Ta Dựa Vào Hóng "Drama" Để Trở Thành Tỷ Phú Hương Cảng [Thập Niên 90] - Chương 145: Cuộc Thanh Trừng Nhân Sự & Lời Mời Từ Ông Trùm

Cập nhật lúc: 2025-12-12 09:59:31
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Các nhà cung cấp đây từng "cạch mặt" xưởng in vì ông chủ cũ nợ tiền, nay thấy Ôn Nguyệt thanh toán sòng phẳng thì ngoắt 180 độ, hồ hởi xin tiếp tục hợp tác.

Thư Sách

Với họ, xưởng in là "thượng đế". Chỉ cần trả tiền đầy đủ thì ai chủ cũng , ân oán cũ coi như xóa bỏ từ đầu.

Nhìn chung, khi đổi chủ, hoạt động đối ngoại của xưởng in nhiều biến động lớn.

Tuy nhiên, nội bộ là một cuộc " máu" triệt để.

Dàn lãnh đạo cấp trung và cao cấp cũ phần lớn là nhà, họ hàng của ông chủ cũ. Đám chiếm vị trí ngon, lương hưởng cao nhưng việc thì lười biếng, chỉ ăn bám.

Đương nhiên Ôn Nguyệt đời nào nuôi báo cô đám "sâu mọt" . Cô dứt khoát sa thải bộ, đó đăng tuyển dụng công khai, đồng thời nhờ Trang Huy săn đầu từ nơi khác về. Ngoài , cô cũng đề bạt những công nhân chăm chỉ, năng lực từ xưởng lên nắm giữ các vị trí quản lý. Cuộc tái cơ cấu nhân sự diễn nhanh chóng và quyết liệt.

Đám đuổi đương nhiên hậm hực, định lôi kéo công nhân đình công gây rối.

khi còn tại vị, bọn họ chỉ bóc lột sức lao động của công nhân, chèn ép đường thăng tiến của khác, khiến ai nấy đều oán thán. Giờ bọn họ , cơ hội thăng tiến mở , công nhân vui còn chẳng hết, ai dại gì mà theo lời xúi giục của kẻ thất thế.

Nhờ , quá trình tái cơ cấu diễn khá suôn sẻ.

Khi Ôn Nguyệt định xong việc kinh doanh riêng thì Ôn Vinh Sinh cũng dần gượng dậy nỗi đau nối dõi. Ông bắt đầu nghiêm túc cân nhắc về việc chọn thừa kế mới.

Trong mắt ngoài, ông tới bốn cô con gái, sự lựa chọn phong phú. với ông, đây là một bài toán nan giải.

Con gái cả Ôn Gia Kỳ thì khỏi bàn. Giao cơ nghiệp cho nó, ông sợ Lệ Vinh sụp đổ quá ba năm.

Con gái thứ hai học Văn, nghiệp xong chỉ ở nhà ăn bám, từng thể hiện chút năng khiếu quản lý nào. Tuy gần đây chút tiến bộ, điều hành tòa soạn báo khá , mới mua thêm xưởng in và đưa guồng . quản lý một công ty nhỏ vài chục khác xa với việc lèo lái con tàu vạn như Lệ Vinh. Cần quan sát thêm.

Con gái thứ ba học Kinh tế, là thạc sĩ trường danh tiếng, thành tích luôn xuất sắc. lý thuyết suông chắc áp dụng thực tế. Liệu nó đủ bản lĩnh để gánh vác tập đoàn , cũng cần thời gian kiểm chứng.

Con gái út mới mười tám, tính tình trẻ con, vô lo vô nghĩ, thiên về nghệ thuật, chắc chắn trông cậy gì.

Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Ôn Vinh Sinh gọi điện cho con gái thứ ba . Biết cô định tháng 9 nộp xong luận văn mới về, ông nhiều, chỉ chúc cô học và sớm về nhà.

Cúp máy, ông cầm điện thoại lên, do dự của cô con gái thứ hai.

Dạo gần đây, ông cứ ám ảnh bởi cuộc chuyện hôm đó, bởi ánh mắt đầy châm biếm của Ôn Nguyệt khi nhắc đến cái c.h.ế.t của đứa con trai cả. Ánh mắt đó khiến ông... sợ hãi khi đối diện với cô.

Phải, là sợ hãi.

Trước đây, Ôn Nguyệt cũng gai góc, gặp ông chẳng bao giờ sắc mặt . ẩn vẻ ngoài đó là sự khao khát tình thương của cha.

từ bao giờ, thứ tình cảm yếu đuối biến mất.

Đối diện với ông giờ đây là một Ôn Nguyệt sắc sảo hơn, lời như d.a.o găm cứa tim, nhưng ông thể nổi giận, mà đó là cảm giác hối hận dâng trào.

Nghĩ đến đứa con gái , Ôn Vinh Sinh thở dài thườn thượt. Do dự hồi lâu, cuối cùng ông cũng bấm nút gọi.

Điều khiến ông ngạc nhiên là khi Ôn Nguyệt đối diện ông , ánh mắt cô bình thản, còn chút châm chọc oán hận nào, như thể cuộc đối thoại gay gắt từng xảy .

Sự bình thản khiến Ôn Vinh Sinh lúng túng. Ông ho nhẹ một tiếng mở lời: "Daddy gần đây con mới mua một xưởng in."

"Xưởng nhỏ thôi ạ," Ôn Nguyệt nheo mắt , "Chuyện cỏn con thế mà daddy cũng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dua-vao-hong-drama-de-tro-thanh-ty-phu-huong-cang-thap-nien-90/chuong-145-cuoc-thanh-trung-nhan-su-loi-moi-tu-ong-trum.html.]

"Mấy hôm ," Ôn Vinh Sinh lảng sang chuyện khác để tránh con gái bắt bẻ, "Con mua xưởng đó hết bao nhiêu? Tiền nong đủ xoay sở ?"

Tiền trong tay Ôn Nguyệt đương nhiên là đủ. Dịch Hoài đưa cho cô cả 10 triệu tệ, còn giao luôn tài khoản ngân hàng, đến tháng 7 thêm một khoản cổ tức nữa. Cô bao giờ thấy giàu đến thế.

khoe giàu mặt tỷ phú một Hương Giang thì ... thừa thãi. Ôn Nguyệt ranh mãnh: "Daddy hỏi thế, là định tài trợ cho con chút đỉnh ạ?"

"Chúng là cha con, con khởi nghiệp, đương nhiên daddy ủng hộ." Ôn Vinh Sinh rút tập séc, ký một tờ đưa cho cô.

Số tiền nhỏ: 5 triệu tệ.

so với sự hào phóng của Dịch Hoài thì... ừm, chút keo kiệt.

Tuy nhiên, Ôn Nguyệt chê, vui vẻ nhận lấy: "Cảm ơn daddy!"

Con thật kỳ lạ. Trước khi Ôn Nguyệt khao khát tình thương, ông bao giờ để ý. Giờ cô chẳng cần nữa, bỏ 5 triệu để đổi lấy một nụ của cô, ông thấy đáng giá.

Ôn Vinh Sinh gọi Ôn Nguyệt về chỉ để cho tiền tiêu vặt. Sau vài câu xã giao, ông thẳng vấn đề:

"Con vực dậy tòa soạn báo, chứng tỏ con năng lực. cái ao đó quá nhỏ, báo giấy cạnh tranh khốc liệt, con bán sống bán c.h.ế.t cũng chỉ là chuyện cò con, khó nên nghiệp lớn. Nếu con thực sự chứng minh bản , chi bằng về công ty nhà giúp daddy một tay."

"Về nhà giúp daddy?"

Đương nhiên là Ôn Nguyệt .

Trong bối cảnh Ôn Gia Đống lưu đày, ai cũng hiểu đây là động thái tuyển chọn thừa kế mới của Ôn Vinh Sinh.

Trước đây, cô từng nghĩ đến việc tranh giành gia sản. Không vì cô coi tiền như rác, mà vì cô với tính cách trọng nam khinh nữ của Ôn Vinh Sinh, khi con trai ông còn sờ sờ đó, con gái đừng hòng cửa.

Ôn Nguyệt thừa nhận phụ nữ kém hơn đàn ông, nhưng trong mắt những bậc cha cổ hủ, cách giữa con trai và con gái là một trời một vực.

Con trai thường chẳng cần gì cũng dâng tận miệng những thứ nhất. Còn con gái, dù nỗ lực đến , ưu tú đến mấy, đổi cũng chỉ là một cái lắc đầu: "Nó là con gái mà, gánh vác nổi."

Ở kiếp , cả thời niên thiếu của Ôn Nguyệt chìm trong nỗi đau khổ vì sự phân biệt đối xử .

Giá như cha từng yêu thương cô thì đành. khi em trai đời, cô cũng từng là công chúa nhỏ, là cục vàng cục bạc của cả nhà.

Rồi em trai chào đời, thứ đảo lộn.

Chính vì từng yêu thương nên cô mới cảm nhận rõ rệt sự chênh lệch tàn nhẫn . Càng đau đớn hơn khi nhận tình yêu dành cho san sẻ, dần dần biến mất, nhường chỗ cho sự thờ ơ lạnh nhạt.

 

 

 

 

 

 

 

Loading...