Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 168

Cập nhật lúc: 2024-12-27 10:35:56
Lượt xem: 192

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy Cố Thịnh nhận lấy áo khoác, Thẩm Đường đôi tai đỏ bừng của đàn ông, cô đột nhiên mỉm , kiễng chân lên, giơ tay, ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng chạm đôi tai của .

“Cố Thịnh, hiếm khi thấy hổ đó.” Thẩm Đường chỉ chạm một cái nhanh chóng rút tay , cô trêu ghẹo một câu

Tai Cố Thịnh càng ngày càng nóng, nhớ đến cái chạm lành lạnh , cả Cố Thịnh bắt đầu trở nên căng cứng.

“Khụ khụ, bình thường như .” Cố Thịnh cảm thấy cam chịu giải thích một câu như cũng .

“Vâng, em , mau về , đường cẩn thận nha.” Thẩm Đường vẫy tay, cô đóng cửa .

“Tạm biệt.” Cố Thịnh nhẹ nhàng một câu với cánh cửa đóng nhấc chân cất bước rời khỏi đây.

Trong phòng, Thẩm Đường cũng nở nụ rạng rỡ.

“Ký chủ, đồng ý nhanh thế? Con các cô càng dễ dàng lấy thì càng trân trọng , cô như sẽ khiến đàn ông trân trọng cô .”

Giọng của hệ thống vang lên trong đầu Thẩm Đường.

Thẩm Đường sờ lên mặt , cô nhẹ nhàng : “Đó là khác, hệ thống, hiểu , với gương mặt xinh của , ai nhẫn tâm trân trọng chứ? xinh như , ngay từ đầu Cố Thịnh còn coi là em gái, bây giờ chứng minh, đầy đủ điều kiện để khiến trân trọng, chính là kiểu nâng niu giữ trong lòng đó.”

“Cúng đúng, nhưng mà con các cô còn một câu, lấy nhan sắc để hầu , hiếm khi , hiếm khi hưởng vui tươi lâu dài mà?”

“Hệ thống, vẫn còn quá ngây thơ, hiểu rõ con chúng , lòng là thứ dễ đổi nhất, lẽ đợi Cố Thịnh kịp bỏ rơi thì mệt mỏi thì .”

“Cho nên?”

“Cho nên, đến lúc tiến lên thì sợ, chừng mới nới cũ chính là thì .”

“Đồ khốn nạn!”

“Nói bậy! chỉ đang so sánh mà thôi, dù thể tìm một đàn ông khiến rung động như Cố Thịnh dường như khả năng nhỏ.” Thẩm Đường chính trực phản bác .

Ở một bên khác, Cố Thịnh cũng về tới nhà.

DTV

Một đêm nay, Thẩm Đường vô lo vô nghĩ ngủ ngon lành.

Còn Cố Thịnh trằn trọc hơn nửa đêm mới ngủ ...

——

Sáng sớm, bầu trời dần sáng sủa hơn.

Hôm nay hiếm khi Thẩm Đường ngủ nước, cô mở mắt lập tức dậy, khi rửa mặt, quần áo thì chuẩn tới trường học.

“Cạch!” một tiếng, Thẩm Đường kéo cửa , đó đồng tác của cô cứng .

đàn ông bên cạnh , Thẩm Đường một hồi lâu, đó đưa tay chỉ hỏi: “Anh... đến từ lúc nào ? Sao gõ cửa thế?”

“Anh tới thôi, cho rằng em còn đang ngủ nên ở cửa chờ một lát.” Cố Thịnh thoáng qua sắc mặt của Thẩm Đường, khi chắc chắn mặt cô một chút hối hận nào, lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Tối hôm qua ngủ , mãi mới ngủ thì còn mơ, trong mơ, thấy Thẩm Đường hồi hận, Thẩm Đường ở trong mơ chia tay.

Cố Thịnh trong mơ đương nhiên sẽ đồng ý chuyện chia tay, đó Thẩm Đường tức giận, Cố Thịnh Thẩm Đường đang tức giận thì lập tức trở nên luống cuống, nên dỗ Thẩm Đường đang tức giận như thế nào, thậm chí cô còn òa như một đứa trẻ cực kỳ đáng thương...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-168.html.]

Cố Thịnh lo lắng tỉnh dậy, Cố Thịnh giấc mơ ngủ , vì quyết định chạy tới cửa nhà Thẩm Đường trông chừng.

Thẩm Đường ngước mắt lên Cố Thịnh, cô nở nụ mềm mại hỏi: “Anh ăn sáng ? Nếu thì chúng thể xuống ăn chút gì trong tiệm của chị Phương ở tầng một.”

“Được.” Cố Thịnh đồng ý .

Hai một một xuống, vài bước, Thẩm Đường bỗng dừng bước , cô đầu đàn ông ở phía khẽ nhíu mày : “Vì cách em xa như ? Trông em đáng sợ ? Hình như sợ em nhỉ?”

“Không , em đáng yêu.” Cố Thịnh liều mạng bước hai bước tới bên cạnh Thẩm Đường, đó dỗ dành .

Thẩm Đường khen “đáng yêu” vốn đang nhíu mày lập tức thả lỏng , cô hừ nhẹ một tiếng, khóe miệng nhếch lên.

Vài phút , hai xuống tầng một.

Bởi vì vẫn còn sớm, trong tiệm chỉ mỗi Phương Bình đang bận rộn, Phương Bình thấy Cố Thịnh và Thẩm Đường sóng bước cùng xuống, mặt chị lập tức lộ nụ hiểu rõ.

“Đường đường, đây là yêu của em hả?” Phương Bình nhân lúc Cố Thịnh chú ý thì lén lút chuyện với Thẩm Đường.

“Vâng ạ, bạn trai.” Thẩm Đường gật đầu, cô nhẹ trả lời một câu.

“Tên nhóc tệ, hai em cùng một chỗ thật sự là Kim Đồng Ngọc Nữ, xứng đôi.” Lúc phương bình từng gặp Cố Thịnh vài , ấn tượng coi như tệ.

Người mặc quân trang luôn dễ khiến hảo cảm.

“Ha ha ha, chị Phương quá khen.” Trong lòng Thẩm Đường vô cùng vui vẻ, cô đáp .

“Không quá lời, thật sự xứng đôi, đúng , các em ăn gì?” Phương Bình .

“Cho em hai bát mì thịt bò, em ăn bát nhỏ, bát lớn hơn.”

“Được , cứ , lát nữa sẽ bê lên cho hai em.” Phương Bình chuyện vùa trong bếp.

Thẩm Đường trở về chỗ , cô xuống, Cố Thịnh bên cạnh lập tức sang .

“Gọi cho một tô mì bò lớn.” Thẩm Đường .

“Anh ăn gì cũng .” Cố Thịnh đáp một câu, vẫn Thẩm Đường chằm chằm, cảm giác thế nào cũng cảm thấy đủ.

Bắt gặp ánh mắt nóng rực của Cố Thịnh, Thẩm Đường “ha ha”, cô cong mắt : “Anh chằm chằm em cái gì?”

“Anh thấy em .” Cố Thịnh trầm giọng .

“Đồng chí cố, thật sự cách dỗ đó, đó từng luyện tập hả?” Thẩm Đường thăm dò hỏi.

“Không, em là bạn gái đầu tiên của .” Cố Thịnh liên tục giải thích, chỉ sợ chậm một chút sẽ khiến cô hiểu lầm.

“Người yêu đầu tiên hả, ?”

“Gặp em thì lập tức .” Anh quả thực là học một mười.

Thẩm Đường dỗ dành vô cùng vui vẻ, cô hài lòng .

Thì Cố Thịnh là một đàn ông hiểu , mới quen bao lâu mà cách dỗ dành khác , may mà lúc cô cảm thấy nếu yêu Cố Thịnh thì chắc chắn mười ngày nửa tháng cũng gặp một , đồng thời theo tính cách của Cố Thịnh, yêu của lẽ cũng đắn, ngờ dỗ dành như .

Loading...