoại tình, thậm chí ngang nhiên rước vợ bé về nhà.
Điển hình như nhà họ Ôn - gia đình giàu nhất Hương Giang, nhà họ Lâm - vua tàu thủy, đều thuộc trường hợp thứ hai.
Trước khi xuyên , Ôn Nguyệt chỉ là một sinh viên bình thường. Dù cảnh gia đình khiến cô chín chắn hơn bạn bè đồng trang lứa, nhưng quan điểm về tình cảm của cô vẫn giản dị và nguyên tắc.
Cô thể chấp nhận yêu đương chia tay, kết hôn ly hôn, nhưng tuyệt đối chấp nhận chuyện ngoại tình, càng thể chấp nhận cảnh "chung chồng" với tiểu tam, tiểu tứ như nhiều gia đình hào môn ở đây.
Nếu rơi cảnh đó, cô nhất định sẽ trả thù thật tàn khốc mới ly hôn.
Thực , nếu xét theo nguyên tác, ở bên Dịch Hoài cô cần lo lắng chuyện . Anh là nam chính trong truyện vô CP ( cặp đôi), khi nguyên qua đời, bên cạnh chẳng hề xuất hiện phụ nữ thiết nào khác.
trong nguyên tác, Dịch Hoài và nguyên cũng nảy sinh tình cảm gì. Thực tế là đến lúc nguyên qua đời, hai vẫn sống ly , lễ tết cũng chắc gặp mặt.
Còn khi cô xuyên đến, chẳng những nhờ sự tác hợp của Ôn Vinh Sinh mà hai sống chung, tình cảm giữa họ cũng tiến triển. Điều chứng tỏ nguyên tác là bất di bất dịch.
Nam chính vô CP mối tình đầu tiên, thì mối tình thứ hai, thứ ba cũng chẳng gì lạ.
Tất nhiên, cũng khả năng rung động sẽ một lòng một , cả đời chỉ chung thủy với một .
dù là khả năng nào, Ôn Nguyệt cũng cho rằng cần để Dịch Hoài hiểu rõ cô là thế nào và giới hạn của cô ở .
Nghe xong, Dịch Hoài hề tỏ khó xử, đáp: "Anh cũng chấp nhận hôn nhân mở."
Về quan điểm hôn nhân, thực còn bảo thủ hơn cả Ôn Nguyệt.
Tuy Dịch Hoài mang hộ khẩu Hương Giang và sống ở thành phố gần hai phần ba cuộc đời, nhưng ảnh hưởng lớn nhất đến tam quan của là 12 năm sống ở Đại lục.
Khi đó, Dịch Hoài từng một gia đình hạnh phúc.
Cha là kỹ thuật viên triển vọng nhất nhà máy, giỏi việc nước đảm việc nhà, ai trong khu đại viện cũng khen ngợi.
Anh cũng thông minh, ba tuổi thuộc lòng mấy chục bài thơ Đường. Bốn tuổi tiểu học, kỳ thi đầu tiên nhất khối. Dù học bao lâu thì gặp cảnh bãi khóa cách mạng, nhưng hai năm ở nhà nhiều sách. Khi học , nhảy cóc mấy lớp liền mà thi cử vẫn đầu.
Dù thời đó chẳng mấy ai quan tâm chuyện học hành, nghiệp đại học cũng chắc , khéo chụp mũ "xú lão cửu" (trí thức thối tha). thông minh vẫn là cái lợi, các bậc cha chú trong đại viện đều tin rằng sẽ nên chuyện lớn.
Từ khi cha chụp mũ, cuộc sống gia đình trở nên khó khăn hơn nhiều.
Mỗi cha lôi đấu tố diễu phố, nhốt em trong nhà, dặn các con ngoan, ở nhà học bài cho .
Làm cha là thế, dù cảnh gian nan đến , họ vẫn luôn cố gắng tạo một "xã hội tưởng" yên bình cho con cái.
Khi cha đưa cải tạo, thể chọn ly hôn và vạch rõ giới hạn để cùng các con ở thành phố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dua-vao-hong-drama-de-tro-thanh-ty-phu-huong-cang-thap-nien-90/chuong-121-gia-ngau.html.]
nỡ, và lúc đó còn nhỏ cũng chỉ cả nhà mãi mãi bên .
Thế là cả nhà đưa về nông thôn tỉnh Quảng Đông.
Những ngày tháng cải tạo quá khắc nghiệt. Tuy ở nông thôn cực khổ, nhưng do vị trí địa lý đặc thù của Quảng Đông, vượt biên sang Hương Giang nhiều. Nhiều trong đội sản xuất bà con ở nước ngoài, hoặc chính bản họ từng vượt biên thất bại.
Chuyện nhà so với họ chẳng đáng là gì.
Thế nên lớn lên, mỗi khi nhớ chuyện xưa, Dịch Hoài vẫn hiểu tại họ bỏ trốn. câu hỏi nảy thì đáp án cũng hiện rõ: bởi vì cha là một kẻ hèn nhát và ích kỷ.
Người đàn ông đó tuy tuổi thơ nghèo khó, nhưng từ khi đỗ đại học thì luôn trọng vọng, trường về ở nhà máy lớn, lấy vợ nết.
Từ Thượng Hải phồn hoa về vùng quê Quảng Đông nghèo khó, từ cốt cán kỹ thuật kính nể thành phần t.ử đời chỉ trỏ, sự chênh lệch quá lớn khiến ông chịu đựng nổi.
Mẹ thì luôn yêu thương đàn ông đó vô điều kiện. Bà mang con theo ông về quê cải tạo, dắt díu con cùng ông vượt biên sang Hương Giang. Trong khoảnh khắc sinh tử, bà nhường hy vọng sống cho ba đàn ông quan trọng nhất đời .
bà ngờ rằng, đàn ông đó khi nếm trải sự tàn khốc của cuộc sống, bội ước lời thề lúc hoạn nạn.
Ông bỏ rơi những đứa con của họ.
Trong những năm tháng khốn cùng nhất, Dịch Hoài thường thức trắng đêm để hồi tưởng quá khứ.
Anh tự hỏi nếu yêu cha nhiều đến thế, nếu bà vạch rõ ranh giới ngay từ đầu, gia đình sẽ ? Nếu tin tưởng cha tuyệt đối, nếu bà bỏ phiếu chống khi quyết định vượt biên, gia đình sẽ thế nào?
Sẽ thế nào ư?
Chắc chắn là hơn bây giờ.
Qua bao dằn vặt suy tư, Dịch Hoài ngộ một điều: Tình yêu là thứ đáng sợ nhất đời. Nó thể nuốt chửng lòng , dẫn dụ từng bước xuống vực sâu.
tận đáy lòng, với , gia đình vẫn là điều nhất. Anh luôn hoài niệm những ngày tháng cả nhà nương tựa ở Thượng Hải ở vùng quê Quảng Đông.
Tất nhiên, nếu trong ký ức đó đàn ông thì càng .
Vì những trải nghiệm trong quá khứ, Dịch Hoài dù đến mức né tránh tình yêu nhưng cũng chẳng mấy mong đợi. Đồng thời, vẫn ôm ảo tưởng về gia đình, khao khát một mái ấm hạnh phúc.
Chính suy nghĩ mâu thuẫn đó là lý do ban đầu Dịch Hoài đồng ý kết hôn với Ôn Nguyệt, dù cuộc sống hôn nhân chệch xa so với mong của .
Dẫu quan hệ vợ chồng căng thẳng đến , Dịch Hoài cũng bao giờ ý định tìm niềm vui bên ngoài. Anh vẫn cho rằng, chung thủy là nghĩa vụ mà cả hai bên tuân thủ trong hôn nhân.
Thư Sách