Ta Dựa Vào Hóng "Drama" Để Trở Thành Tỷ Phú Hương Cảng [Thập Niên 90] - Chương 67: Tung trước một "dưa" 2
Cập nhật lúc: 2025-12-08 13:40:00
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ôn Nguyệt thầm nghĩ " em ruột còn tính toán sòng phẳng", huống chi họ chỉ là vợ chồng " plastic". Cô vội :
"Thế thì ngại quá, em mang tiếng là lợi dụng ."
Dịch Hoài mấy câu sến súa kiểu "chúng là vợ chồng, đừng tính toán chi li", mà chỉ bảo:
"Nếu em đảm bảo an thì tăng cường nhân lực thôi đủ. Xe cộ em hàng ngày cũng cần nâng cấp, đặc biệt là cửa kính nên đổi sang loại chống đạn. Với tình hình tài chính hiện tại của em, e là đủ chi trả khoản ."
Thư Sách
Ôn Nguyệt quả thực từng nghĩ đến những điều . Nghe Dịch Hoài phân tích, cô thấy việc đổi xe chống đạn là vô cùng cần thiết. cô cũng thừa nhận, lời Dịch Hoài tuy khó nhưng đ.á.n.h trúng hồng tâm:
Cô thực sự tiền.
"Anh thể điều ba chiếc xe chống đạn cho em."
Mắt Ôn Nguyệt sáng rực: "Thật ?"
"Ừ."
"Cảm ơn nhiều lắm!" Ôn Nguyệt chắp tay, cúi đầu cảm tạ Dịch Hoài lia lịa, sực nhớ , "Thế khoản tiền em tính với thế nào?"
Dịch Hoài hỏi ngược : "Cái cũng tính tiền, cái cũng tính tiền, em chắc là tiền tiêu vặt của em đủ dùng chứ?"
Cái ... cô thực sự chắc.
"Cứ giữ lấy mà tiêu." Dịch Hoài dậy, đến bên lan can, ngắm ánh đèn neon rực rỡ phía bên bờ biển, , "Anh góa vợ sớm . Em sống đối với cũng là chuyện ."
Mãi đến khi Dịch Hoài khuất, Ôn Nguyệt vẫn còn ngẫm nghĩ về câu cuối cùng của .
"Thống , ngươi bảo thế đơn thuần là do lo ngại về tình hình an ninh Hương Giang, là do thấy dạo 'tác oai tác quái' quá, cản nổi nên mới lo đoản mệnh?"
Hệ thống suy nghĩ hồi lâu đáp: [Có lẽ là cả hai?]
Ôn Nguyệt: "..."
...
Tuy cuộc trò chuyện tối qua gọi là tâm sự, nhưng bữa ăn khuya, Ôn Nguyệt cảm thấy và Dịch Hoài thiết hơn một chút. Sáng hôm khi ăn sáng, cô bèn hỏi câu hỏi vẫn luôn thắc mắc:
"Anh việc quần quật cả ngày, sáng sớm còn dậy chạy bộ, thấy mệt ?"
Dịch Hoài im lặng một lúc đáp: "Chạy bộ đối với là thư giãn."
Ôn Nguyệt: "..." Thôi , thế giới của thành đạt cô hiểu nổi.
Ăn sáng xong, Dịch Hoài như thường lệ. Ôn Nguyệt cũng mang theo tập tài liệu mua từ hệ thống, cùng các vệ sĩ đến tòa soạn Báo Giải trí Đông Giang.
Đáng nhắc tới là Dịch Hoài việc cực kỳ nhanh gọn. Hôm qua bảo điều ba chiếc xe chống đạn cho cô, hôm nay xe đỗ sẵn cửa. Chỉ điều ba chiếc xe cùng một kiểu dáng với xe Dịch Hoài : màu đen tuyền, kiểu dáng thương vụ và trông ... u ám.
an là hết, hơn nữa xe cho , Ôn Nguyệt chẳng hề kén chọn, lập tức đổi sang xe chống đạn ngoài.
Sau khi vệ sĩ, Ôn Nguyệt đến tòa soạn vài , nhưng những ở tiệm giải khát Hà Ký lầu vẫn quen. Thấy ba bước , ông chủ và khách khứa đang rôm rả bỗng im bặt, đợi họ lên lầu mới dám ồn ào trở .
Ở tòa soạn thì đỡ hơn, phóng viên tiếp xúc đủ hạng nên cũng quen. Hơn nữa hai vệ sĩ là Trần Kiến Bình và đồng nghiệp đều là cựu quân nhân, mặc vest đen đeo kính râm trông cũng oai phong lẫm liệt.
Vào tòa soạn, Ôn Nguyệt thẳng theo Hoàng Chí Hào phòng tổng biên tập, còn hai vệ sĩ chờ ở phòng ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dua-vao-hong-drama-de-tro-thanh-ty-phu-huong-cang-thap-nien-90/chuong-67-tung-truoc-mot-dua-2.html.]
Nhờ hai vụ "dưa" lớn đó, chỉ Ôn Nguyệt kiếm cả triệu điểm hóng biến, mà Báo Giải trí Đông Giang cũng hồi sinh ngoạn mục.
Lần kiểu "hồi sinh" bằng tiền như nữa.
Vụ đầu tiên (tỷ phú hỉ đương cha) thì lỗ chỏng gọng, tính sơ sơ cũng mất đứt 50.000 đô la Hồng Kông.
30.000 bản báo bán chạy như tôm tươi đó đặt nền móng vững chắc cho sự phát triển . Đến vụ thứ hai (thật giả thiếu gia), tờ báo thể thu hút quảng cáo.
Tuy trang báo ít, vị trí quảng cáo hạn chế, phí cũng cao, nhưng đủ để trang trải chi phí in ấn phát hành, thậm chí còn lãi chút đỉnh.
Quan trọng hơn, hai tin tức chấn động liên tiếp đưa cái tên Báo Giải trí Đông Giang trở tầm ngắm của dân. Đến báo thứ ba, dù tin độc quyền "siêu to khổng lồ", nhưng nhờ chính sách miễn phí, họ vẫn tiêu thụ hơn 40.000 bản.
Nhờ hiệu ứng từ hai báo , giá quảng cáo cũng tăng lên. Chỉ riêng lợi nhuận từ báo cũng đủ bù đắp khoản lỗ trong năm nay.
Cùng với việc Hoàng Chí Hào chiêu mộ những phóng viên tên tuổi về đầu quân, Báo Giải trí Đông Giang dần hình thành một vòng tuần tích cực: Sản xuất nội dung - Doanh tăng - Thu hút quảng cáo - Tăng doanh thu - Tái đầu tư sản xuất.
Lần đến đây, Ôn Nguyệt cảm nhận rõ bầu khí việc ở công ty đổi hẳn, như một ông già sắp gần đất xa trời bỗng hồi xuân phơi phới.
Bản Hoàng Chí Hào cũng đổi nhiều. Lần đầu Ôn Nguyệt gặp, ông mặc bộ vest nhăn nhúm, tóc tai bù xù, là một đàn ông trung niên cuộc sống vùi dập.
gặp , vẫn là cũ nhưng khí thế khác hẳn. Cặp kính cận dày cộp cũng mới, trông bớt ngố tàu và thêm vài phần tri thức, đĩnh đạc.
Chính sự đổi khiến Ôn Nguyệt sực nhớ một chuyện, bèn hỏi: "Con gái ông thế nào ?"
"Con gái ?" Hoàng Chí Hào đang chuẩn báo cáo công việc thì sững , "Cháu nó khỏe lắm ạ."
"Ông đưa con bé kiểm tra tổng quát ở bệnh viện ? Sức khỏe vẫn chứ?"
Hoàng Chí Hào đáp: "Kiểm tra hết ạ, cô yên tâm, sức khỏe cháu bình thường."
Ôn Nguyệt khỏi thắc mắc, hỏi hệ thống trong đầu: [Chẳng con gái Hoàng Chí Hào bệnh tim ? Sao phát hiện ? Là do kỹ thuật bệnh viện kém nguyên tác chẩn đoán sai?]
[Nguyên tác sai ạ, cuối cùng con gái Hoàng Chí Hào thực sự tim.] Hệ thống tra cứu đáp, [Bệnh viện Hoàng Chí Hào đưa con đến cũng vấn đề gì, bỏ sót hạng mục nào cả.]
[Thế là ?]
[Có thể là do cô đổi vận mệnh của Hoàng Chí Hào. Từ trường con kỳ lạ, lúc đen đủi thì uống nước lã cũng mắc răng, nhưng lúc may mắn thì bách bệnh tiêu tan.] Hệ thống giải thích, [Khoảnh khắc Hoàng Chí Hào trúng , cuộc đời ông và những xung quanh .]
Ôn Nguyệt trầm ngâm: [Nếu thật là thì cũng .]
Nghĩ , cô : "Thế thì quá."
"Vâng, mua một căn hộ gần Vịnh Đồng La, tiện. cũng chuyển trường cho con bé, trường mới hơn trường cũ nhiều, hè cháu nó còn trại hè nước ngoài nữa." Hoàng Chí Hào Ôn Nguyệt với ánh mắt đầy ơn, "Cô Ôn, tất cả những điều đều là nhờ cô mang ..."