Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 166

Cập nhật lúc: 2024-12-27 10:35:52
Lượt xem: 234

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nói hươu vượn gì thế.” Thư Nhiên một tiếng : “Con đừng nối dây tơ hồng linh tinh, Cố Thịnh chỉ coi Đường Đường là em gái thôi.”

“Coi thành em gái hả, mắt của thằng nhóc tối Cố Thịnh dùng , xinh như mà coi con gái nhà thành em gái? Hơn nữa khi còn bé nhiều cô bé loạn em gái nó như , nó còn ghét bỏ mà, thật sự là, bây giờ em gái? Làm vợ hơn , đúng là ngu ngốc mà.” Khương Linh Chi nhỏ giọng phàn nàn con trai nhà hai câu, nhưng mà đó bà cũng đề cập tới chuyện của hai Thẩm Đường và Cố Thịnh nữa.

Khương Linh Chi sinh Cố Thịnh bao lâu thì theo Cố Quân Thượng quân khu ở, khi còn bé Cố Thịnh học trường tiểu học quân đội, lớn hơn một chút thì đuổi về ở cùng với ông cụ Cố ở đại viện.

Còn Khương Linh Chi vẫn luôn ở quân khu cùng với Cố Quân Thượng, bây giờ bà mới chỉ hơn bốn mươi tuổi, cũng vội bà nội, vì tạm thời suy nghĩ tới việc bảo Cố Thịnh tìm yêu.

Trong phòng bếp, hai con Thư Nhiên và Khương Linh Chi đang chuyện.

Ở bên ngoài, giáo sư Khương trở về, ông cụ đang chuyện với con rể Cố Quân Thượng.

Hai Thẩm Đường và Cố Thịnh thì ở bên cạnh, thỉnh thoảng giáo sư Khương hỏi cái gì, Thẩm Đường đều sẽ mỉm đáp lấy đôi lời.

Còn Cố Thịnh thì thỉnh thoảng lén lút Thẩm Đường, chỉ sợ Thẩm Đường cảm thấy tự nhiên.

tất cả hành động của Cố Thịnh đều Cố Quân Thượng thấy, lúc còn trẻ, Cố Quân Thượng từng lính trinh sát một thời gian, vì đôi mắt của ông vô cùng lợi hải, chỉ một chút động tác nhỏ của Cố Thịnh thể thấy chứ?

Trong quân đội, Cố Quân Thịnh còn một biệt danh đó là “khẩu phật tâm xà”, bình thường ông chuyện với nào cũng tủm tỉm, gặp ai cũng , nhưng thực tế bao nhiêu suy nghĩ đều thể chạy thoát khỏi Cố Quân Thượng.

, ánh mắt của Cố Thịnh lập tức khiến Cố Quân Thượng quan tâm cô bé Thẩm Đường thêm vài phần.

Cô bé mà Cố Thịnh thích, cách khác, thể sẽ trở thành nhà họ Cố của bọn họ, thể coi thường .

đó, thỉnh thoảng Cố Quân Thượng sẽ lơ đãng vứt chủ đề lên Thẩm Đường, mà câu trả lời của Thẩm Đường cũng khiến ông hài lòng.

DTV

Thái độ thoải mái, hơn nữa khi trả lời cũng là tùy tiện , một lời thật sự ý tứ, như thể bình thường cô bé khá am hiểu một phương diện nào đó, mặc dù tính là thành thạo, nhưng cũng đủ để khiến Cố Quân Thượng cảm thấy hiếm khó.

Người trẻ tuổi ngày nay nóng nảy, nhưng Thẩm Đường vô cùng trầm .

Ít nhất, đây là ấn tượng đầu tiên về Thẩm Đường của Cố Quân Thượng, đến ngờ.

Vào buổi trưa, tất cả cùng ăn cơm.

Trên bàn cơm, Thư Nhiên giáo sư Khương đều vô cùng chăm sóc Thẩm Đường, Cố Thịnh thì càng khỏi .

Kết thúc bữa cơm, Thẩm Đường giúp dọn bàn, đó giúp pha , một lát, đến hai giờ chiều, cô mới cùng giáo sư Khương đến đại học Bắc Kinh.

Cố Quân Thượng và Khương Linh Chi ở với Thư Nhiên đến gần bốn giờ mới kéo Cố Thịnh trở về đại viện.

Ngồi xe, Cố Quân Thượng và Cố Thịnh ở ghế , còn Khương Linh Chi xếp ghế phú, cảnh vệ của của Cố Quân Thượng là Tiểu Lý lái xe.

“Là cô bé hả?” Cố Quân Thượng về phía , ông đột nhiên .

Cố Thịnh cũng cha là cố quân thượng, chỉ phong cảnh ven đường qua cửa sổ xe và trầm giọng trả lời một câu: “Vâng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-166.html.]

“Chuyện của con, cha sẽ nhúng tay .” Cố Quân Thượng tiếp.

“Không bởi vì cha thấy cũng ?” Cố Thịnh nở nụ yếu ớt, hỏi ngược một câu.

“À, là con cố ý ?”

“Đây là cho cha một mũi tiêm dự phòng ?” Cố Thịnh thẳng thắn thừa nhận.

Hôm nay để cha là Cố Quân Thượng tâm ý của đối với Thẩm Đường thật là do Cố Thịnh cố ý, bằng nhiều cách để khiến Cố Quân Thượng thể phát hiện thích Thẩm Đường.

Cố Thịnh vẫn luôn thích dọn sạch chướng ngại , cũng hy vọng sẽ xảy chuyện mặt Thẩm Đường.

“Thằng nhóc thối, chuyện của con, khi nào cha nhúng tay ?” Cố Quân Thượng chọc giận mà bật , ông vui vẻ đáp .

“Lúc đầu khi con đăng ký trường đại học, cha đừng với con là cha từng nghĩ tới việc lén đổi nguyện vọng của con nhé.”

“Cha .”

“Không , là cha thành công.”

Cố Quân Thượng nghẹn họng, gì nữa.

Từ khi Cố Thịnh mười hai tuổi, Cố Quân Thượng phát hiện thể khiến thằng nhóc thối khuất phục nữa, đúng là ở bên cạnh ông cụ mà, thật sự là trò giỏi hơn thầy.

Khương Linh Chi đằng thấy hai cha một câu con một câu thì hiểu rõ chuyện gì đang xảy , nhưng trực giác của bà thể mơ hồ hiểu một chút xíu, tóm hiểu phần lớn câu chuyện.

Khương Linh Chi suy nghĩ một lúc, đó cũng ý định đoán mà cuộc đối thoại của hai cha con nữa, hai bằng lòng mở miệng thì cho dù bà hỏi cũng thể.

————

Đã đồng ý với Thẩm Đường là sẽ ngóng chuyện máy tính, hôm , Cố Thịnh lập tức tìm hỏi thăm, đến ngày thứ ba thể cầm đồ tới bên nhà thuê của Thẩm Đường.

Đợi đến khi Thẩm Đường cầm vài cuốn sách từ đại học Bắc Kinh trở về, cô một cái lập tức thấy Cố Thịnh ở tầng.

Khi Thẩm Đường thấy ở bên cạnh Cố Thịnh đặt một cái thùng giấy nhỏ thì lập tức đôi mắt của cô lập tức trở nên sáng lấp lánh, cô thể đoán Cố Thịnh mang cái gì tới đây.

Đợi hai ba ngày, Thẩm Đường còn đang nghĩ nếu Cố Thịnh thì cô sẽ tự tìm hỏi thăm thử, ngờ hiệu suất việc của Cố Thịnh nhanh như , hôm nay mang thẳng đồ tới đây.

Thẩm Đường chạy chậm đến chỗ Cố Thịnh.

“Anh Cố, mua đồ ạ?”

“Ừm, hôm nay mang tới cho em luôn, mang lên lắp cho em.”

“Vâng , thật sự phiền Cố .” Thẩm Đường tươi , lúm đồng tiền ngọt ngào của cô xuất hiện.

Loading...