Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 244

Cập nhật lúc: 2024-12-29 06:07:30
Lượt xem: 137

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Làm phiền , tạm biệt.” Hệ thống để một câu giả chết.

Còn Thẩm Đường thì trở về nhà, cô đến giá sách trong phòng việc, đó lấy một cái hộp nhỏ từ trong túi xách cẩn thận đặt lên giá sách.

Trong hộp là phần thưởng cho việc Thẩm Đường giúp đỡ thành nhiệm vụ , một tấm huân chương hạng ba, huân chương cho quân đội phát đương nhiên hề tầm thường.

Có thể nhận tấm huân chương , trong lòng Thẩm Đường tràn đầy cảm giác tự hào.

Có thể cống hiến vì nước vì dân, điều khiến cảm xúc từ tận đáy lòng cô dâng trào.

Thẩm Đường nghĩ đến trai Thẩm Quang Minh, trong lòng cô lo lắng bây giờ ở bên thế nào.

Ở một bên khác, mấy Thẩm Quang Minh thuận lợi hơn cả tưởng tượng của Thẩm Đường, dù thành phố G là thành phố lớn ở ven biển, vì nhiều tiền.

nơi đông đúc, nhiều tiền thì cũng nhiều kẻ lừa đảo, mặt lòng, ai mà một ông chủ trông giày rốt cuộc là là quỷ.

Nói tóm , ăn mặc tươm tất chắc là tiền, mà ăn mặc bình thường cũng nhất định sẽ là nghèo.

Trong ngành buôn bán , đôi khi cũng cần một mắt sâu sắc thì mới thể những thứ .

Mấy Thẩm Quang Minh về chạy tới chạy lui mấy , cũng gặp nhiều . Trong đó một mặc âu phục giày da, cầm cặp sách, trong đó nhiều giấy tờ. Nếu trong mấy Thẩm Quang Minh cảnh giác thì chừng lừa gạt .

DTV

Trải qua một như thế, càng trở nên cẩn thận hơn.

Đến ngày thứ ba, bọn họ gặp một ông chủ, bây giờ hai bên đang đàm phán hợp đồng.

Những thứ của Thẩm Quang Minh ở thành phố G chính là đồ mới, hơn nữa còn là hàng chính hãng, chắc chắn thể đảm bảo chất lượng, khi hỏi thăm, đó lập tức thứ chắc chắn sẽ là hàng bán chạy.

Tiên hạ thủ vi cường, hậu thủ vi tai ương, nếu tay thì chỉ thể nhặt đồ ăn thừa của khác mà thôi.

Đoàn của Thẩm Quang Minh vô cùng cảnh giác, khi hỏi thăm hỏi thăm nhiều ngày, đó gặp phụ trách của đối phương, lúc mới đồng ý ký hợp đồng.

Bởi vì là hàng mới nên cơ hội buôn bán luôn lớn, thậm chí mấy Thẩm Quang Minh còn đến quá nhiều cửa hàng mà thể bán tất cả hàng .

Khi cầm tiền, Thẩm Quang Minh cảm thấy bối rối, đây chính là một tiền lớn đó, Thẩm Quang Minh cầm tiền trở về quán trọ, trong khi đó trái tim của vẫn luôn treo lơ lửng, khi trở về quán trọ, Thẩm Quang Minh dẫn theo vài đến ngân hàng gửi tiền.

Có trời mới , một đám thanh niên trai tráng đường luôn trưng vẻ mặt cảnh giác, cả một đoàn để mở to hai con mắt khiến ai đường cũng đều cảm thấy nguy hiểm.

Mãi mới đến ngân hàng, nhưng cả đoàn vẫn yên lòng cho lắm.

Khi nhân viên ngân hàng thấy tiền tiết kiệm của mấy Thẩm Quang Minh thì nhịn bọn họ vài , khi xác định tiền vấn đề, cô nhanh chóng thủ tục.

Sau khi cầm sổ tiết kiệm, cuối cùng cả đoàn cũng thở phào nhẹ nhõm.

Mấy Thẩm Quang Minh dám ở bên ngoài quá lâu, xế chiều hôm đó lập tức mua vé xe lửa để sáng ngày mai trở về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-244.html.]

...

Khi Lưu Mỹ Lan thấy Thẩm Quang Minh thì suýt chút nữa nhận , Thẩm Quang Minh trông bẩn thỉu, cả tràn ngập cảm giác mệt mỏi, ở xe lửa vài ngày khiến cả bắt đầu bốc mùi, râu ria cạo vài ngày sắp che hết mặt.

“Thẩm Quang Minh , ngoài hơn nửa tháng mà em suýt nữa nhận đó, ha ha ha, xem râu của kìa! Được , mau chóng tắm rửa , miễn cho lát nữa con về cũng dám nhận cha.” Lưu Mỹ Lan trêu chọc một câu, đó phòng lấy một bộ quần áo cho Thẩm Quang Minh .

Thẩm Quang Minh ngu ngơ một tiếng, gãi đầu, đó nhận lấy quần áo nhanh chóng tắm rửa.

Thẩm Quang Minh tắm nửa tiếng, dính bao nhiêu là bùn đất.

Lúc cả nhẹ nhàng thoải mái, hiển nhiên tâm trạng bây giờ của Thẩm Quang Minh tệ, trong miệng còn ngâm nga một giai điệu.

Thấy Thẩm Quang Minh như , Lưu Mỹ Lan còn hỏi rõ dã thể đoán đại khái tình huống bây giờ.

“Kiếm tiền đúng , xem vui kìa.” Lưu Mỹ Lan hỏi.

, vợ , em đoán xem chuyến của kiếm bao nhiêu tiền?” Thẩm Quang Minh bí ẩn thừa nước đục thả câu.

“Ôi trời, dáng của .” Lưu Mỹ Lan giơ hai ngón tay hỏi: “Số , vạn?”

“Không đúng, đoán tiếp !”

“Vậy ba vạn?”

“Xem cái dáng vẻ của em kìa, em to gan đoán chứ.” Thẩm Quang Minh .

“Vậy năm vạn?”

“Ôi trời, , em nhát gan quá.” Thẩm Quang Minh đắc ý một con “tám” , đó tiếp tục : “Cộng với tiền vốn của Đường Đường thì còn kiếm thêm tám vạn, cách khác chuyến của cầm về mười ba vạn, mười ba vạn đó, đến khi về vẫn dám tin điều .”

“Nhiều hả!” Lưu Mỹ Lan cũng dọa.

Đời , Lưu Mỹ Lan từng thấy nhiều tiền như , Thẩm Quang Minh ngoài một chuyến mà thể kiếm tiền về !

Cách kiếm tiền cũng quá dễ đó.

“Nhiều thật, đây cũng là đầu tiên thấy nhiều tiền như thế đó.”

“Vậy mau chóng gọi điện cho Đường Đường , chiều nay chúng về thôn chuyện cho cha , trong thời gian , thỉnh thoảng cha vẫn tới để hỏi tin tức của đó.”

“Được , chiều nay chúng trở về một chuyến, thể mua chút đồ đạc trở về, thấy mua tivi cũng tệ.”

“Tivi, Thẩm Quang Minh cũng quá nhẹ nhàng đó, đừng lo xa nữa, mau gọi điện thoại cho Đường Đường .” Lưu Mỹ Lan dáng vẻ đắc ý của Thẩm Quang Minh chọc .

“Được , để gọi, đúng , Mỹ Lan , em ngoài mua một chút thức ăn về , thời gian ở ngoài ăn , quen ăn đồ ăn ở đó, vẫn là về nhà hơn.” Thẩm Quang Minh nhắc bước vài bước, cầm ống lên bắt đầu điện thoại.

Loading...