Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 242
Cập nhật lúc: 2024-12-29 06:07:27
Lượt xem: 116
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
Cập nhật lúc: 2024-12-29 06:07:27
Lượt xem: 116
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
Bây giờ Thẩm Đường cũng xem như là một nửa của viện nghiên cứu bọn họ, cái giá nội bộ cho ai mà cho, nếu cho Thẩm Đường thì còn thể dỗ Thẩm Đường đến viện nghiên cứu khoa học, viện trưởng càng nghĩ càng cảm thấy vui vẻ, ông mừng đến mức ngậm miệng .
Thẩm Đường ở trong phòng việc của viện trưởng nửa tiếng mới rời , Cố Thịnh vẫn lái xe chở Thẩm Đường về.
Sau khi đưa cô về đến nhà, Cố Thịnh vẫn yên lòng, ở tầng nhà Thẩm Đường một lúc mới lái xe trở về nhà họ Cố.
Trong phòng, Thẩm Đường đang cầm điện thoại gọi điện cho nhà.
Đã đến Bắc Kinh lâu như , Thẩm Đường liên lạc với nhà ngoại trừ một cuộc gọi điện về báo bình an ngày mới trở Bắc Kinh. Cô vốn tưởng rằng hai ngày nữa là thể trở về nhà, ngờ kế hoạch theo kịp sự đổi, xem tình hình bây giờ, lẽ trong thời gian ngắn cô sẽ thể trở về .
Nếu chuyện kéo dài lâu hơn chút nữa, Thẩm Đường sẽ chờ đến ngày khai giảng luôn.
Ở một bên khác, Ngô Thuý Bình thấy thông báo loa trong thôn, bà lập tức chạy như bay đến đại đội để máy.
“Alo, Đường Đường ? Khi nào thì con về , và cha con vẫn đang chờ con về đó. Cha chuẩn cho con nhiều đồ ăn ngon, công việc của con ở bên đó xong , khi nào thì con về?” Ngô Thuý Bình cầm ống , bà liên tục ngừng.
“Mẹ , lẽ con còn ở đây thêm một thời gian nữa, vẫn lúc nào sẽ xong, nếu quá bận thì con còn sẽ ở đây đến lúc khai giảng.”
“Vậy , nếu con quá bận thì đừng về, cho con mấy món ăn ngon gửi lên đấy cho con, là con thích ăn thịt muối nhất , để cho con hai hũ gửi lên cho con cũng thôi.”
“Vâng ạ, con thương con nhất mà.” Thẩm Đường nũng.
Nghe thấy giọng nũng của con gái, trong lòng Ngô Thúy Bình cảm thấy ê ẩm chua xót, con gái ở bên cạnh, bà chỉ thể tiếng nũng nịu của con gái qua điện thoại/
Nhớ khi Thẩm Đường học cấp ba, cô còn thể mười ngày nửa thành về nhà một hai , khi học đại học ở Bắc Kinh, Thẩm Đường càng bận rộn hơn, đến kỳ nghỉ đông để về nhà ăn Tết cũng rảnh.
“Đường Đường , con chú ý tới thời tiết đó, lạnh nóng đều chú ý, còn nữa, con cũng đừng bận rộn quá, cơ thể là thứ quan trọng nhất. À, mấy thứ mà gửi tới con nhớ cát kỹ đó.”
“Vâng ạ, con , con sẽ lời ăn cơm thật ngon, ngủ thật kỹ, đợi khi nào con thời gian, con đảm bảo sẽ mang về cho một cô con gái trắng trẻo mập mạp.”
DTV
“Ha ha ha, thì , trắng trẻo mập mạp mới , con gầy quá, béo lên chút nữa mới xinh.”
“Vâng , con giống , đều xinh .” Thẩm Đường dỗ dành , tiện thể còn hổ mà khen một câu, đột nhiên cô nhớ đến một chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-242.html.]
Đó là Cố Thịnh sẽ tới thăm nhà, mặc dù với tình huống bây giờ thì lẽ sẽ tới , nhưng Thẩm Đường vẫn cho một sự chuẩn thật .
Vì Thẩm Đường lập tức : “Mẹ, con với một chuyện nhé.”
“Chuyện gì?”
“À thì Cố Thịnh, lúc đầu nhà của gặp mặt cha , cũng sẽ tới thăm nhà chúng , nhưng mà con đang bận nên lẽ nhà Cố Thịnh sẽ tới thăm nhà , vì con cho một tiếng.”
“Đến nhà ? Khi nào thế?” Ngô Thúy Bình thấy thì trong lòng cảm thấy căng thẳng, cho dù bà bây giờ nhà họ Cố , lẽ là một thời gian nữa mới tới, nhưng Ngô Thúy Bình vẫn cảm thấy căng thẳng
“Vẫn chắc ạ.”
“Không chắc , mấy ngày nữa sẽ bảo tới sửa sang nhà chúng , còn chuẩn một chút.”
Người nhà Thịnh đều là quân nhân, nhà họ Cố phận gì đây.
Ngô Thúy Bình vẫn luôn tự thuyết phục , Thẩm Đường và Cố Thịnh xứng đôi. Ngô Thúy Bình vẫn tự ti về cảnh nhà , thứ khiến Ngô Thúy Bình tự ti là sợ Thẩm Đường xứng với Cố Thịnh, mà bà tự ti vì gia thế của hai nhà sự chênh lệch quá nhiều, vì cho dù vẫn gặp nhà họ Cố thì trong lòng Ngô Thúy Bình vẫn chút khó khăn.
Thẩm Đường đợi một hồi lâu vẫn thấy câu trả lời của , cô nhạy cảm nhận điều gì đó, vì lập tức mềm mại an ủi : “Mẹ , đừng suy nghĩ nhiều gì, nhà chúng chẳng thiếu cái gì cả. Mẹ, nếu và cha đến chỗ con ở một thời gian , con nhà ở Bắc Kinh , cha thể dạo xung quanh, thăm thú khắp nơi ?”
“Ôi, ha ha ha, , cha già , còn xa như cái gì hả? Cha ở nông thôn sống , trong thôn là quen. Nếu thật sự đến chỗ con, còn gặp những hàng xóm cũ nữa, lẽ và cha con sẽ quen mất.” Mặc dù Ngô Thúy Bình từ chối, nhưng trong lòng bà vẫn vô cùng vui vẻ.
Con gái tương lai hiếu thảo như , cho dù là ai cũng cảm thấy vui vẻ.
Ngô Thúy Bình Thẩm Đường nũng dỗ dành một hồi, chút suy nghĩ trong đầu cũng bay mất, khi cúp điện thoại, đến khi về nhà mà bà vẫn nở nụ tươi.
Trên đường gặp quen, Ngô Thúy Bình còn dừng trò chuyện với vài câu.
“Ôi, Đường Đường nhà bảo đón và cha con bé đến Bắc Kinh ở một thời gian, ha ha ha, , và lão Thẩm chắc chắn sẽ nỡ rời khỏi những hàng xóm cũ ở nơi , , chúng vẫn nên sống tự tại ở trong thôn thì hơn.”
“Vậy Đường Đường nhà bà hiếu thảo thật đó, lên đó sống một thời gian cũng , khi về hai còn thể kể cho trong thôn chúng xem Bắc Kinh như thế nào, Bắc Kinh ồn ào. Hai xem thử Vạn Lý Trường Thành và Tử Cấm Thành ?”
“Ôi trời, , chúng già , cứ ở yên đây thôi. Hơn nữa con bé Đường Đường còn bận, chúng đến đó chẳng là phiền con bé .” Tuy ngoài miệng Ngô Thúy Bình , nhưng trong lòng bà đang đắc ý.
Những Ngô Thúy Bình khoe khoang một hồi như đều thầm ghen tị Thẩm Đại Chí và Ngô Thúy Bình một cô con gái tương lai như .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.