Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 280

Cập nhật lúc: 2024-12-29 06:11:48
Lượt xem: 80

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Thịnh hăng hái việc, động tác cuốc đất của nhanh, dùng mắt thường cũng thể thấy đang vượt qua Chung Lĩnh ở bên .

Khánh Hoa dáng vẻ của thiếu niên, chị nhịn tới bên cạnh Thẩm Đường.

“Đường Đường , mắt của em thật đó, thằng nhóc Cố Thịnh cách yêu thương khác, còn trai nữa. Chậc chậc, kìa, việc giỏi, hai đứa kết hôn lẽ sẽ cần em bất cứ việc gì .” Khánh Hoa nhỏ giọng trêu chọc.

“Vâng ạ, em cũng cảm thấy mắt của em .” Thẩm Đường chút hổ nào, cô vẫn chằm chằm Cố Thịnh, đồng thời còn gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

“Ha ha, , em mà nữa thì lẽ Cố Thịnh sẽ cuốc luôn đất nhà khác đó.”

“Ha ha ha, ạ.” Thẩm Đường chọc .

“Sao chứ, em xem sức khoẻ của Cố Thịnh nhà em , cùng chung một việc mà vượt xa lão Chung nhà chị nhiều lắm kìa.” Khánh Hoa đáp .

, em đan len xong ? Cố Thịnh thích màu đấy ?“Cố Thịnh vẫn ạ, em định khi nào đan xong mới cho , em còn đang tập, nhưng mà cảm thấy khó quá.” Bây giờ Thẩm Đường đỏ mặt.

Nói về màu sắc, thật Thẩm Đường nghĩ màu xanh nhạt và màu trắng gạo phối hợp với sẽ , ai ngờ bắt đầu gặp khó khăn .

Nhớ đến “cái tã” đang giấu ở trong chăn, Thẩm Đường cảm thấy cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi, con đường phía mênh mông.

Chị dâu Mạnh dạy lâu như mà cô đan thành như thế, cô thật sự khiến cho cô giáo là chị dâu Mạnh mất mặt mà.

Hu hu hu, cô ngờ đan áo len khó hơn cả luận văn, thật sự quá khó khăn mà...

Khánh Hoa thấy việc đôi thanh niên chuẩn tạo một màn “bất ngờ, chị an ủi: “Không khó lắm , em luyện nhiều một chút là , chính là kiểu quen tay việc đó.”

“Vâng ạ, khi về em sẽ luyện nhiều hơn.” Thẩm Đường đáp .

, buổi tối tới nhà chị ăn cơm , hai em đừng đến nhà ăn, Đường Đường, nếu em rảnh rỗi thì thể giúp chị dạy một khoá cho hai thằng nhóc nhà chị đường , khi rảnh thì dạy, nếu rảnh thì thôi, chuyện chị cũng chỉ ngoài miệng.” Khánh Hoa hào phóng .

“Vâng, chị bảo Ái Quân, Ái Quốc bốn giờ chiều đến chỗ em ạ, em sẽ dạy một tiếng từ bốn giờ đến năm giờ ạ.” Thẩm Đường .

Có đôi khi Cố Thịnh bận, nhiều thời gian để ở cùng cô, đúng lúc dạy thêm cho hai bạn nhỏ để g.i.ế.c thời gian cũng .

“Em đồng ý hả, thì , thế ngày mai chị sẽ bảo hai thằng nhóc thối nhà chị qua chỗ em nhé. Đường Đường, nếu hai đứa nó lời thì em cứ đánh đau , cái chị ngại. Hai thằng nhà chị chỉ thiếu đòn thôi.”

“Ha ha, chị dâu cứ đùa, em cảm thấy Ái Quân và Ái Quốc đáng yêu.”

“Đáng yêu cái gì chứ, chị sắp chọc tức đến bệnh tim .

Ở bên cạnh bụi cả, hai em sắp xếp cho một buổi học, thậm chí hai bé còn đang vô lo vô nghĩ bắt châu chấu.

Làm hơn hai tiếng, đoàn trở về một buổi việc với đất.

Buổi tối, Cố Thịnh và Thẩm Đường ăn cơm ở nhà họ Chung, khi ăn cơm xong, Cố Thịnh đưa Thẩm Đường về ký túc xá.

Dưới bầu trời đêm, vầng trăng sáng treo đó, ánh trăng chiếu rọi xuống khiến bóng dáng của hai kéo dài bầu trời đêm...

Bây giờ đường một ai, khi hai đang bước , Thẩm Đường cảm thấy bàn tay của đột nhiên một luồng ấm bao bọc.

Thẩm Đường cụp mắt xuống bàn tay của hai đang nắm chặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-280.html.]

Ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng ngời Cố Thịnh, cô mềm mại trêu chọc: “Đồng chí Cố, chú ý ảnh hưởng đó, đây là trong quân khu, như sẽ khiến hiểu nhầm đó, hiểu hả?”

“Hửm?” Cố Thịnh trầm giọng lên tiếng, thẳng đôi mắt của Thẩm Đường nghiêng tới gần cô.

Thẩm Đường gương mặt trai mỹ góc c.h.ế.t của đàn ông đang tới gần, trái tim nhỏ của cô đập thình thịch thình thịch, gương mặt trắng nõn xuất hiện rặng mây đỏ ửng đáng yêu.

Cố Thịnh gương mặt đỏ ửng của Thẩm Đường ở cách gần, trong lòng cảm thấy ngứa ngáy, yết hầu nhấp nhô hai , thở dần trở nên nóng rực mang theo sự khô nóng khó .

“Đường Đường, ảnh hưởng ở ?”

DTV

Giọng trầm thấp từ tính của đàn ông vang lên, Thẩm Đường giọng , lỗ tai trắng nõn khẽ giật giật đáng yêu.

Thấy động tác nhỏ của tai Thẩm Đường, ánh mắt của Cố Thịnh càng sâu hơn, một bàn tay khác của bỗng dưng duỗi .

Đôi mắt của Thẩm Đường đột nhiên một bàn tay ấm áp che , thị giác biến mất khiến khả năng của các giác quan khác phóng đại vô hạn.

Cô cảm nhận thở Cố Thịnh, cảm thấy thở ấm nóng của , đến cả bàn tay của đàn ông đang che mắt cô cũng thấy nóng hơn.

“Sao... ?” Thẩm Đường ngơ ngác, cô hiểu vì đột nhiên che mắt .

“Không gì.” Cố Thịnh khàn giọng đáp , im lặng một lát tiếp: “Chỉ là em như thế, sợ là sẽ nhịn

Cố Thịnh dứt lời, lập tức thấy mặt Thẩm Đường càng đỏ hơn như thể đánh phấn , đỏ đến mức cắn một miếng.

Cảm giác đó chắc chắn sẽ mềm, ngọt.

Thẩm Đường chớp chớp mắt, hàng lông mi dài dày của cô khẽ chạm lòng bàn tay của Cố Thịnh.

Lòng bàn tay cảm thấy ngứa ngáy, lan đến trái tim của khiến tim cũng ngứa theo.

Thình thịch, thình thịch!

Đây là tiếng nhịp tim của hai .

Cả hai đều ngừng thở, chỉ sợ tiếng tim đập của sẽ đối phương .

Xung quanh im ắng, nhưng khí đang một màu hồng phấn nhẹ nhàng, đan xen một chút nóng.

Cố Thịnh đôi môi đỏ mọng của cô gái, cơ thể đưa quyết định nhanh hơn đầu óc.

Anh cúi đầu, chậm rãi gần đôi môi đỏ mọng .

Tới gần, gần...

Bỗng dưng Cố Thịnh thấy tiếng bước chân, vô thức thẳng .

Đồng thời bàn tay đang che mắt Thẩm Đường cũng thu .

Thẩm Đường cảm thấy Cố Thịnh rút tay , cô ngơ ngác chớp chớp mắt.

“Cố Thịnh, Thẩm Đường, trùng hợp thật đó, ngờ gặp ở đây.”

Theo giọng vang lên, Cố Thịnh và Thẩm Đường đầu thấy Tô Chấn Hưng nở nụ đang về phía bọn họ.

Loading...