Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 108

Cập nhật lúc: 2024-12-27 10:30:02
Lượt xem: 254

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây là huy chương vàng hạng nhất đó, mấy thi đó, thành tích của bọn họ đều quá lý tưởng, , cuối cùng bọn họ cũng nở mày nở mặt .

“Ôi, Đường Đường huy chương vàng, , ngay đứa nhỏ Đường Đường thông minh mà.” Thư Nhiên cũng vui vẻ theo.

“Trời ơi, huy chương vàng của Olympic Toán học.”

“Huy chương vàng, hạng nhất.”

“Học sinh giành huy chương vàng.”

“Hạng nhất, huy chương vàng.”

Các tòa soạn trong nước đều đồng loạt nhận tin tức, mấy chũ huy chương vàng Toán học gần như đều tràn ngập trang nhất của các tơ báo.

Ở tỉnh H xa xôi, hiệu trưởng Trương và Hoàng Kế Nguyên cũng nhận tin tức, ngay cả La Huân rời khỏi trường trung học sáu để về nhà cũng ngoại lệ.

Chỉ cần báo là , Thẩm Đường của trường trung học sáu tại thị trấn Hòa Bình, tỉnh H nhận huy chương vàng của cuộc thi Olympic Toán học quốc tế.

“Nhanh nhanh nhanh, mau treo cái lên, ha ha ha, cũng may thời gian chuẩn .” Hiệu trưởng Trương chỉ đạo mấy giáo viên treo tấm biểu ngữ lên, cỡ chữ tấm biểu ngữ lớn hơn ban đầu, bảo đảo tất cả ngang qua đều thể thấy rõ ràng.

Trên mặt các giáo viên treo tấm biểu ngữ cũng nở nụ , trường trung học sáu của thị trấn Hòa Bình bọn họ nổi tiếng , huy chương vàng đó, bọn họ nghĩ cũng dám nghĩ tới chuyện , Thẩm Đường !

Hoàng Kế Nguyên ở bên cạnh cũng tươi, bây giờ ông cả một ngày, cơ mặt đau nhức, nhưng ông vẫn khống chế nổi mà .

Lần , e rằng chính là đỉnh cao trong sự nghiệp giáo viên của ông .

Sau ông cũng thể với học sinh của ông rằng: Thầy từng dạy một học sinh đạt huy trương vàng đó.

Câu , ông thể suốt cả một đời.

Nhà họ La.

DTV

La Quân cũng báo, trong văn phòng cũng nhiều đang thảo luận về chuyện , mặc dù ngoài mặt La Quân gì, nhưng trong lòng ông vô cùng vui vẻ.

Buổi trưa, La Quân đến nhà ăn để ăn cơm thì gặp thầy Đồ, chính là mua con heo cái cho Thẩm Đường, thầy Đồ cũng thấy tin tức tờ báo, lúc đó ông cảm thấy cái tên “Thẩm Đường” quen, nhưng vì để tránh cho sự hổ xảy , thầy Đồ vẫn hỏi nhỏ một câu.

“Thư ký La, cô bé Thẩm Đường đoạt huy chương vàng là Thẩm Đường đến đây ?” Thầy Đồ hỏi.

“Ha ha ha, chính là cô bé, đứa nhỏ tệ, tiền đồ ắt hẳn phát triển.” La Quân đè thấp tiếng , vì khiến cho nhiều trong phòng ăn đều lời của ông .

Say khi thầy Đồ chắc chắn, ông lập tức giơ ngón tay cái với thư ký La khen ngợi: “Thư ký La lợi hại thật đó, Thẩm Đường là họ hàng nhà hả? Lần thấy đứa bé Thẩm Đường cô bé thông minh , quả nhiên đoạt huy chương vàng, tương lai.”

giỏi, bà cụ nhà thích cô bé , mà cô bé cũng gọi một tiếng trai, cũng coi như là em gái của .”

Người trong phòng ăn lời của La Quân thì đều đồng loạt tới bắt chuyện, gần nó xa thì đều là đang ghen tị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-108.html.]

Khi tin tức truyền đến trong thôn, Ngô Thúy Bình sợ đến ngây , khi bà tỉnh táo , việc đầu tiên bà đó là chạy lên thị trấn mua tất cả các tờ báo, một loại một tờ, đó mang về trong thôn cất kỹ những tờ báo .

Thẩm Đại Chí thấy tin tức báo thì vui mừng thấy mắt, ông chắp tay lưng bắt đầu ngoài.

Trời ơi, con gái của ông đoạt huy chương vàng, ông vải ngoài dạo vài vòng mới .

Trong vòng hai tiếng, trong thôn đều con gái của Thẩm Đại Chí là Thẩm Đường giành huy chương vàng, Thẩm Đường còn lên báo đó.

Chú ba trưởng thôn tin tức còn cố ý tới thăm nhà họ Thẩm một chuyến, ông cảm thấy đây là chuyện nên mời trong thôn ăn cơm.

Ngô Thúy Bình thấy chuyện mời cơm thì vung tay lên, mời, khi con gái bà trở về thì lậpt cứ mới

Chẳng qua chỉ là một bữa cơm thôi , đấy là chuyện to tát gì.

Đừng đến một bữa cơm, cho dù một ngày ba bữa thì Ngô Thúy Bình cũng sẽ đau lòng.

đang vui.

“Mẹ, , , Đường Đường nhà giành huy chương vàng đó.”

Khi chú ba và Ngô Thúy Bình, Thẩm Đại Chí đang chuyện trong nhà, giọng của Thẩm Quang Minh truyền từ thật xa tới.

Thậm chí Thẩm Quang Minh còn kịp khóa kỹ xe mà đẩy xe trong sân, khi thấy trưởng thôn, mới gãi gãi gáy chào hỏi.

“Sao con về, hôm nay hả?” Ngô Thúy Bình thấy con trai đột nhiên trở về thì sửng sốt.

“Còn đang , nhưng con thấy tin tức báo nên xin nghỉ hai tiếng để về thông báo tin tức cho đó.” Thẩm Quang Minh hì hì .

“Chúng từ , còn chờ con về thông báo gì? Về thì tiện thể ăn một bữa cơm hẵng , chú ba con cũng ở đây ăn cơm, chân heo Đường Đường cầm về vẫn còn, để hầm nhừ trưa nay chúng ăn một bữa ngon.” Ngô Thúy Bình .

“Có ngay, để con đón Đào Đào và Mỹ Lan về cùng ăn luôn, con mua thêm gà với một vài món khác nữa.” Thẩm Quang Minh xong thì lập tức đạp xe đạp ngoài.

Bắc Kinh, trường quân đội.

Tô Chấn Hưng thấy tin báo là khi đang ăn sáng, bánh bao đang cắn trong miệng suýt chút nữa rơi xuống đất.

Anh ngẩng đầu lên Cố Thịnh vẫn đang ăn bánh bao ở đối diện.

Cố Thịnh nhận thấy ánh mắt của Tô Chấn Hưng , ngẩng đầu lên hỏi: “Có chuyện gì?”

“Ừ, .” Tô Chấn Hưng giật gật đầu, đưa tờ báo trong tay cho : “Thẩm Đường giành huy chương vàng.”

“Hả?” Cố Thịnh nhanh chóng nhận lấy tờ báo, ánh mắt lướt qua tin tức báo, ngay đó ý lập tức xuất hiện trong mắt, đôi môi mỏng cũng cong thành hình vòng cung.

“Cũng tệ lắm.” Cố Thịnh mỉm ba chữ.

Tô Chấn Hưng dáng vẽ của Cố Thịnh, rõ ràng đang vui vẻ nhưng kiên trì khiêm tốn, nhịn mà cho Cố Thịnh một ánh mắt khinh , đó vạch trần: “Vui thì cứ vui , còn giả vờ gì, nhưng mà Thẩm Đường đúng thật là lợi hại mà, liều mạng chẳng khác gì năm đó.”

Loading...