Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 152
Cập nhật lúc: 2024-12-27 10:35:28
Lượt xem: 227
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Cập nhật lúc: 2024-12-27 10:35:28
Lượt xem: 227
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
“Không , mua mỹ phẩm dưỡng da để hầu hạ cái gương mặt của .”
“Tất cả đều đen mà, , đợi một thời gian nữa là sẽ trắng thôi.” Dư Dao Dao nhẹ nhàng trả lời một câu.
“Không , cảm thấy hình như Thẩm Đường đen , vẫn trắng trẻo mịn màng lắm. Thẩm Đường , dùng kem chống nắng đúng ? Sao dùng mà với chúng một tiếng, gì cũng ở cùng phòng, như quá đáng lắm đó.” Tô Mạn Mạn những lời thì tâm tư gì, nhưng khác thấy thì khác.
Ít nhất là Thẩm Đường thích lời , cô ngước mắt lên, dùng vẻ mặt vô cảm lướt qua Tô Mạn Mạn đáp : “Chúng ở cùng một phòng ký túc xá, thấy bôi kem chống nắng ?”
Nghe lời của Thẩm Đường, bàn tay đang cầm gương của cô t cứng ngắc một lúc, đó hì hì với Thẩm Đường: “Nhìn kìa, tức giận gì đó, ý gì , chỉ thuận miệng một câu thôi mà.”
“Lời của giống như là ý gì .” Chung Hỉ nhạo một tiếng, hiển nhiên cô thích những chuyện thảo mai như Tô Mạn Mạn.
Chung Hỉ ngứa mắt những nữ sinh như Tô Mạn Mạn, nũng nịu, ở mặt nam sinh là một kiểu, mặt nữ sinh là một kiểu khác.
Thẩm Đường ý định chuyện với bọn họ, cô cất kỹ quyển sách trong tay dậy ngoài.
Đi khỏi ký túc xá, Thẩm Đường bắt đầu dự định thuê nhà.
Còn lý do vì cô mua nhà hả, Thẩm Đường tỏ vẻ, bây giờ mặc dù cô một ít tiền tiết kiệm, nhưng mua nhà ở Bắc Kinh thì còn đủ . Không là Thẩm Đường nghĩ tới chuyện mua nhà, nhưng cô thử hỏi thăm , bây giờ giá nhà hiện tại ở Bắc Kinh d.a.o dộng từ 1600 đến 1800 một mét vuông, mà tất cả gia sản hiện giờ của cô cộng cũng chỉ bốn, năm vạn, vì nếu mua nhà thì vẫn đợi.
Không mua nhà, nhưng thuê nhà thì vẫn thể, xét tình hình hiện tại trong ký túc xá, Thẩm Đường quyết định sớm lập kế hoạch.
Vì định thuê nhà nên Thẩm Đường mất nửa ngày để tìm , vài ngày , Thẩm Đường qua trung gian trúng một căn nhà cách đại học Bắc Kinh xa.
Căn nhà lớn, một phòng ngủ một phòng khách một bếp một nhà vệ sinh, nhà sáng sửa, thông thoáng.
Đây là căn nhà Thẩm Đường hài lòng nhất khi xem qua vài nơi, mặc dù giá cả đắt hơn mấy chỗ khác một chút, nhưng đúng là tiền nào của nấy, đáng giá.
Sau khi ký hợp đồng thuê nhà, Thẩm Đường chuẩn chuyển khỏi ký túc xá.
Ba khác thấy chuyện Thẩm Đường chuẩn dọn ngoài thì đều ngẩn một lúc, bây giờ mới khai giảng mấy ngày mà Thẩm Đường tính dọn ngoài ở ?
Hơn nữa, thuê nhà thì dùng tiền, Thẩm Đường đúng thật là hào phóng mà.
“Thẩm Đường, đột nhiên dọn ngoài ?” Tính cách của Dư Dao Dao khá hướng nội, vì lúc chuyện, cô luôn nhẹ nhàng.
“ quen với môi trường ở ký túc xá nên mới tìm nhà dọn ngoài, hơn nữa là trở , dù cũng nộp phí ăn ở , chừng ngày nào đó còn trở về ngủ đây.”
Lời ai mà , dù cũng sắp dọn ngoài nên cũng cần thiết lời quá khó khiến khác khó chịu, còn cho quan hệ trở nên hổ hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-152.html.]
Thẩm Đường cảm thấy bạn cùng phòng ở thời cấp ba , mặc dù quan hệ quá thiết nhưng yên bình, mà cô mới đến ký túc xá của đại học Bắc Kinh mấy ngày, tuy bề ngoài sóng yên biển lặng, nhưng thực tế hỗn loạn, chừng một ngày nào đó sẽ nổ tung.
“Đường Đường, buổi tối cùng ăn cơm , bạn trai mời.” Khi Tô Mạn Mạn hai chữ “bạn trai” còn cảm giác khoe khoang.
“ thì , các là .” Thẩm Đường uyển chuyển từ chối.
“Không , dù chúng cũng là bạn cùng phòng, bây giờ bạn trai mờ cơm, đến là cho mặt mũi đó, bây giờ dọn đồ, buổi tối lớp ? Chúng cùng ăn mà.” Tô Mạn Mạn trông vẻ cho phép từ chối.
“Được , mấy giờ, ở ?” Thẩm Đường hỏi.
“Lan Quế, bảy giờ tối nay, cách trường học của chúng xa lắm, ở ?” Tô Mạn Mạn .
“Biết, đến giờ thì sẽ qua đó.” Thẩm Đường “Lan Quế”, đây là nơi Cố Thịnh dẫn cô tới, ăn một bữa ở đó cũng rẻ.
——
Sau khi dọn tất cả đồ đạc đến nhà thuê, Thẩm Đường kịp dọn dẹp gì về trường để lên lớp học.
Lớp của Thẩm Đường do Khương Bính Thăng giảng dạy, Thẩm Đường ở chỗ của nghiêm túc giảng, trong tay cầm bút thỉnh thoảng cúi đầu ghi chép , còn các bạn học ở xung quanh thỉnh thoảng sẽ sang chỗ Thẩm Đường.
Khương Bính Thăng ở bục giảng thấy hành động lén của sinh viên, ông cụ sầm mặt đưa tay chỉ thẳng nam Bạn học thứ hai hàng thứ tư bên tay trái, chính là nam sinh mặc quần áo màu lam , em lên trả lời câu hỏi của .”
Nam sinh đang lén đến ngẩn đột nhiên cảm thấy bạn học bên cạnh kéo tay áo , theo phản xạ ngơ ngác bạn học kéo .
“Thầy, thầy...” Bạn học nháy mắt với .
Nam sinh ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt sắc bén của giáo sư Khương thì lập tức trở nên luống cuống.
Thầy giáo... bảo gì?
Khương Bính Thăng càng nghiêm túc hơn, ông cụ hắng giọng một cái : “Bạn học, mời em lên trả lời câu hỏi của .
DTV
Nam sinh: Trả lời câu hỏi? Câu hỏi gì?
Nam sinh đỏ bừng mặt, im lặng một hồi lâu : “Thưa thầy... em, rõ ạ.”
“Là rõ là thèm ?” Khương Bính Thăng hỏi một câu, khi thấy dáng vẻ hổ của nam sinh, ông cụ vui vẻ : “Được , xuống .”
“Để một câu, ở trong lớp của thì tập trung cao độ, phân tâm, càng ảnh hưởng đến lớp học, nếu giảng thì thể đến, nhưng một khi tới thì nhất định nghiêm túc.” Khương Bình Thăng xong, ông cụ đưa tay chỉ một hướng nào đó : “Thẩm Đường, mời em trả lời câu hỏi của thầy.”
Nghe thấy thầy gọi tên , cây bút trong tay Thẩm Đường đặt xuống, cô lên, gần như là cần suy nghĩ lập tức trả lời câu hỏi của Khương Bính Thăng.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.