Từ Khải Văn đoán rằng sự khác biệt về lịch phát hành là do tòa soạn đang cải tổ, hoặc do họ nguồn tin đặc biệt nhưng cố định thời gian. Ban lãnh đạo tòa soạn sẵn sàng phá lệ, ưu tiên phát hành ngay khi tin nóng để đảm bảo tính thời sự, vì ém tin chờ đến ngày phát hành định kỳ.
Dựa thông tin Ôn Nguyệt tiết lộ trong cuộc phỏng vấn đó, Từ Khải Văn nghiêng về giả thuyết thứ nhất hơn. vẫn đ.á.n.h cược giả thuyết thứ hai.
Vì thế suốt một tuần qua, Từ Khải Văn điều chỉnh lịch sinh hoạt. Ngày nào cũng dậy từ hơn 5 giờ sáng, đ.á.n.h răng rửa mặt xong là phi ngay sạp báo gần nhà, để ăn sáng mà để ngóng xem báo đặc biệt nào của Báo Giải trí Đông Giang .
cho đến hôm nay, vẫn thu hoạch gì.
Sáng sớm tinh mơ, tiếng chuông báo thức đ.á.n.h thức, Từ Khải Văn thừ giường lâu, phân vân xem nên tiếp tục cái "thí nghiệm" phần ngớ ngẩn .
Rốt cuộc nên sạp báo xem đây?
Đi thì thể công cốc.
Thư Sách
thì khi hối hận cả tuần.
Cuối cùng, Từ Khải Văn nghiến răng bật dậy, vệ sinh cá nhân xong lầm lũi sạp báo như khi. Vừa thấy ông chủ sạp, hỏi ngay: "Chú Quyền, hôm nay Báo Giải trí Đông Giang ?"
Ông chủ sạp báo liền vội vàng rút tờ Báo Giải trí Đông Giang từ chồng báo mới mở , đưa cho Từ Khải Văn: "Hôm nay chú mày đến đúng lúc lắm, chẳng những báo mà còn tin cực hot đấy!"
"Thật á?"
Từ Khải Văn vội vàng chộp lấy tờ báo, tay run run mở xem phá lên ha hả. Anh chạy biến về nhà. Chú Quyền thấy lạ bèn gọi với theo: "Ơ kìa, mày ăn sáng hướng ? Chạy về gì đấy?"
Từ Khải Văn chạy ngoái đầu hét lớn: "Về lấy đồ nghề 'húp canh' chứ gì!"
Thấy vui như trúng , chú Quyền lẩm bẩm: "Canh gì mà ngon thế ? Cười như thằng điên."
Chịu thua!
Trịnh Ngạn Trạch đúng là kiểu "nhị thế tổ" ăn hại như lời Ôn Nguyệt mỉa mai. Anh giống em trai Trịnh Ngạn Hải chỉ gái gú, cũng chẳng giống mấy gã công t.ử bột suốt ngày đua xe đ.á.n.h .
Sau khi nghiệp về nước và việc tại công ty gia đình, tỏ cần cù, chăm chỉ, mấy năm liền từng muộn về sớm. Chính vì thế, Trịnh Hưng Quốc mới yên tâm giao phần lớn quyền lực tay con trai cả.
Tuy nhiên, nếu năng lực của Trịnh Ngạn Trạch xuất sắc thì cũng hẳn. Kể từ khi tiếp quản công ty nội thất, tuy đến mức tụt dốc phanh nhưng doanh cứ giảm dần đều.
Hơn nữa, khi thị trường Đại Lục mở cửa, các gia tộc lớn ở Hương Giang đều đổ xô đầu tư, nhưng nhà họ Trịnh sự dẫn dắt của Trịnh Ngạn Trạch chần chừ dám bước chân .
Đến khi họ nhảy thì thị trường bão hòa, cơ hội trôi qua.
Nhà họ Trịnh hiện tại giống như một ông già lúc xế chiều, bề ngoài vẫn oai phong lẫm liệt, nhưng ai cũng chẳng còn cầm cự bao lâu.
Là chèo lái con thuyền gia tộc, Trịnh Ngạn Trạch đương nhiên xoay chuyển tình thế, nhưng phần lớn thời gian chỉ cảm thấy bất lực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dua-vao-hong-drama-de-tro-thanh-ty-phu-huong-cang-thap-nien-90/chuong-70-tung-truoc-mot-dua-5.html.]
thể buông xuôi, chỉ vùi đầu công việc nhiều hơn. Ngày nào cũng , khi nhà còn dậy thì đến công ty, tối mịt mới về, trừ khi nhà việc quan trọng.
Hôm nay cũng , trời hửng sáng Trịnh Ngạn Trạch dậy. Ăn sáng xong, đến 6 rưỡi chuẩn . Trụ sở tập đoàn Trịnh Thị ở Trung Hoàn, giờ thì tầm 7 giờ là đến nơi.
đó là lịch trình thường ngày. Hôm nay, xe khỏi cổng một phóng viên chặn đầu.
Chuyện phóng viên chặn đường với gia đình lạ, nhất là khi một em trai dăm bữa nửa tháng lên báo lá cải vì chuyện tình ái.
Nên phản ứng đầu tiên của Trịnh Ngạn Trạch là phóng viên chặn nhầm , định bảo tài xế cứ thế mà .
định nhấn ga, thấy gã phóng viên rút một cái loa tay, gào lên:
"Anh Trịnh Ngạn Trạch, vợ và em trai đang tòm tem với ?"
"Két ——"
Trịnh Ngạn Trạch đạp phanh gấp, mở cửa xe lao xuống, túm lấy cổ áo gã phóng viên, gầm lên: "Mày mày đang cái quái gì hả?"
"Đương nhiên là !" Gã phóng viên khó khăn lôi từ trong túi đeo chéo một xấp báo, mở trang nhất gí mặt Trịnh Ngạn Trạch, "Anh Trịnh , đây là trang nhất Báo Giải trí Đông Giang hôm nay. Trên vợ và em trai là bạn học cấp ba, thời đại học yêu ba năm, mãi đến khi nghiệp về nước mới chia tay."
Trong lúc gã phóng viên thao thao bất tuyệt, Trịnh Ngạn Trạch cũng thấy dòng tít đập mắt:
SỐC! Bê bối chấn động gia tộc họ Trịnh: Chị dâu em chồng ôm ấp vì cớ gì?!
Nhân lúc Trịnh Ngạn Trạch đang dán mắt tờ báo, gã phóng viên nhanh tay lấy máy ảnh chụp lia lịa, chĩa máy ghi âm hỏi dồn:
"Anh Trịnh, xin hỏi chuyện vợ và em trai từng yêu ?"
"Trước đây nhận mối quan hệ bất thường giữa họ ? Hay là nghĩ đến chuyện đó?"
"Biết tin , cảm thấy phản bội gấp đôi ? Anh sẽ ly hôn chọn tha thứ cho họ?"
Tuy Trịnh Ngạn Trạch chuyện tình cũ giữa Phùng Văn Phương và em trai, nhưng cũng hai chia tay từ lâu. Vì thế khi kết hôn, từng nghi ngờ họ sẽ nối tình xưa.
như lời phóng viên , Trịnh Ngạn Trạch cảm thấy phản bội đau đớn.
Đặc biệt khi đến đoạn bài báo mối gian tình kéo dài suốt ba năm, Trịnh Ngạn Trạch cảm thấy đầu mọc sừng cao như núi.
Phải rằng và Phùng Văn Phương cưới đầy bốn năm. Nói cách khác, cưới bao lâu thì đôi gian phu dâm phụ lén lút qua lưng .
Càng xuống , Trịnh Ngạn Trạch càng điên tiết. Đã thế gã phóng viên còn đổ thêm dầu lửa, khiến nhịn nữa, đẩy mạnh gã : "Cút !"
Nói xong lên xe, đóng sầm cửa , nhấn ga đầu xe lao thẳng trong cổng.
"Ơ kìa! Báo của !"
Gã phóng viên đẩy ngã, miệng kêu la nhưng mặt chẳng vẻ gì là tiếc tờ báo. Gã còn tranh thủ giơ máy ảnh lên, hướng về phía cổng nhà họ Trịnh bấm "tách" một cái, bắt trọn khoảnh khắc chiếc xe của Trịnh Ngạn Trạch lao vút trong.