Ta Dựa Vào Hóng "Drama" Để Trở Thành Tỷ Phú Hương Cảng [Thập Niên 90] - Chương 135: Đêm Ngọt Ngào & Màn Bắt Gian Chấn Động Của Con Gái Tổng Đốc

Cập nhật lúc: 2025-12-12 09:05:15
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tấm séc , nếu thêm một 0 nữa thì mấy nhỉ?"

Ôn Nguyệt ngắm nghía tấm séc trị giá cả chục triệu trong tay, ngước lên Dịch Hoài đang mỉm . Thầm nghĩ đúng là sức mạnh đồng tiền khác, qua lăng kính trai hơn hẳn. Cô trêu: "Dịch tổng, em với là tối nay trông đặc biệt quyến rũ nhỉ?"

Dịch Hoài cúi xuống, sâu mắt cô, mỉm hỏi : "Vậy em sẵn lòng ban cho đàn ông đặc biệt quyến rũ một nụ hôn ?"

Thay vì hôn ngay, Ôn Nguyệt ranh mãnh: "Anh chỉ mỗi một nụ hôn thôi ?"

Yết hầu Dịch Hoài khẽ chuyển động. Anh đáp, cúi xuống chiếm lấy đôi môi cô. Bàn tay to lớn giữ chặt gáy cô, hôn đẩy nhẹ cô lùi dần phòng, tiện tay đóng cửa .

Nụ hôn nồng cháy kết thúc, ép Ôn Nguyệt cánh cửa, cằm tựa lên vai cô, thở vẫn còn gấp gáp: "Đêm nay về phòng ."

Cảnh tượng quen quen, hình như mới diễn mấy hôm .

Thư Sách

Lần , kịp đồng ý thì cơn đau bụng ập đến, Ôn Nguyệt vội vàng chạy nhà tắm và phát hiện "bà dì" ghé thăm. Thế là bao nhiêu lãng mạn bay biến hết, Dịch Hoài đuổi về phòng thương tiếc.

hôm nay thì khác, Ôn Nguyệt cảm thấy cả khoan khoái, chẳng còn chút vướng bận nào. Cô ngẩng lên, chủ động đáp nụ hôn của đàn ông mặt, thì thầm:

"Vậy thì đừng về."

Trong lúc Ôn Nguyệt và Dịch Hoài đang tận hưởng khoảnh khắc "hòa hợp của sự sống", thì ở một nơi khác, Bành Khải Lỵ (Kelly) đang gào lên trong điện thoại: "Bận, bận, bận! Anh chỉ bận thôi! Mai gặp ba em, đừng vác mặt đến nữa!"

Bành Khải Lỵ là tên tiếng Trung của Kelly. Cha cô – ngài Tổng đốc – là cực kỳ yêu thích văn hóa phương Đông, nên khi sang Hương Giang nhậm chức, ông đặt tên tiếng Trung cho cả gia đình.

Chịu ảnh hưởng từ gia đình, Bành Khải Lỵ cũng mê văn hóa Á Đông. Mấy năm cha Tổng đốc, năm nào cô cũng sang Hương Giang ở vài tháng.

Chính trong thời gian đó, cô quen Ôn Gia Hân.

Phát hiện cả hai cùng du học ở Anh, họ càng trở nên thiết. Khi Anh quốc, dù học khác trường nhưng hai cô gái vẫn thường xuyên gặp gỡ, giữ liên lạc.

Đầu năm nay, qua sự giới thiệu của Ôn Gia Hân, Bành Khải Lỵ quen Ôn Gia Đống.

Dù khác biệt quốc tịch, nhưng vẻ ngoài điển trai, cao lớn cùng phong thái lịch thiệp của Ôn Gia Đống nhanh chóng chiếm trọn trái tim cô tiểu thư. Chỉ gặp đầu tiên, hai rơi lưới tình.

Trong mắt Bành Khải Lỵ, Ôn Gia Đống cái gì cũng , chỉ trừ một điểm: Hắn quá bận rộn.

Lúc còn ở Anh, nhiều hủy hoặc hoãn hẹn hò với lý do một phụ trách dự án lớn của gia đình, trách nhiệm nặng nề.

Bành Khải Lỵ nghĩ thừa kế, công việc nhiều cũng là lẽ thường tình nên luôn thông cảm.

khi về Hương Giang, hứa chắc nịch rằng về đây cha tọa trấn, thời gian sẽ thư thả hơn, sẽ dành nhiều thời gian cho cô, và còn chủ động đề nghị đến mắt cha cô.

Vậy mà mới về mấy ngày, lỡ hẹn với lý do muôn thuở: Bận công việc.

Công việc, công việc, là công việc! Cô hiểu rốt cuộc cái quái gì mà đến thời gian hẹn hò buổi tối cũng !

Bành Khải Lỵ hạ quyết tâm: Nếu tối nay đích đến xin và dỗ dành cô, cô sẽ bao giờ tha thứ dễ dàng như nữa!

điều khiến Bành Khải Lỵ ngờ tới là, tối hôm đó, cô đợi lời xin của yêu, mà nhận một cuộc điện thoại sét đ.á.n.h ngang tai từ bạn: Ôn Gia Đống đang đưa đàn ông khách sạn thuê phòng!

Bành Khải Lỵ điếng , hỏi ngay tên khách sạn tức tốc lao khỏi nhà.

Một giờ , Bành Khải Lỵ cùng bạn cầm theo máy ảnh, gặp cửa một phòng khách sạn hẻo lánh ở Tân Giới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dua-vao-hong-drama-de-tro-thanh-ty-phu-huong-cang-thap-nien-90/chuong-135-dem-ngot-ngao-man-bat-gian-chan-dong-cua-con-gai-tong-doc.html.]

Trong lúc Ôn Gia Đống đang bắt gian tại trận, ở nhà họ Ôn, bà Trần Bảo Cầm đang gõ cửa phòng con trai. Gõ mãi thấy động tĩnh, bà thử đẩy nhẹ cửa.

Cửa khóa.

Trần Bảo Cầm bật đèn bước , căn phòng trống trơn, mày nhíu : "Đã 11 giờ đêm , còn về nhỉ?"

Bà tìm con trai chủ yếu để hỏi chuyện ngày mai đến nhà Tổng đốc mắt. Đối phương là quan lớn, tuyệt đối thể lơ là.

Dù tin tưởng con trai chín chắn, nhưng nghĩ đến việc đầu mắt nhà bạn gái quyền thế, bà vẫn lo lắng, dặn dò thêm vài câu cho yên tâm.

Ai ngờ giờ vẫn về.

Thôi thì sáng mai cũng .

Với suy nghĩ đó, sáng hôm Trần Bảo Cầm dậy sớm. Việc đầu tiên khi vệ sinh cá nhân là chạy sang phòng con trai. khi đẩy cửa , căn phòng vẫn y nguyên như tối qua, giường chiếu phẳng phiu, lạnh lẽo.

Rõ ràng Ôn Gia Đống qua đêm về.

Trước khi Anh công tác, chuyện đêm về cũng chẳng lạ.

Thanh niên ai chẳng ham chơi, thỉnh thoảng hộp đêm giải khuây là bình thường. Ôn Gia Đống là đàn ông trưởng thành, cũng những nhu cầu riêng cần giải quyết. Hắn nhà riêng bên ngoài, chơi khuya quá về nhà cũng là lẽ thường.

từ khi bạn gái và về nước, ngoan hẳn, tối nào cũng về sớm. Tự nhiên đêm nay mất hút, Trần Bảo Cầm khỏi lo lắng.

Không lo bắt cóc – an ninh Hương Giang dạo hơn nhiều, vệ sĩ kèm.

Cái bà lo là sợ "ngựa quen đường cũ", lén lút qua đêm với cô nào đó, ảnh hưởng đến buổi mắt quan trọng hôm nay.

Nghĩ đến đó, Trần Bảo Cầm yên, vội lấy điện thoại gọi cho con trai.

Chuông reo lâu mới bắt máy, giọng Ôn Gia Đống ngái ngủ và khàn đặc vang lên: "Ai đấy ạ?"

"Gia Đống, mommy đây! Hôm nay con cùng Kelly gặp ba nó đúng ? Mấy giờ thế?" Trần Bảo Cầm dồn dập hỏi, "Với cả, nãy phòng thấy con, tối qua con về nhà ?"

"Mommy, giờ con đang bận, lát nữa con gọi ?"

"Không , mommy chỉ gọi nhắc con chút thôi, sợ con quên việc quan trọng." Trần Bảo Cầm xòa, "Con thẳng đến nhà Kelly về nhà lấy đồ ? À, quà cáp chuẩn xong ? Có cần mommy giúp..."

Lời còn dứt, đầu dây bên cúp máy cái rụp.

 

 

 

 

 

 

 

Loading...