Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 176
Cập nhật lúc: 2024-12-28 00:01:48
Lượt xem: 145
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
Cập nhật lúc: 2024-12-28 00:01:48
Lượt xem: 145
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
“Thẩm Đường.” Sắc mặt của Chung Hỉ càng kỳ lạ hơn, cô xoắn xuýt một hồi mới tiếp tục : “Cậu xem, điều kiện của như thì tìm một đối tượng như thế chứ? Nam sinh trong trường chúng theo đuổi nhiều như , cẩn tận lựa chọn một cũng mà, đang gì ?”
Thẩm Đường hiểu Chung Hỉ đang cái gì, nhưng mà Thẩm Đường cũng ngu ngốc đến mức lời của Chung Hỉ bình thường, cô sầm mặt thử hỏi: “Người yêu của thế nào?”
“À thì, thật, nhưng đừng tức giận, , đối tượng của lớn tuổi ? Điều kiện của tìm một tiền, nhưng nhất định tìm lớn tuổi .”
Khoan, đợi một lát!
Dừng một chút, Thẩm Đường mở to mắt, cô giơ tay hiệu cho Chung Hỉ dừng , trong lòng sắp xếp lời một hồi: “Cậu cái gì, đối tượng của lớn tuổi ? Đối tượng của còn qua tuổi 25 mà coi như là lớn tuổi ?”
“25? Không là bốn, năm mươi tuổi ?” Chung Hỉ cũng ngơ ngác.
Thẩm Đường chọc tức mà phá lên: “Cái ai , tìm một bốn năm mươi tuổi, đầu óc của dùng nữa ? Chuyện ai ?”
“Lời đồn gần đây trong trường học đó, chuyện rốt cuộc là ai lan truyền thì rõ lắm, nhưng mà Thẩm Đường, chuyện vẫn nên giải thích một câu, nhiều đều thầm cho rằng thật sự tìm một bốn, năm mươi tuổi đó.” Chung hỉ thấy Thẩm Đường thì lập tức tin tưởng Thẩm Đường.
Khỏi cần , với điều kiện của như Thẩm Đường, tìm bạn trai tiền là một chuyện vô cùng đơn giản , thế giới cũng trẻ tuổi tiền, đúng ?
Thẩm Đường nghĩ quẩn cỡ nào thì mới thể tìm một ông già bốn năm mươi tuổi, thật khi tin , Chung HỈ cũng cảm thấy đáng tin .
Vì , bây giờ khi Thẩm Đường thế, Chung Hỉ cũng bất cứ suy nghĩ gì khác.
Còn ở trong ký túc xá, bây giờ mối quan hệ bây giờ của ba phức tạp, nhưng trong tay Chung Hỉ đủ tiền, nếu cô cũng ngoài thuê nhà ở.
Nghĩ đến chuyện trong ký túc xá, Chung Hỉ khỏi thấp giọng bàn tán: “Thẩm Đường, ? Dư Dao Dao ở bên Quản Hưng Hoa , cũng trong đó xảy chuyện gì, dù Quản Hưng Hoa chia tay Tô Mạn Mạn. Gần đây trong ký túc xá ngày nào cũng như làn sóng ngầm, ở trong đó cũng dám thở mạnh.” Chung Hỉ vỗ ngực, cô tỏ vẻ một nữ hán tử cũng chuyện của hai khác trong phòng ngủ dọa sợ.
Thẩm Đường thấy Chung Hỉ , hiếm khi trong mắt cô lộ vẻ kinh ngạc, Quản Hưng Hoa ở bên Dư Dao Dao ?
Chậc... Chỉ thể , cái giới thật loạn mà.
Sau đó Chung Hỉ buôn một vài chuyện, đến khi Thẩm Đường ăn xong chuẩn rời , Chung Hỉ vẫn còn cảm thấy thỏa mãn, cô bộ kéo Thẩm Đường sung sướng trò chuyện một .
mà Thẩm Đường thật sự quá nhiều hứng thú với mấy tin đồn , cô chào tạm biệt lập tức rời khỏi nhà ăn.
Buổi chiều, Thẩm Đường đến ngành kỹ thuật học ké, mãi đến hơn năm giờ cô mới rời khỏi trường học.
Sau khi về đến nhà, Thẩm Đường tiếp tục lăn lộn với “Nhị Cẩu Tử” sắp chào đời, đến chín giờ tối cô mới nhận , hình như hôm nay Cố Thịnh đến tìm .
Đối với chuyện bạn trai đến tìm , Thẩm Đường chỉ nghĩ tới trong chốc lát ném đầu, nghề nghiệp của Cố Thịnh đặc thù, cũng thể ngày ngày ở bên cạnh cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-176.html.]
Hơn nữa Thẩm Đường cũng kiểu tính cách lúc nào cũng cần ở bên cạnh, thật cô cũng bận.
Cho nên, đúng thế, cô bận rộn đến chín giờ, bây giờ đang định ngủ nên mới thời gian nghĩ đến bạn trai.
Ở một bên khác, Cố Thịnh quả thực đang bận chuyện gì đó.
Ngày hôm , Tô Chấn Hưng cùng Cố Thịnh bệnh viện.
Hôm qua trong lúc thi hành nhiệm vụ, vết thương của Cố Thịnh rách nên hôm nay tới đây để thuốc.
Trong lúc thuốc, Cố Thịnh rên lấy một tiếng, trầm mặt suy nghĩ về nhiệm vụ ngày hôm qua.
Tô Chấn Hưng ở bên cạnh Cố Thịnh như thì lập tức đang nghĩ cái gì, tiến lên hai bước : “Cố Thịnh, đừng nghĩ nhiều gì.
DTV
Cố Thịnh mím đôi môi mỏng định trả lời, vẻ mặt vẫn âm trầm như .
Sau khi rời khỏi bệnh viện, lúc đầu Cố Thịnh định tìm Thẩm Đường, nghĩ lẽ Thẩm Đường vẫn còn ở trường, vì Cố Thịnh định đến chỗ ông bà ngoại , dù nơi đây cũng cách trường khá gần, tìm cũng tiện.
Khi Cố Thịnh nhà giáo sư Khương thì thấy giáo sư
Giáo sư Khương thấy Cố Thịnh , động tác đầu tiên của ông cụ chính là đặt tờ báo trong tay xuống, đó vẫy tay hiệu cho Cố Thịnh qua đó.
Rất rõ ràng, ông cụ lời .
Cố Thịnh qua, xuống cái ghế bên cạnh giáo sư Khương ngẩng đầu vẻ mặt nghiêm tcs của ông cụ, đó hỏi: “Ông ngoại, , ông nghiêm túc như là chuyện gì ?”
“Ừm, chuyện.” Giáo sư Khương gật nhẹ đầu, ông cụ đột nhiên một câu thể hiểu nổi: “Ông cảm thấy chuyện cháu vô cùng lý.”
“Dạ?”
Cố Thịnh hiểu tỏ vẻ: Lần cái gì cơ?
“Chính là chuyện cháu nếu yêu thì sẽ ảnh hưởng đến việc học, chuyện ông cảm thấy vô cùng lý, gần đây Thẩm Đường yêu, mà chuyện ông cảm thấy vô cùng lo lắng đó là bởi vì yêu, hôm qua Thẩm Đường chỉ đến muộn mà còn trốn tiết, tình trạng nghiêm trọng.” Giáo sư Khương trầm mặt, ông cụ tiếp tục : “Vì ông cảm thấy đối tượng của Thẩm Đường đáng tin cậy.”
Cố Thịnh lên tiếng, ông ngoại đáng tin cậy ở ngay mặt trong cuộc là , còn thể gì chứ?
Hơn nữa, thứ khiến cảm thấy lo lắng đó là, nếu cho giáo sư Khương mặt ông cụ chính là đối tượng đáng tin cậy của Thẩm Đường.
Không cái chân chó của thể giữ nữa?
“Cháu thử mà xem, mới yêu bao lâu mà muộn về sớm, lỡ như ở bên lâu dài càng lơ là việc học thì bây giờ? Ông thể trơ mắt một tài lầm lỡ như , Cố Thịnh, từ nhỏ cháu nhiều ý đồ . Hay là cháu cho ông một ý tưởng ?” Giáo sư Khương lải nhải liên tục.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.