10.
Cuộc bạo loạn do Cung Vương gây  nhanh chóng  dập tắt,   đánh c.h.ế.t ngay tại chỗ. Tề Di cũng  bắt  đường trốn về Ngô Quốc, Phó Bắc Thần trói nàng  đến  mặt .
Hắn vuốt ve vết sẹo  cổ , đôi mắt sâu thẳm: "Đây là do ngươi rạch ?"
Tề Di kinh hãi lắc đầu, nàng  quỳ rạp  đất, lùi về phía  bằng đầu gối.
Thị vệ liền rút đao kề  lưng nàng .
Tề Di hằn học  , lớn tiếng kêu lên: "Bệ hạ nghĩ tỷ tỷ thật lòng yêu  ?"
Rồi nàng  kể  chuyện   chủ động giúp nàng  mưu phản khi . Đặc biệt là câu  "Ta  hiểu Phó Bắc Thần,   hữu dụng cho việc tạo phản".
Phó Bắc Thần nghiêng đầu,  chột   thẳng  mắt . Khi đó, để nhấn mạnh giá trị của ,  quả thực   như .
"Hoàng hậu quả nhiên  hiểu Trẫm." Hắn mân mê cổ tay , bóp tới bóp lui, giọng điệu  chậm rãi, âm thanh trầm thấp. Tựa như điềm báo  cơn giận dữ.
Trạm Én Đêm
   lạ lùng  hề cảm thấy căng thẳng. Có lẽ là bộ dạng của Phó Bắc Thần khi tìm thấy     cho  chút tự tin.
"Lại còn  thông minh." Hắn hôn lên mắt , thấy vẻ mặt ngây ngốc của ,  vui vẻ trở , một tay véo má . Quả nhiên  giận.
Ta  nũng: "Chân thần  vẫn còn đau, chúng  về   ạ." Ta   tận mắt   g.i.ế.c Tề Di.
Phó Bắc Thần  , lo lắng bế  lên,  vùi đầu  hõm cổ . Bên tai vang lên tiếng hét chói tai của Tề Di: "Tại  ngươi  tức giận, nàng   phản bội ngươi, g.i.ế.c nàng   chứ!"
Phó Bắc Thần ôm  rời , vòng tay   vững vàng,  hầu như  cảm thấy bất kỳ sự xóc nảy nào, nhưng tâm trạng   chút xao động. Ta ngẩng đầu lên, gương mặt nghiêng của   đến mê hoặc, vì   cũng mơ màng hỏi: "Người thật sự  giận ?"
Hắn  trả lời, chỉ ôm  chặt hơn. Cho đến khi về cung,  cẩn thận đặt  xuống ghế. Hắn  xổm, tầm mắt ngang bằng với .
"Trẫm chỉ cảm thấy may mắn." Phó Bắc Thần nắm c.h.ặ.t t.a.y trái thành quyền, tay  dịu dàng vuốt ve lọn tóc mai  trán : "May mắn là nàng  cho Trẫm cơ hội tìm  nàng."
Ta cảm động,  ôm Phó Bắc Thần một cái. Không ngờ  kiểm soát  lực đạo, nhào thẳng   , còn  vặn  các Thái y đang vội vàng chạy đến  thấy. Các Thái y với vẻ mặt trung hậu lương thiện  khi  còn khuyên  tiết chế, nên lấy việc dưỡng thương  trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-dua-vao-truyen-cau-huyet-de-song-sot-duoi-tay-bao-quan/chapter-7-het.html.]
Thật là mất mặt quá  thôi!
Những ngày  đó trôi qua thật bình yên.
Một ngày nọ,  và Phó Bắc Thần đến hành cung tránh nóng, chúng   ngoài trời ngắm . Phó Bắc Thần chủ động kể cho   về lời nguyền của mẫu   năm xưa. Kỳ thực  suýt nữa  quên mất chuyện  .
"Người  nguyền rủa Trẫm sẽ  ngừng mất  bất cứ thứ gì  , dù là giang sơn,  là ."
Ta mơ màng buồn ngủ, tùy tiện hừ một tiếng đáp .
Phó Bắc Thần một tay chống đầu, một tay vén mí mắt  lên: "Sao nàng chẳng  chút phản ứng nào?" Hắn  hài lòng.
Haiz,   thật phiền quá . Ta cố sức mở to mắt, vươn tay véo má : "Bệ hạ,    mà lên  Hoàng đế ? Dựa  việc nguyền rủa các hoàng tử khác ?"
Phó Bắc Thần sững sờ.
Ta : "Vậy thì, ngủ thôi."
Mấy thứ như lời nguyền, chỉ là sự phẫn nộ vô năng của kẻ thất bại mà thôi. Nói xong,  dùng sức ngón tay,  véo má  thêm  nữa. Quả thực  thú vị, trách gì   luôn thích véo .
Ta   đó hóng gió núi mát lạnh mà ngủ tiếp.  Phó Bắc Thần đột nhiên cảm xúc dâng trào, cúi xuống hôn tới tấp lên mặt .
A, thật sự  phiền mà!
  nhận bổng lộc của Hoàng hậu,  vẫn miễn cưỡng " " .
Ta vươn tay ôm lấy cổ Phó Bắc Thần, hôn một cái lên cằm . Định buông , Phó Bắc Thần  giữ chặt gáy . Dùng sức hôn xuống. Hắn nhắm thẳng  đôi môi .
Haiz, xem  đêm nay  tăng ca .
(Hết truyện)