Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 246
Cập nhật lúc: 2024-12-29 06:07:33
Lượt xem: 204
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong mệnh của , thứ gì thuộc về thì cuối cùng nó sẽ trở về với , nếu gì cũng đừng cưỡng cầu.
Có nhiều thứ, dù trộm thì vẫn là của , sẽ bao giờ là của cô .
Giang Tiểu Lộc và Thẩm Đường tiếp tục lên tầng hai, hai xuống một cái bàn trống.
“Đường Đường, gần đây thời gian , hai ngày nữa một buổi tụ họp, rảnh thì hai cùng chơi , mấy Tiêu Ương cũng tới, một tới đó cảm thấy nhàm chán, nhưng mời , thì hổ.”
Giang Tiểu Lộc kể từ khi chia tay Tiêu Ương, Hồng Tinh Ba vẫn liên tục theo đuổi cô , nhưng Giang Tiểu Lộc suy nghĩ một thời gian, cô cảm thấy môn đăng hộ đối với bất cứ ai trong giới của mấy Tiêu Ương, vì cô định sẽ rõ ràng một với Hồng Tinh Ba.
lúc buổi gặp mặt là do nhóm của Hồng Tinh Ba tổ chức, Giang Tiểu Lộc cũng nhân cơ hội tìm rõ ràng một .
“Ừm, chắc thời gian , nếu hôm đó lớp thì sẽ cùng .” Thẩm Đường đáp .
Sau vài phút, thức ăn mang lên.
Sau khi bắt đầu ăn, cuối cùng Thẩm Đường cũng hiểu vì tiệm cơm đông khách đến như .
Ăn ngon lắm đó.
Trước khi , Thẩm Đường vẫn quên gói hai túi lớn những món ăn thích, định tối nay sẽ hâm nóng để bữa ăn nhẹ.
Thẩm Đường từ bỏ việc nấu nướng , nhưng việc hâm nóng đồ ăn thì Thẩm Đường vấn đề gì.
Sau khi mang đồ ăn về nhà, Thẩm Đường cũng ngoài nữa.
Còn ở đại học Bắc Kinh, Khương Bính Thăng nhận thông tin, trường đại học ở nước ngoài cho Thẩm Đường một cơ hội, những năm , việc du học thể là một cơ hội vàng, nhưng từ khi du học đến lúc nghiệp thì .
Thẩm Đường quá xuất sắc, chỉ ở phương diện Toán Học, mà cô cũng thiên phú trong việc nghiên cứu, bên nước ngoài thể đến Thẩm Đường, chắc chắn cũng hỏi thăm ít thông tin liên quan đến cô.
Lại đến chuyện , nếu Thẩm Đường thật sự lựa chọn nước ngoài học thì chắc chắn sẽ phiền phức, đầu tiên Thẩm Đường là viện nghiên cứu khoa học định sẵn, bên viện nghiên cứu khoa học đợi khi Thẩm Đường nghiệp thì sẽ lập tức đón qua đó.
Nếu cô du học, bên viện nghiên cứu thể đồng ý ?
Đương nhiên là !
Bên viện nghiên cứu khoa học nhận thông tin muộn hơn Khương Bính Thăng vài phút. Khi viện trưởng tin , ông tức giận đến mức ăn nổi.
Đây rõ ràng là đang cướp mà, còn về chuyện thành tựu của Thẩm Đường thì viện trưởng thể chính xác .
Viện trưởng cảm thấy chuyện quan trọng bây giờ là tới nhà Thẩm Đường để suy nghĩ của cô.
Viện trưởng vội vàng chạy khỏi văn phòng, ông từ viện nghiên cứu đến nơi ở của Thẩm Đường.
Khi thấy viện trưởng, Thẩm Đường ngẩn mất một lúc, dù sáng nay Thẩm Đường mới từ viện nghiên cứu khoa học trở về. Bây giờ viện trưởng tới đây, trông sắc mặt của viện hình như chuyện gì đó quan trọng.
Trước tiên Thẩm Đường mời ông trong nhà, đó rót cho viện trưởng một chén nước.
“Viện trưởng, chú uống nước ạ.”
“Được Được Được, Thẩm Đường , cháu xuống , chú cho cháu một chuyện.” Viện trưởng vội nên đang khát, ông uống ừng ực hết cốc nước mới tiếp tục : “Thẩm Đường , ở chỗ chú một tin tức liên quan đến cháu.”
“Viện trưởng, chú cứ ạ.” Thẩm Đường .
“Chuyện là như , chú một đại học ở nước ngoài đón cháu qua bên bọn họ, chú cảm thất, thật đại học Bắc Kinh của chúng cũng , hơn nữa cũng bất cứ chênh lệch gì với mấy trường đại học ở bên nước ngoài . Thẩm Đường, cháu cảm thấy thế nào? Cháu thấy thế nào về chuyện du học?”
“Cháu...”
“À thì, cháu đừng vội vàng trả lời, cháu suy nghĩ thật kỹ hẵng , thật đại học trong nước chúng cũng , chú gần đây đồ ăn trong nhà ăn của trường đại học Bắc Kinh cũng tệ, cháu suy nghĩ thử , nghĩ thật kỹ .”
Thẩm Đường mới đúng một chữ thì viện trưởng cắt ngang, cô thấy đôi mắt sáng lấp lánh của viện trưởng đang , trong lòng Thẩm Đường thầm bật .
“Viện trưởng.” Thẩm Đường nở nụ , đó cô tiếp tục : “Cháu nước ngoài, ít nhất là tạm thời quyết định , giống như chú , trường đại học Bắc Kinh .”
“Thế nên, ý của cháu là cháu từ chối bên đúng ?” Viện trưởng hỏi thử.
“Vâng ạ.” Thẩm Đường gật nhẹ đầu.
Nhận câu trả lời của Thẩm Đường, trái tim đang treo lơ lửng của viện trưởng cuối cùng cũng rơi xuống đất, ông ha ha : “Ở thì , Thẩm Đường , với thiên phú về mặt nghiên cứu khoa học của cháu, nếu nước ngoài mà học đúng chuyên ngành, chẳng khác nào chà đạp nhân tài cả.” Càng quan trọng hơn là, nhỡ Thảm Đường du học trở về nữa, chính là tổn thất lớn của đất nước đó.
Viện trưởng vội vàng đến và híp mắt rời .
Ngày hôm , Khương Bính Thăng cũng tới tìm Thẩm Đường để chuyện , câu trả lời mà Khương Bính Thăng nhận đương nhiên là giống với đáp án với viện trưởng ngày hôm qua.
mà cái của Khương Bính Thăng về chuyện du học thì khác một chút, thật du học thể giúp Thẩm Đường học hỏi thêm nhiều kiến thức mới, chuyện lợi hại, Khương Bính Thăng phân tích mặt lợi mặt hại một cách rõ ràng với Thẩm Đường, ông cũng vì thật lòng suy nghĩ cho cô.
đáp án của Thẩm Đường vẫn giống như , thật Thẩm Đường nhận một vài tài liệu từ hệ thống nên cần nước ngoài học, phần mềm hack mang tên hệ thống dễ dùng hơn chuyện du học nhiều.
Hiếm khi hệ thống thấy Thẩm Đường khen một câu, nó cảm thấy yêu thương mà lo sợ.
Mãi cho đến khi Thẩm Đường rời khỏi phòng việc của Khương Bính Thăng, hệ thống mới nhịn nữa.
“Ký chủ, thì cô vẫn còn yêu .”
“Ừm, vẫn yêu moa moa.” Thẩm Đường đáp lịa.
“Hu hu hu, cảm động quá, quen lâu như , nhưng đây là đầu tiên ký chủ khen đó.”
“Ừm, chúng là cộng sự mà, vì , hệ thống , xem nên cân nhắc hữu nghị tặng bản nâng cấp của quyển sách chế tạo máy móc ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-246.html.]
Chương 247
Hệ thống ba chữ “hữu nghị tặng” mà lập tức hồn từ trong viên đạn bọc đường là Thẩm Đường, tỉnh táo .
Quả nhiên, ký chủ vẫn là ký chủ, chung quy thì là nó sai ...
“Bíp, tắt máy...”
Thẩm Đường thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống, khóe miệng cô giật giật.
Quả nhiên, hệ thống vẫn là hệ thống ích kỷ , từng đổi.
Ở một bên khác, khi nhận lời từ chối của Thẩm Đường, đại học ở bên còn cảm thấy kinh ngạc, dù thể từ chối cơ hội để du học thật sự nhiều, huống chi bọn họ đưa điều kiện hào phòng, miễn học phí, đồng thời nếu thành tích của Thẩm Đường quá thì thể nhận học bổng từ nhà trường, điều kiện như thế mà vẫn đồng ý khiến bọn họ kinh ngạc.
bọn họ cũng quá để chuyện ở trong lòng, coi trọng thiên phú của Thẩm Đường là một chuyện, nhưng thế giới cũng chỉ một thiên phú.
...
Trong thôn, Thẩm Quang Minh dẫn theo cha chuẩn tới Bắc Kinh. Trong kỳ nghỉ đông mà Thẩm Đường thể về vài ngày, đó đôi vợ chồng còn cảm thấy xót tiền, nhưng bây giờ Thẩm Quang Minh kiếm tiền, khi hai ông bà tới Bắc Kinh, hào phóng vung tay bao hét tất cả chi tiêu của đôi vợ chồng già.
Ở nhà ga, Lưu Mỹ Lan tiễn ba lên xe lửa, trong lòng cô cảm thấy ghen tị, nếu Đào Đào cần học thì cô đến Bắc Kinh cùng ba bọn họ, chứ là ở nhà trông con .
Sau khi Lưu Mỹ Lan tiễn ba , cô lập tức gọi điện cho Thẩm Đường.
DTV
Thẩm Đường tin thì cảm thấy vui vẻ, cô bắt đầu dọn dẹp nhà ở chuẩn chờ cha và trai Thẩm Quang Minh đến ở luôn.
Dọn dẹp một chút, đột nhiên Thẩm Đường phát hiện trong nhà thiếu chút đồ đạc, ga giường chăn màn đều thiếu.
Thẩm Đường cố ý ngoài mua sắm một chuyện, chăn mền, bộ bốn thứ, gối đều mua, còn mua cho ba họ hai bộ quần áo để luôn phiên nữa.
Đi dạo một lúc đến buổi trưa, bởi vì mua quá nhiều đồ nên Thẩm Đường và chủ quán thương lượng, đốt chủ quán sáng ngày mai khi mở tiệm sẽ giúp Thẩm Đường chuyển đồ tới nhà.
Đến khi Thẩm Đường về nhà thì là chiều tối, sắc trời gần tối và thể rõ mặt đường nữa.
Căn nhà của Thẩm Đường ở riêng trong một tầng tòa nhà, bởi vì vấn đề an , cả ngày luôn trông coi nơi ở của Thẩm Đường, cũng là vì để một vài nghiên cứu quan trọng trong phòng việc của cô sẽ đánh cắp.
Thẩm Đường đến của nhà , lấy chìa khóa mở cửa.
Vừa cắm chìa khóa , trong đầu Thẩm Đường đột nhiên cảm thấy đau nhói.
“Bíp bíp bíp, bíp bíp bíp...”
Hệ thống ở trong đầu Thẩm Đường đột nhiên phát âm thanh chói tai, động tác mở cửa của Thẩm Đường dừng , khi đang định hỏi hệ thống xảy chuyện gì thì âm thanh chói tai của hệ thống bỗng dừng .
“Bíp, hệ thống thăm dò nguy hiểm, đề nghị ký chủ mau chóng rời khỏi chỗ !”
Nghe thấy âm thanh của hệ thống, Thẩm Đường kịp suy nghĩ bất cứ cái gì, cô vô thực tin tưởng hệ thống mà nhanh chóng chạy .
Người trong góc khuất thấy động tác đột ngột của Thẩm Đường, trực giác mách bảo cho bọn họ gì đó thích hợp, vì lập tức chạy đến chỗ Thẩm Đường.
Ngay khi Thẩm Đường chỉ còn cách họ một tiếng, mấy năm chỉ cách cô vỏn vẹn đúng mấy mét, phía cô đột nhiên truyền tới tiếng “bùm!” lớn.
Tiếng xuất hiện, Thẩm Đường thấy sự khó tin trong mắt mấy năm.
Thẩm Đường bỗng dừng chân, cô cảm thấy sự đau đớn rõ ràng ở đằng lưng , thứ gì đó xé rách...
...
“Cái gì, xảy chuyện , nhiều như thế mà vẫn còn để xảy chuyện, mấy ăn kiểu gì hả?”
“Điều tra, mau chóng điều tra , nhất định rõ ràng chuyện !”
Tuân theo mệnh lệnh của cấp , những bên bắt đầu bận rộn.
Cố Quân Thượng Thẩm Đường xảy chuyện, ông lập tức dẫn Khương Linh Chi tới bệnh viện.
Khi hai tới bệnh viện, Thẩm Đường còn đang bác sĩ băng bó vết thương.
Trong phòng, Thẩm Đường sấp chiếc giường trắng tinh, ở đằng lưng cô là một vết thương be bét m.á.u thịt gớm ghiếc, khí trong phòng thoang thoảng mùi màu tanh.
Thẩm Đường cắn môi, khi bác sĩ thử chạm vết thương, cơ thể Thẩm Đường lập tức run rẩy theo khiến bác sĩ cũng đành lòng.
Đau quá!
Đau đến chảy cả nước mắt .
Thẩm Đường nghiến răng nghiến lợi, trong lòng cô thầm thề: Để cô là ai thì cô sẽ chơi c.h.ế.t tên cháu trai !
Cố Quân Thượng và Khương Linh Chi đợi ở bên ngoài nửa tiếng, lúc Thẩm Đường mới ngoài, hơn nữa bác sĩ còn vì lý do an , nhất Thẩm Đường nên nhập viện để theo dõi vài ngày, mấy ngày, nếu vết thương khôi phục bình thường thì thể về nhà.
Chuyện Thẩm Đường viện nhanh chóng sắp xếp xong xuôi, cô đưa thẳng đến phòng bệnh trong bệnh viện.
Thẩm Đường thương ở lưng nên thể , mà chỉ thể sấp giường, bây giờ xử lý vết thương xong , nhưng Thẩm Đường vẫn đau đến mức rưng rưng nước mắt.
Khương Linh Chi thấy dáng vẻ đáng thương của Thẩm Đường, bà cảm thấy đau lòng, Thẩm Đường là nữa con dâu của bà , bây giờ Cố Thịnh ở Bắc Kinh, Thẩm Đường xảy chuyện lớn như khiến bà thể đau lòng.
“Đường Đường , đau đúng , cháu uống nước , để dì rót chút nước ấm cho cháu nhé? Xem cháu đau đến thế kìa, bác sĩ bảo uống thuốc giảm đau , dì thấy cháu đau đến đổ mồ hôi , uống chút thuốc giảm đau sẽ hơn chứ.” Khương Linh Chi rót nước đến cạnh giường của Thẩm Đường, bà ấm áp thì thầm.
Thẩm Đường sấp giường, cô khó khăn ngẩng đầu lên miễn cưỡng nở một nụ với Khương Linh Chi, cô : “Bác sĩ vết thương của cháu cần uống, tùy tiện uống thuốc giảm cân, nhịn một chút là sẽ qua thôi.”
Tuy ngoài miệng dễ hơn bất cứ hai, nhưng thực tế trong lòng Thẩm Đường đang mong bác sĩ sẽ kê thuốc giảm đau cho cô, khi đó cô chắc chắn sẽ uống chút do dự.