Ta Dựa Vào Hóng "Drama" Để Trở Thành Tỷ Phú Hương Cảng [Thập Niên 90] - Chương 141: Sự Thật Phũ Phàng & Bàn Tay Hắc Ám Của Ôn Nguyệt

Cập nhật lúc: 2025-12-12 09:05:21
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hiểu thì hiểu, nhưng Ôn Nguyệt vẫn thấy tiếc. Cô thực sự xem cảnh Ôn Gia Đống cha đ.á.n.h một trận cho trò cơ!

Tuy nhiên, sự bình tĩnh của Ôn Vinh Sinh kéo dài lâu. Buổi chiều, khi kết quả kiểm tra sức khỏe chính thức , cộng thêm lời chẩn đoán chắc nịch của bác sĩ, ông thể giữ nổi bình tĩnh nữa.

Ngay mặt bác sĩ, ông giáng cho Ôn Gia Đống một cái tát trời giáng. Tay ông run run chỉ mặt quý tử, gằn từng tiếng: "Tốt! Tốt lắm! Mày lắm con ạ!"

Bị ăn tát, Ôn Gia Đống vẫn hết bàng hoàng, ôm mặt lắp bắp: "Không... thể nào! Con mà vô sinh ! Daddy, chắc chắn bệnh viện nhầm lẫn, kết quả sai !"

Vị chủ nhiệm khoa phụ trách kiểm tra vốn là thẳng tính, liền chỉnh ngay: "Thưa , bệnh viện chúng sử dụng những thiết tiên tiến nhất thế giới hiện nay, độ chính xác lên đến 99,99%."

Ôn Gia Đống vớt vát: "Thế chẳng vẫn còn 0,01% sai sót ?"

Vị bác sĩ như một kẻ ngốc, xen lẫn chút thương hại: " 100% là để giữ sự nghiêm cẩn trong y khoa thôi. Ôn thiếu gia, thật lòng nhé, với kết quả xét nghiệm của , dù sang Châu Âu Bắc Mỹ kiểm tra thì kết quả cũng y hệt thôi, đổi ."

"Không thể nào!" Ôn Gia Đống gào lên như điên dại, chấp nhận sự thật, "Chắc chắn là tay nghề các ông quá kém! Toàn lũ lang băm..."

Thư Sách

"Đủ !" Ôn Vinh Sinh quát lớn, cắt ngang cơn điên của con trai, "Kết quả do mày tự chuốc lấy ? Giờ còn ăn vạ cái gì?"

"Daddy!" Ôn Gia Đống ôm mặt nấc lên, "Con thế ..."

Tuy ham chơi, sống buông thả, nhưng bao giờ nghĩ sẽ mất khả năng cha. Trong kế hoạch cuộc đời , khi chơi chán chê, sẽ tìm một cô gái nhà lành để kết hôn và sinh cháu đích tôn cho nhà họ Ôn.

Gặp Bành Khải Lỵ là một sự tình cờ may mắn. Cô gia thế , yêu thật lòng, là đối tượng kết hôn hảo.

chơi , nên dù đang yêu đương với cô, vẫn ngừng "tìm của lạ". Và chính vì quyết định sai lầm đó, cuộc đời rẽ sang một hướng bi kịch thể cứu vãn.

Những sự việc dồn dập trong hai ngày qua khiến Ôn Vinh Sinh thất vọng về đứa con trai . Không thêm những lời van xin t.h.ả.m thiết, ông hiệu cho vệ sĩ lôi cổ ngoài.

Khi chỉ còn hai , Ôn Vinh Sinh trầm ngâm hồi lâu mới cất tiếng hỏi, giọng đầy hy vọng mong manh: "Trường hợp của nó... còn cách nào chữa trị ?"

Bác sĩ lắc đầu ái ngại: "Quá muộn . Với y học hiện nay thì vô phương cứu chữa."

Ôn Vinh Sinh hỏi: " bây giờ phương pháp thụ tinh nhân tạo?"

Bác sĩ vẻ mặt khó xử: "Làm thì , nhưng với tình trạng tinh trùng của Ôn thiếu gia... trừ phi gia đình ngại việc đứa bé mang gen của hiến tặng khác."

Đương nhiên là Ôn Vinh Sinh ngại. Rất ngại là đằng khác.

Nếu dùng giống của thằng đàn ông khác, thà ông để gia nghiệp cho con gái còn hơn. Ít con của con gái vẫn mang dòng m.á.u của ông.

Thấy vẻ mặt cam lòng của Ôn Vinh Sinh, bác sĩ dè dặt đưa một đề nghị khác: Hay là chính ông cũng kiểm tra thử xem ?

Ôn Vinh Sinh định từ chối ngay lập tức, nhưng lời đến miệng nuốt xuống. Suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng ông quyết định theo lời bác sĩ: Thử một xem .

Kết quả kiểm tra của ông khả quan hơn con trai một chút, nhưng cũng chẳng lạc quan là bao. Tỷ lệ thành công nếu thụ tinh nhân tạo cũng thấp.

Ôn Nguyệt theo xem cảnh hai cha con nhà họ Ôn kiểm tra sức khỏe vì sợ "đau mắt".

ngay khi báo cáo của Ôn Gia Đống lò, cô nhanh tay nhờ hệ thống mờ (che) tên họ, chứng minh thư và các chỉ quan trọng (trừ kết quả vô sinh), gửi bản đến 5 đài truyền hình và tòa soạn báo lớn nhất.

Việc che thông tin cá nhân vì Ôn Nguyệt sợ "g.i.ế.c c.h.ế.t" Ôn Gia Đống, mà là để tránh gây rắc rối cho nhân viên bệnh viện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dua-vao-hong-drama-de-tro-thanh-ty-phu-huong-cang-thap-nien-90/chuong-141-su-that-phu-phang-ban-tay-hac-am-cua-on-nguyet.html.]

Khi thông tin định danh cụ thể, nếu Ôn Gia Đống đến kiện cáo, bệnh viện thể chối bay chối biến rằng báo cáo đó của .

Tất nhiên, Ôn Gia Đống thể vin cớ đó để phản bác truyền thông. con thường tin những gì "mắt thấy tai ". Với tờ báo cáo y khoa rành rành (dù che tên) đó, trừ phi Ôn Gia Đống ngay lập tức "nặn" một đứa con, nếu vĩnh viễn thể chứng minh vô tội.

Thậm chí, càng thanh minh, dư luận càng nghi ngờ chột . Và thế là càng tin sái cổ việc vô sinh.

Đương nhiên, nhiệt độ của vụ scandal cũng sẽ đẩy lên đỉnh điểm.

Đài truyền hình phản ứng cực nhanh. Ngay chập tối hôm đó, bản tin thời sự đưa tin về việc Ôn Gia Đống khám bệnh và tung bản báo cáo che mờ.

Tiếp đó là các tờ báo giải trí phát hành buổi tối cuộc. So với đài truyền hình, báo lá cải còn "vô sỉ" hơn nhiều. Họ như thể phóng viên của họ túc trực ngay cạnh giường bệnh, chứng kiến bộ quá trình khám nghiệm của Ôn thiếu gia.

Thế là, bữa tối của Ôn Vinh Sinh phá hỏng bởi tin dữ.

Lần , điện thoại ông reo liên hồi suốt hai tiếng đồng hồ. Không dăm ba cổ đông và lãnh đạo cao cấp gọi điện chất vấn. Ông thậm chí còn nuốt nổi hạt cơm nào.

Mãi mới ứng phó xong đám phiền phức, Ôn Vinh Sinh mệt mỏi dựa lưng ghế, day day thái dương. lúc đó, Ôn Gia Kỳ đẩy cửa bước .

Bình thường, ông chẳng mấy khi kiên nhẫn với cô con gái . hôm nay, quanh cái nhà đầy rẫy những kẻ gây chuyện, ông bỗng thấy cô đỡ phiền phức nhất.

Nghĩ , Ôn Vinh Sinh dịu giọng hỏi: "Con đây việc gì ?"

"Daddy, con xem báo." Ôn Gia Kỳ đến bàn việc, trải tờ báo mặt ông, "Con thấy vài điểm kỳ lạ."

Ôn Vinh Sinh liếc qua tờ báo ngay, chán nản hỏi: "Lạ chỗ nào?"

"Daddy xem , daddy và Gia Đống trưa nay mới viện, kết quả bao lâu, đám báo chí bản báo cáo nhanh thế?"

"Chắc là báo cáo giả thôi." Ôn Vinh Sinh , "Trên đó tên em trai con."

"Nếu là giả thì họ tung sớm hơn? Tại cứ đợi Gia Đống khám xong mới tung ?"

Ôn Vinh Sinh định giải thích rằng nếu tung khi khám thì ai cũng là tin vịt. kịp mở lời, Ôn Gia Kỳ tiếp:

"Con cứ thấy chiêu quen quen thế nào ."

"Quen?"

"Vâng, daddy nhớ ? Hồi thằng Vĩnh Khang xảy chuyện, con nhỏ Ôn Nguyệt cũng tung bản báo cáo xét nghiệm ADN y hệt như thế ."

 

 

 

 

 

 

Loading...