Ta Không Muốn Gả Cho Thái Tử - Chương 49- Hoàn

Cập nhật lúc: 2024-10-15 16:09:49
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc còn nhỏ ý chí gây họa của Tạ Tắc Nguyên cương quyết, hiện giờ quyết tâm cha tòng quân cũng cương quyết, Tạ phu nhân ầm ĩ, phía Tạ Tắc Nguyên giống như đụng tảng đá.

Tạ phu nhân tự khuyên nổi, bèn phát động các cô nương trong nhà, dùng tình cảm tỷ cảm hóa Tạ Tắc Nguyên. Lúc trong lòng đang đại nghĩa gia tộc lấp đầy, ai cũng , cả Tạ Mộng Hoa và Tạ Mộng Dao đều trắng tay trở về.

Nhắc tới ầm ĩ, Tạ Tắc Nguyên mới là cao thủ, về ngang ngược ăn vạ thì mấy bác gái ngoài chợ bán thức ăn đều đối thủ của . Tạ phu nhân với , liền ăn cơm, chiêu tuyệt thực kháng nghị Tạ phu nhân đau lòng thôi.

Đến phiên Tiền Lạc Cẩn , nàng vốn tính khuyên nhủ, từ chỗ Mộ Tòng Cẩm lừa gạt mấy món ngự thiện trong phòng bếp của hoàng hậu, nàng mang một hộp đầy ắp thức ăn thăm Tạ Tắc Nguyên.

Vào phòng, nặng nề đặt hộp thức ăn lên bàn, nắp hộp mở , khắp phòng tràn ngập mùi thơm của thịt, Tạ Tắc Nguyên với hai gò má hốc hác giường nuốt nước bọt một cái vang dội.

“Biểu ca, cùng ăn ? Lúc tới ai thấy , ăn no mới sức tuyệt thực với cữu mẫu chứ.”

“Muội khuyên hả?”

“Không khuyên.”

Tạ Tắc Nguyên nửa ngờ nửa tin tới, chỉ thấy một bàn thức ăn tinh xảo.

“Những món cảm thấy Tây Bắc chắc chắn c.h.ế.t mới cho ăn bữa ngon hử?”

“Phi phi phi, miệng thối, nên mang dưa muối tới thăm đúng ?”

Hôm nay trong phòng Tạ Tắc Nguyên vô cùng yên tĩnh, tiếng tiếng huyên náo, chỉ hai biểu đối diện , ăn bữa cơm phong phú một cách hài hòa.

Tiền Lạc Cẩn cũng nỡ để Tạ Tắc Nguyên tòng quân, quân doanh mà, đây là nơi đao thật thương thật . Mấy năm nay Tiền Lạc Cẩn xem Tạ Tắc Nguyên như em trai , đương nhiên chuyện nguy hiểm.

“Biểu ca, suy nghĩ kỹ ? Nếu vì thừa tước, thì chờ thật sự trở thành hoàng tử phi , chừng, chừng sự việc sẽ thể xoay chuyển!” Tiền Lạc Cẩn nhẫn nhịn chuyện phò trợ tam hoàng tử đăng cơ, song đến đó thì ngừng, ắt hẳn Tạ Tắc Nguyên cũng hiểu.

Tạ Tắc Nguyên : “Nha đầu ngốc, chiến trường lập công thì thể đại quan? Mà đại quan, về phụ già ai chống đỡ cái nhà ? Các xuất giá ai chỗ dựa cho các ?”

Tạ Tắc Nguyên dậy vô cùng cao to hơn Tiền Lạc Cẩn vốn thấp bé, thể bao phủ nàng trong cái bóng của , hóa nghĩ tới chuyện sâu xa hơn. Tiền Lạc Cẩn khẽ mỉm , nàng vui, bởi rõ ràng Tạ Tắc Nguyên tính toán cho tương lai của bản , thế thì , nàng tôn trọng sự lựa chọn nam tử hán của .

“Biểu , một việc luôn để trong lòng, thể ?”

“Không chuyện quan trọng thì đừng .” Tiền Lạc Cẩn đáp một cách vô tình.

“Quan trọng chứ! Chẳng may… là chẳng may, ở Tây Bắc về , sẽ c.h.ế.t nhắm mắt!”

Tiền Lạc Cẩn để đũa xuống, tò mò Tạ Tắc Nguyên, chuyện gì thể khiến c.h.ế.t nhắm mắt nhỉ?

“Huynh .”

“Muội còn nhớ hồi nhỏ chứng kiến… bên trong đáy chén của thật sự là phân hả?”

Tiền Lạc Cẩn thoáng sửng sốt, đó haha ngừng, lúc đó chỉ là trò đùa dai nho nhỏ thôi, ai ngờ thật sự tổn thương tâm hồn của vị cháu đích tôn tiểu thiếu gia , còn nhớ mãi đến giờ.

“Thật , đó chỉ là một trò lừa bịp đơn giản.”

Tiền Lạc Cẩn biểu diễn một nữa ngay mặt Tạ Tắc Nguyên, xem đến bước cuối cùng, Tạ Tắc Nguyên mới hiểu : “Biểu , Vệ Lăng của đều chơi trò như hả?”

“Ai bảo đây thích trêu chi.”

Hai xong, bèn , từng chuyện xưa vẫn rời khỏi hồi ức lượt hiện , bắt đầu từ ngày đầu tiên Tiền Lạc Cẩn đến Tạ gia, Tạ Tắc Nguyên trèo lên cây đào cao to nhất trong rừng, phần huyết thống họ hàng định sẵn thể cắt đứt.

“Chúng giấu cữu mẫu tìm ngoại tổ mẫu , biểu chỉ thể giúp đến đây thôi ~” Tiền Lạc Cẩn khẽ với Tạ Tắc Nguyên.

Từ nhỏ hai tranh giành vị trí kẻ nịnh bợ một bên Tạ lão thái quân, đều rõ tính nết của bà, cần nhiều lời, lập tức nở nụ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-ga-cho-thai-tu/chuong-49-hoan.html.]

Sau khi Tạ lão thái gia mất, Tạ lão thái quân luôn giam trong thâm trạch đại viện dưỡng bệnh, ngay cả chuyện lớn Tiền Lạc Cẩn và Mộ Tòng Cẩm đính hôn lão nhân gia cũng chẳng nhiều. Cái c.h.ế.t của Tạ lão thái gia thật sự là đả kích quá lớn với lão nhân gia, mỗi ngày chỉ ở trong phòng ăn chay dâng hương, hi vọng phổ độ hồn phách cho ông.

Dù thế, Tiền Lạc Cẩn và Tạ Tắc Nguyên cũng nắm chắc bà sẽ quản chuyện , bởi đây, Tạ lão thái quân thích nhất hai bên trái ôm hai bọn họ, kể về chiến tích dũng của Tạ lão thái gia lúc còn trẻ.

Thiếu niên từ nông dân mạnh mẽ bò lên trở thành đội trưởng trong quân, dùng từ truyền kỳ để hình dung Tạ lão thái gia cũng quá đáng. Mỗi trận thắng mà ông đánh, Tạ lão thái quân đều thuộc lòng, kể từng chuyện một cho bọn trẻ .

Nguyện vọng lớn nhất của Tạ lão thái quân là thể kế thừa y bát của Tạ lão thái gia, trọng chấn tướng môn Tạ gia. Mà Tạ Tắc Nguyên lòng tòng quân, chính là việc bà cảm thấy vô cùng vui mừng, đây là sự khác biệt lớn nhất giữa bà và Tạ phu nhân.

Có Tạ lão thái quân , Tạ lão gia lắc lư ngừng và Tạ phu nhân sướt mướt đều gắng gượng kiềm chế. Hoàng thượng cao hứng đến nỗi bệnh tình khỏe lên một chút, cuối cùng cũng giải quyết vấn đề nan giải, Tây Bắc thể đánh thắng, nhưng nhất định trấn giữ, cái gọi là thua thua trận.

Mặc kệ Tạ gia phái con trai cháu trai , chỉ cần là ‘tận trung báo quốc’, ngay hôm đó hoàng thượng hạ chỉ với Tạ đại gia, ngoài miệng còn ‘sẽ quên tấm lòng hết sức chân thành của phủ Trấn quốc công’, ý bảo ngày mà Tạ Tắc Nguyên khởi hành, thánh chỉ thừa tước tất nhiên thể thiếu.

Một ngày khi Tạ Tắc Nguyên , Tạ phu nhân dẫn theo nha tự thu dọn hành lý cho , tấm lòng của hiền, đến lúc vẫn từ bỏ ý định, “Con còn nhỏ, là độc đinh trong nhà…”

Mấy ngày nay, Tạ phu nhân liên tục dùng giọng điệu , Tạ Tắc Nguyên ngắt lời bà, cương quyết : “Khi nhị thúc tòng quân còn nhỏ hơn con một tuổi, nhị thúc , con cũng .”

Mạch suy nghĩ của Tạ phu nhân trở năm đó khi bà mới gả đến phủ Trấn quốc công, Tạ nhị gia còn tới 13 tuổi đại doanh Tấn Trung nhậm chức phó giáo, bà còn nhớ dáng vẻ thiếu niên tuấn tú khi của Tạ nhị gia, còn nhớ bóng lưng của thiếu niên nho nhỏ giơ roi giục ngựa. Chợt bừng tỉnh, Tạ phu nhân cũng thấy bóng dáng con trai .

Bọn trẻ lớn , Tạ phu nhân rõ, thời gian từ từ trôi qua, như bóng câu qua khe cửa, ngay cả tiểu tử giỏi ầm ĩ nhất cũng còn tinh nghịch như .

Nhắc tới mới nhớ, lâu ai tới báo Tạ Tắc Nguyên đánh với heo.

Ngày Tạ Tắc Nguyên xuất phát, đại tỷ Tạ Mộng Hoa cũng xin bà bà tới đưa tiễn, bào duy nhất sắp tới nơi nguy hiểm đang rình rập, Tạ Mộng Hoa thích dạy dỗ nhất dặn dò mấy câu thành tiếng.

Tạ Tắc Nguyên từ biệt với từng tỷ , với Tạ Mộng Hoa: “Nếu tỷ phu bắt nạt tỷ, cứ để nhớ tỷ còn một .”

Tạ Mộng Hoa hôm nay cũng giống trở thành một cáo mệnh phu nhân, ăn mặc y phục duyên dáng sang trọng, chải búi tóc phụ nhân chín chắn, nhưng dáng vẻ lóc che mặt vẫn như thiếu nữ đó xuất giá.

Tạ Tắc Nguyên với Tạ Mộng Dao: “Nhị tỷ đừng để ý những kẻ mượn gió bẻ măng , chờ phụ nhận thánh chỉ thừa tước, cái gì mà thiếu gia Triệu gia công tử Lý gia còn cầu tỷ tỷ , nhất định để nhị tỷ chịu nhục nhã nữa.”

Tạ Mộng Dao mặc y phục trắng đơn bạc, từ khi Tạ lão thái gia qua đời, bản nàng thì thoái hôn bèn luôn trang điểm như , chẳng do mặc ít gió thổi lạnh vì cái gì, mũi Tạ Mộng Dao đỏ ửng, nàng luôn giống như trích tiên, giơ tay nhấc chân đều tao nhã màng danh lợi, lúc cũng nhắm mắt , để ý hình tượng dùng tay áo lau chùi.

Cuối cùng, Tạ Tắc Nguyên một trái một , hai tay sờ đỉnh đầu Tiền Lạc Cẩn và Tạ Mộng Hi: “Hai các , tuyệt đối… đừng quên trưởng .”

“Nhất định sẽ quên ạ! Huynh trưởng ôm chí lớn một lòng vì thiên hạ, là quân tử, c.h.ế.t nhẹ tựa lông hồng, mà trưởng nặng tựa thái sơn.” Từ lúc chào đời đến nay, đầu tiên Tạ Mộng Hi sùng bái Tạ Tắc Nguyên.

Tạ Tắc Nguyên chút ức chế, nếu Tạ Mộng Hi trở thành đại cô nương , thì b.ắ.n ót nàng một cái, nguyền rủa ai c.h.ế.t hả.

Con ngựa đưa tới vô cùng cao to so với Tạ Tắc Nguyên, càng lộ sự trẻ con của , hạ nhân định giúp dắt ngựa đoạt dây cương. Từ đây về , bên cạnh còn hạ nhân hầu hạ nữa, sinh hoạt trong trại lính mệt khổ, đều chỉ một đối mặt.

Hoàng thượng thực hiện phương châm tát một cái liền cho quả táo ngọt, Tạ Tắc Nguyên khỏi Đô Trung phong dũng sĩ lang tướng, còn phái một ngàn tinh binh khác hộ tống đến Tây Bắc nhậm chức. Một ngàn binh vệ ở ngoài thành chờ, nên Tạ Tắc Nguyên thể từ biệt lâu với nhà thêm.

Hắn tự dắt ngựa mấy chục bước đầu , quỳ phịch xuống đất, hướng về phía Tạ đại gia và Tạ phu nhân dập đầu lạy ba cái.

Tình cảnh , trong lòng Tiền Lạc Cẩn cũng chua xót, nghĩ đến lúc Tạ nhị gia bệnh c.h.ế.t chỉ để cho Tạ Tắc Nguyên quyển binh pháp chính vì đoán sẽ ngày ư? Tây Bắc chiến tranh hỗn loạn, chỉ mong quyển binh pháp thể giúp Tạ Tắc Nguyên một tay, dẫn bình an trở về.

Nếu hồi tưởng , hóa nàng xuyên tới nơi lâu , ngay cả Tạ Tắc Nguyên cũng trưởng thành.

Hoàng thượng thật sự hết lòng tuân thủ lời hứa, ba ngày khi Tạ Tắc Nguyên dẫn binh rời khỏi Đô Trung, thánh chỉ thừa tước Trấn quốc công thái giám ty lễ cầm đến cổng Tạ gia.

“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu …”

Giọng vịt đực của thái giám ty lễ vang dội khắp Tạ gia, chủ nhân Tạ gia và đám hạ nhân đồng loạt quỳ xuống lãnh chỉ, , hiện tại thể xưng là Trấn quốc công.

Tạ lão thái quân phu phụ Tạ đại gia nâng dậy, tận mắt quản gia chỉ huy đám hạ nhân nhanh chóng treo bảng hiệu ‘phủ Trấn quốc công’ tháo xuống từ lâu lên cổng lớn sơn son nữa.

Người trong phủ ai cũng vui mừng hớn hở, phủ Trấn quốc công trở về !

Loading...