Ta Dựa Vào Hóng "Drama" Để Trở Thành Tỷ Phú Hương Cảng [Thập Niên 90] - Chương 129: Bữa Cơm Bất Ổn & Màn "Gài Bẫy" Của Ôn Nguyệt
Cập nhật lúc: 2025-12-12 07:40:38
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy nhiên, mặt Ôn Khải, Ôn Vinh Sinh lột xác thành một cha hiền từ mẫu mực. Ông sẵn sàng bỏ công sức chọn từng món quà, công kênh con trai vai nô đùa, khiến khác ngưỡng mộ ghen tị.
Chính vì thế, khi tin tức Ôn Khải qua đời truyền đến, dù lúc đó Ôn Gia Đống còn nhỏ tuổi, vẫn kìm mà thở phào nhẹ nhõm một .
Đến khi đứa em út Ôn Gia Lương đời, Ôn Gia Đống cũng từng lo lắng. Cảnh "cha già con mọn" thường khiến cưng chiều con út vô pháp vô thiên, kể của nó là Chu Bảo Nghi trẻ trung xinh , sủng ái hơn nhiều.
nhanh đó, Ôn Gia Đống yên tâm trở .
Có lẽ do quyền thế ngày càng lớn nên Ôn Vinh Sinh bắt đầu chú trọng hình tượng, hoặc lẽ ông thực sự coi trọng đứa con trai út lắm. Ông tuy cưng chiều Ôn Gia Lương, nhưng rõ ràng đặt nhiều kỳ vọng và tâm huyết như từng dành cho Ôn Khải. Thậm chí, ông cũng bao giờ vì Gia Lương mà tỏ vẻ thất vọng với Gia Đống.
Còn đối với đám chị em gái, đó là một câu chuyện khác. Không Ôn Vinh Sinh đối xử tệ bạc với con gái – tiền bạc, vật chất nhà họ Ôn bao giờ để các cô thiếu thốn. với tư tưởng cổ hủ thâm căn cố đế, ông đời nào chịu giao gia nghiệp cho nữ nhi.
Hiểu rõ điều , Ôn Gia Đống chẳng bao giờ cảm thấy cần tranh giành với các chị em, và tự nhiên cũng sinh lòng oán hận chuyện bố bất công như bà chị Ôn Gia Kỳ.
Trong khi đó, Ôn Nguyệt – phòng ăn Ôn Gia Đống một bước – đang cảm nhận sâu sắc sự bất công của ông bố già.
Những cô về ăn cơm, tuy đồ ăn cũng thuộc hàng cao cấp, nguyên liệu nhập khẩu bằng đường hàng , nhưng so với tiệc mừng Ôn Gia Đống hôm nay thì đúng là một trời một vực.
Bữa tối nay, ngoại trừ mấy thứ gia vị hành tỏi ớt , món rẻ nhất bàn cũng là bào ngư hai đầu thượng hạng.
Hơn nữa, cách bài trí là ngay hôm nay đích bếp trưởng tay.
Cũng như nhiều gia đình siêu giàu khác, nhà họ Ôn nuôi một đội ngũ đầu bếp riêng. Bếp trưởng là từng đạt Michelin, món ăn chỉ ngon miệng mà còn như tác phẩm nghệ thuật.
Tuy nhiên, vị đại lão cũng cá tính. Dù nhận lương nhà họ Ôn nhưng ngày nào ông cũng chịu lăn bếp cả bàn tiệc Mãn Hán tịch. Ông nấu ăn tùy tâm trạng, bình thường mỗi bữa chỉ tối đa ba món.
Vậy trường hợp ngoại lệ là khi nào?
Tóm một câu: Chỉ khi Ôn Vinh Sinh đích căn dặn đặc biệt.
Nói cách khác, trong cái nhà , ngoài Ôn Vinh Sinh , chẳng ai sai bảo vị bếp trưởng cả. Ngay cả bản Ôn Vinh Sinh cũng ít khi tùy tiện sai phái, thường chỉ khi khách quý mới mời ông "rời núi". Tiêu chuẩn "khách quý" thế nào thì Ôn Nguyệt rõ, cô chỉ cô và Dịch Hoài về mắt hề đãi ngộ .
Rõ ràng Ôn Gia Kỳ cũng đắc ý với bữa cơm long trọng . Vừa xuống, cô huyên thuyên giới thiệu nguyên liệu món nhập từ , món chế biến cầu kỳ thế nào, cố tình sang khịa Ôn Nguyệt:
"Nghe đầu bếp nhà cô chỉ là thuê đại từ mấy quán nhậu ven đường, chẳng những từng ở nhà hàng Michelin mà đến cái chứng chỉ cao cấp cũng . Chắc bình thường cô khó mà ăn đồ ngon thế nhỉ?"
Ôn Nguyệt liền hỏi thầm trong đầu: 【 Hệ thống, đầu bếp nhà họ Dịch chứng chỉ cao cấp thật ? 】
Hệ thống đáp: 【 Không , bác từng thi lấy bằng mà. 】
Ôn Nguyệt xong cũng chẳng thấy tự ti, chỉ ngạc nhiên. Cô ở nhà họ Dịch gần hai tháng cũng chuyện , mà cái "radar" của Ôn Gia Kỳ dò thật.
Ôn Nguyệt thẳng Ôn Gia Kỳ, tủm tỉm : "Nói thật , cô đang thầm thương trộm nhớ , là để ý chồng đấy?"
Câu thốt , cả bàn ăn đều giật ngẩng phắt đầu lên.
Mặt Ôn Gia Kỳ đỏ bừng: "Ôn Nguyệt, cô nhăng cuội cái gì thế! Ai thèm thầm thương trộm nhớ cô!"
"À ~ Vậy là thầm thương trộm nhớ Dịch Hoài ." Ôn Nguyệt kéo dài giọng, đổi sang tông giọng thấm thía khuyên răn: "Tuy quan hệ chị em lắm, nhưng vẫn khuyên cô một câu: Làm tiểu tam là trời đ.á.n.h thánh vật đấy nhé!"
Xã hội Hương Giang tuy trọng giàu khinh nghèo, nhưng cái mác "tiểu tam thượng vị" vẫn mãi là vết nhơ của bà Trần Bảo Cầm. Bà cực kỳ nhạy cảm với vấn đề , Ôn Nguyệt mát mẻ như liền nghi ngờ cô đang chỉ ch.ó mắng mèo, sắc mặt lập tức trầm xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dua-vao-hong-drama-de-tro-thanh-ty-phu-huong-cang-thap-nien-90/chuong-129-bua-com-bat-on-man-gai-bay-cua-on-nguyet.html.]
Chưa đợi bà Trần lên tiếng, Ôn Gia Kỳ gào lên: "Ai thèm để ý đến chồng cô! Một tên chân đất từ Đại Lục đến, cho cũng chẳng thèm..."
Lời còn dứt, Ôn Vinh Sinh đập bàn quát lớn: "Ôn Gia Kỳ! Mày câm miệng cho tao!"
Ôn Gia Kỳ giật thon thót, vội vàng ngậm miệng. trong lòng vẫn ấm ức phục, cô cúi đầu lầm bầm: "Hắn vốn dĩ là thằng nghèo kiết xác từ Đại Lục tới chứ gì nữa, sự thật mà còn cho ."
Bàn ăn nhà họ Ôn hình chữ nhật dài ngoằng. Ôn Vinh Sinh đầu bàn, Ôn Nguyệt và Dịch Hoài một bên, phía đối diện là Trần Bảo Cầm, Ôn Gia Đống và Ôn Gia Kỳ.
Do xa nhất nên Ôn Vinh Sinh chỉ thấy miệng con gái mấp máy mà rõ nội dung. Trực giác mách bảo con gái vẫn còn đang già mồm, ông sa sầm mặt hỏi: "Mày cái gì?"
"Không ..."
Trần Bảo Cầm định mở miệng giảng hòa thì Ôn Nguyệt nhanh nhảu cướp lời:
"Con , con ! Chị bảo Daddy vốn dĩ cũng chỉ là thằng nhóc nghèo kiết xác từ Đại Lục tới, còn cấm cho đấy."
Thư Sách
"Mày láo! Tao Daddy bao giờ!" Ôn Gia Kỳ ngẩng phắt đầu dậy, trừng mắt Ôn Nguyệt hét lên, "Tao đang chồng mày!"
Ôn Nguyệt xong liền nhún vai, vẻ mặt ngây thơ vô tội:
"Thì khác gì ? Chồng con mười tuổi theo cha từ Đại Lục sang Hương Giang, vì nghèo quá ở nhà tôn vách lá, tiền học, mười mấy tuổi lăn lộn đời kiếm sống. Còn Daddy thì mười hai tuổi theo cha sang Hương Giang, lúc đầu cũng nghèo rớt mồng tơi, cũng ở nhà ổ chuột, học, mười mấy tuổi cửa hàng nhân viên tiếp thị. Daddy xem, hai họ trải nghiệm giống hệt mà!"
Biểu cảm của Ôn Vinh Sinh khẽ động. Quả thực, quá khứ tương đồng chính là một trong những lý do khiến ông coi trọng và chấp nhận Dịch Hoài.
Ôn Gia Kỳ sinh khi ông phát tài, là tiểu thư cành vàng lá ngọc chính gốc Hương Giang. Cô luôn giữ thái độ khinh miệt những nhập cư từ nội địa, cho rằng họ quê mùa nghèo hèn.
Thế nên cô tài nào hiểu ý đồ thâm sâu trong lời của Ôn Nguyệt, càng thể chấp nhận việc đ.á.n.h đồng cha uy nghiêm của với tên "chân đất" Dịch Hoài. Cô buột miệng phản bác ngay lập tức:
"Hắn mà so với Daddy !"
Đến lúc , Dịch Hoài – vẫn luôn im lặng nãy giờ – mới chậm rãi lên tiếng:
"Nếu Ôn đại tiểu thư khinh thường Đại Lục như đến , cô quyền từ chối chung bàn ăn với ."
Ôn Gia Kỳ hất cằm khinh khỉnh: " vốn dĩ cũng chẳng chung với ."
"Ôn Gia Kỳ!"
Ôn Vinh Sinh rốt cuộc nhịn nổi nữa, ông vung tay ném thẳng đôi đũa về phía con gái: "Mày ăn thì cút ngay cho tao!"
Bị chiếc đũa văng trúng trán đau điếng, Ôn Gia Kỳ hét lên một tiếng, bật dậy gào : "Daddy! Con mới là con gái ruột của Daddy mà, tại bắt con cút?"