Ta Dựa Vào Hóng "Drama" Để Trở Thành Tỷ Phú Hương Cảng [Thập Niên 90] - Chương 122: Giả ngầu 2
Cập nhật lúc: 2025-12-11 07:18:34
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tác giả: Lưu Yên La
Giờ ngẫm , Dịch Hoài cảm thấy đời lẽ nhiều chuyện đều vận hành theo quy luật: cái giá bỏ và sự đền đáp luôn tương xứng. Trước đây trao tình cảm, cho nên một gia đình như mong .
Cũng may ông trời đối đãi với tệ, vẫn còn cơ hội để vãn hồi.
Dịch Hoài cúi , đặt lên môi Ôn Nguyệt một nụ hôn.
Tuy tình cảm bước tiến lớn, nhưng Ôn Nguyệt chìm đắm trong đó quá lâu. Tranh thủ lúc Dịch Hoài tìm bác sĩ hỏi tình hình cụ thể, cô liền gọi Hệ thống trong đầu: [Tại Chung Lan nhắm để trả thù?]
Biết rõ nhà họ Chung thủ đoạn tàn độc, coi mạng như cỏ rác, nên trong vụ án đại gia mua hung g.i.ế.c để đổi mệnh , Ôn Nguyệt luôn chú trọng việc ẩn .
Từ đầu đến cuối, cô chỉ mặt trong ba sự việc.
Lần đầu là để cứu mạng Chu Tiểu Băng, cô theo cô bé đến Đại học Hương Giang học một ngày. Lần thứ hai là khi tin phát hiện t.h.i t.h.ể nữ ở phố Phật Quang, cô đích đến sở cảnh sát gặp Lý Văn Bỉnh. Lần thứ ba là khi các báo khác đều ém nhẹm tin tức, cô chỉ đạo " Báo giải trí Đông Giang " đăng bài về nhà họ Chung.
ba mặt đều quá đường đột, đặc biệt là hai việc đầu ngụy trang hai lớp: Một là em Dịch Hoài quan hệ thiết với nhà họ Chu; hai là cô nhờ Hệ thống gửi cho một bức thư nặc danh. Dù ai cô học cùng Chu Tiểu Băng, họ cũng sẽ nghĩ cô chỉ vô tình cuốn vụ việc.
Việc gặp Lý Văn Bỉnh thì càng kín kẽ, chẳng mấy ai . Truyền thông đưa tin cô và Dịch Hoài đến sở cảnh sát cũng chỉ nghĩ họ báo án việc tư.
Hai việc hề khiến nhà họ Chung cảnh giác. Nếu , tại buổi tiệc hôm đó, vợ chồng Chung Tuấn khi thấy Ôn Nguyệt chẳng bình tĩnh như .
Còn chuyện thứ ba, tuy cô "chơi trội" thật, nhưng " Báo
giải trí Đông Giang" là tòa soạn báo, nhận tin nóng thì đăng bài là chuyện thuận lý thành chương.
Hơn nữa, khi đưa tin về đoạn ghi âm của Trâu Tĩnh Tú, các tòa soạn khác cũng đồng loạt đăng tải, ai ém nhẹm nữa. Về lý thuyết, sự thù hận của nhà họ Chung đáng lẽ phân tán nhiều nơi.
thái độ của Chung Lan, rõ ràng chỉ chăm chăm nhắm báo Đông Giang, , là nhắm một cô.
Nếu Chung Lan thù hận báo Đông Giang, thì khi bắt sẽ chỉ gào lên là cô hại cha , mà chẳng hề nhắc đến hai chữ "tòa soạn".
Trong vụ nhà họ Chung sụp đổ, Ôn Nguyệt cảm thấy lộ mặt quá nhiều. Ít nhất đến giờ, vợ chồng Trâu Tĩnh Tú cũng "Đồng " là ai, càng ngờ là cô giật dây.
Huống chi Chung Lan chỉ là một học sinh cấp ba từng tiếp xúc với công việc gia tộc, thể chắc chắn là cô giở trò quỷ?
Hệ thống trả lời: [Bởi vì tình cờ hai bàn tán, rằng việc hung thủ trong mấy vụ án g.i.ế.c lộ tẩy quỷ dị. Thông thường kẻ g.i.ế.c dự mưu sẽ chọn nơi vắng vẻ và đời nào tự chụp ảnh lưu bằng chứng. Lý Văn Bỉnh gây án nào cũng ảnh chụp hiện trường. Đoạn ghi âm của Chung lão gia t.ử và Trâu Tĩnh Tú cũng tương tự như .]
Những bức ảnh xuất hiện ở nơi thể chụp, những đoạn ghi âm ở nơi thể ghi, những điều phi lý thuyết nhan nhản " Báo giải trí Đông Giang ".
Trong vụ "dưa" thiếu gia thật giả, mấy đoạn ghi âm của Lâm Vĩnh Khang, ảnh chụp trong phòng kín của vợ chồng Đổi Thừa, tất cả đều xuất hiện một cách khó hiểu.
Nghe Hệ thống giải thích xong, Ôn Nguyệt còn thắc mắc vì Chung Lan theo dõi . cô tin việc Chung Lan cuộc bàn tán là sự tình cờ.
Thực lúc đầu khi yêu cầu những bức ảnh và ghi âm đó, Ôn Nguyệt cũng từng cân nhắc xem liệu lộ tẩy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-dua-vao-hong-drama-de-tro-thanh-ty-phu-huong-cang-thap-nien-90/chuong-122-gia-ngau-2.html.]
Độc giả bình thường nắm rõ tình hình sẽ chỉ nghĩ đương sự bất cẩn. trong cuộc, kẻ trải đời nhiều, ắt sẽ sinh nghi.
lúc mạng sống còn ngàn cân treo sợi tóc, cô còn tâm trí lo chuyện lộ tẩy, vì điểm "ăn dưa" nên càng rầm rộ càng .
Hơn nữa, sự tồn tại của Hệ thống vượt quá nhận thức của con , cũng chẳng ai tin, nên cô bớt một phần lo lắng. Sau khi cân nhắc, cô vẫn quyết định dùng ảnh và ghi âm bằng chứng.
Hai kẻ đó thể đoán chân tướng, Ôn Nguyệt tin họ chỉ là qua đường bình thường. Cô hỏi: [Hai kẻ đó qua đường nhỉ? Bọn họ ai sai khiến?]
[Ớ! Ký chủ ngài bọn họ sai khiến?] Hệ thống ngạc nhiên hỏi. Nó cố tình úp mở, kể sự việc từ góc của Chung Lan để tạo bất ngờ.
Ôn Nguyệt định vòng vo, thẳng suy nghĩ của .
Hệ thống xong liền tâng bốc cô một hồi tiếp tục gợi ý: [Ký chủ đoán thử xem, ngài cũng quen đấy ~]
Ôn Nguyệt thầm nghĩ, cô quen hiện tại cũng ít, nhưng cũng chẳng khó đoán. Kẻ núp trong bóng tối bày mưu tính kế, chắc chắn vì quan hệ với cô, mà là mượn gió bẻ măng để trả thù.
Ai trả thù cô đây? Đương nhiên là kẻ cô đắc tội .
Ôn Nguyệt hỏi: [Là Trịnh phu nhân hả?]
Hệ thống thốt lên: [Oa! Ký chủ thông minh quá , đoán một cái trúng phóc luôn!]
[Thật đúng là bà .] Được khen nhưng Ôn Nguyệt chẳng thấy vui vẻ gì, cô lẩm bẩm chợt thấy sai sai, [Bà hình như thông minh đến thế? Sao thể đoán nguồn gốc ảnh chụp và ghi âm vấn đề? Chẳng lẽ bà bỗng nhiên thông tuệ đột xuất?]
[Không , là Trịnh Hưng Quốc đoán cho bà , ý định ban đầu là cảnh báo bà đừng chọc ngài...]
[Kết quả bà chẳng những , còn nương theo suy đoán mà nảy ý định mượn d.a.o g.i.ế.c .] Ôn Nguyệt nốt nửa câu của Hệ thống, khẩy, [Chậc, nên khen bà Trịnh thông minh, chê bà ngu xuẩn đây?]
Hệ thống ngẫm nghĩ đáp: [Tự cho là thông minh thì đúng hơn.]
Thư Sách
[Hình dung chính xác.]
Nghĩ đến việc Hệ thống đang nắm giữ cả đống bê bối của nhà họ Trịnh, Ôn Nguyệt bỗng " vẻ tổng tài bá đạo", phán một câu xanh rờn: "Trời lạnh , cho tập đoàn Trịnh thị phá sản thôi."
《 Thần thoại về chồng hảo tan vỡ: Vua nội thất thực chất tình nhân bên ngoài! 》
《 Không chỉ 300 ! Bật mí cách nội thất Trịnh thị trốn thuế lậu thuế quy mô lớn! 》
《 Sốc! Nội thất Trịnh thị chứa thành phần hóa học gây ung thư vượt mức cho phép: Doanh nhân tâm hóa là tư bản hiểm độc! 》
"Rầm!"
Bàn tay đập mạnh xuống mặt bàn việc, Trịnh Hưng Quốc trừng mắt con trai trưởng mặt, quát lớn: "Cho nên, giờ với là, chuyện công ty xảy vấn đề lan truyền khắp Hương Giang, mà đến tận bây giờ, chẳng những kẻ nào giở trò lưng, mà ngay cả một biện pháp cứu vãn cũng ?"