Sau khi đôi vợ chồng nhận nuôi Thẩm Đường, công việc ăn phát triển ngừng, năm Thẩm Đường mười hai tuổi thì phụ nữ thai, năm họ sinh một con trai.
Luôn lòng dễ đổi, khi đứa con ruột thì con gái nhận nuôi là Thẩm Đường đương nhiên sẽ còn đối xử nữa nhưng Thẩm Đường cái miệng ngọt, ngoan ngoãn lời nên đôi vợ chồng nuôi dạy Thẩm Đường đến năm mười tám tuổi.
Khi trưởng thành Thẩm Đường tự lo lắng tất cả chuyện.
Vào năm hai đại học, Thẩm Đường dùng tất cả tài chính trong tay để góp tiền mở một cửa hàng với bạn học, việc kinh doanh của hàng là buôn bán mỹ phẩm dưỡng da và cho phụ nữ.
Thậm chí Thẩm Đường còn vì công việc ăn mà học một vài kiến thức chuyên môn về .
Cuối cùng vất vả, Thẩm Đường nhà xe nhưng đột nhiên một trận tai nạn giao thông xuất hiện đưa cô đến thế giới .
Thẩm Đường cả đời lẫn đời đều là một yêu ớt, đời khi học đại học, cô vốn liếng nên mệt mỏi gần chế, vốn liếng , Thẩm Đường bao giờ đối xử tệ với .
Sống hai đời thì thời gian việc bán thời gian ở đại học là những ngày tháng cực khổ nhất của Thẩm Đường.
, cái hệ thống ... Bây giờ Thẩm Đường cảm thấy chút hữu dụng.
Không đến các vấn đề khác, chỉ trong phương diện phần thưởng khiến Thẩm Đường vô cùng hài lòng với hệ thống .
“Ở chỗ những phần thưởng gì?”
“Xin chào ký chủ, phần thưởng của hệ thống chọn ngẫu nhiên nên hệ thống thể đoán .”
“Vậy gian ?”
“Không .”
"Có tác dụng , ví dụ như thuốc uống trắng, tinh chất rửa mặt chẳng hạn?”
Hệ thống phụng phịu, trong lòng nó than thở: Chắc chắn ký chủ đang suy nghĩ linh tinh!
“Không .”
“Vậy thể đổi đồ , kiểu như sẽ dùng đồ vật của thời đại để đổi với ? Một nhánh cỏ, một loại dược liệu chẳng hạn?”
Hệ Thống: Ha!
“Không .” Hệ thống vẫn như trả lời hai chữ.
Trái tim rực lửa của Thẩm Đường lập tức hệ thống giội vài gáo nước lạnh, khiến Thẩm Đương tỉnh táo .
Cái hệ thống của cô khác với hệ thống của khác .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-16.html.]
Không lối mòn của tiểu thuyết xuyên mà Thẩm Đường , tại hệ thống của gian linh tuyền, nếu thì cũng dưỡng da, cơ thể tinh tế, mềm mại?
Kết quả hệ thống của cô chỉ là một thứ tay bắt sói trắng hả?
Vậy chơi như thế nào đây?
“Ký chủ, bổn hệ thống là tay bắt sói, vì mong ký chủ đừng nên tùy tiện dùng từ để miêu tả hệ thống đáng yêu của cô.”
DTV
Thẩm Đường: Ha!
Một tiếng “Ha” đủ để thể hiện suy nghĩ trong lòng Thẩm Đường.
Quên , quên , nhất vẫn nên ngủ.
Trong mơ... Cái gì cũng .
Bàn chân nhỏ nhắn trắng hồng của Thẩm Đường kéo chăn, cọ sát mặt ngủ .
————
Trong phòng khách, một ngọn đèn vẫn sáng.
Khi Lưu Mỹ Lan mơ màng từ trong phòng phòng khách thì thấy Thẩm Quang Minh đang ghế ở trong phòng khách, cô lập tức giật .
“Thẩm Quang Minh, hơn nửa đêm ngủ mà nổi điên gì ?”
“Không gì, chỉ là thấy Đường Đường trở về nên chút yên lòng.”
“Có gì mà lo lắng chứ, em gái cũng mười mấy tuổi chứ còn là trẻ con nữa , quan tâm nhiều như gì?” Tuy Lưu Mỹ Lan thì như nhưng khi tin Thẩm Đường vẫn trở về thì cô vẫn : “Nếu ngoài xem , một cô gái đường buổi đêm cũng an .”
“Vợ thật , chị dâu là em vẫn đau lòng cho Đường Đường mà.” Thẩm Quang Minh tủm tỉm một câu lấy lòng, đó lập tức dậy chuẩn ngoài xem thử.
“Này, cầm đèn pin , đêm hôm khuya khoắt tối như mực dọa em chú dọa khác là sẽ đánh cho một trận đấy.” Lưu Mỹ Lan nhịn mà nhắc nhở.
“Được , , em cho Đào Đào ngủ sớm .” Thẩm Quang Minh thuận tay cầm lấy đèn pin cửa.
Thẩm Quang Minh ngoài nửa tiếng, đến trường trung học sáu nhưng vẫn thấy Thẩm Đường, Thẩm Quang Minh cảm thấy lẽ tối nay Thẩm Đường ở trường, lúc mới về nhà.
Ngày hôm , Lưu Mỹ Lan tỉnh thấy Thẩm Đường bàn ăn thì cảm thấy kỳ lạ.
Bánh bao nhân rau cứng, lẽ là do bột lên men nên hương vị chua.
Thẩm Đường thật sự ăn vất vả, hôm qua ăn thịt kho tàu do trai mà bây giờ cô trong phòng ăn tội nghiệp ăn bánh bao nhân rau, so sánh như khiến Thẩm Đường tự cảm thấy với bản .
Có thì em gái sẽ là báu vật, còn bây giờ cô chính là một cô nhóc đáng thương, hu hu hu.