Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 296
Cập nhật lúc: 2024-12-29 06:12:14
Lượt xem: 116
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau đó, nhà đẻ của Lưu Mỹ Lan đến chuyện mua nhà thì hỏi thăm, nhưng mà Lưu Mỹ Lan nghĩ thoáng nên chuyện vốn việc gì xảy tiếp theo đó.
Thời gian chớp mắt trôi qua, kỳ nghỉ hè kết thúc và chuẩn chào đón một học kỳ mới.
Ngay khi Thẩm Đường định dọn dẹp đồ đạc để chuẩn trở về trường học, cô nhận một cuộc điện thoại.
Cuộc điện thoại là do viện trưởng viện nghiên cứu gọi, trong điện thoại, viện trưởng cũng quá nhiều mà chỉ bảo tạm thời Thẩm Đường cần gấp gáp trở về Bắc kinh, tiên cứ tới tỉnh N một chuyến , khi Thẩm Đường mua vé xe lửa xong thì cứ gọi điện thoại, đến lúc đó ở bên tỉnh N sẽ tới nhà ga đón cô.
Viện trưởng bảo Thẩm Đường mau chóng xuất phát qua điện thoại, Thẩm Đường thấy giọng của viện trưởng thì cũng đây là chuyện quan trọng.
Sau khi nhận điện thoại của viện trưởng, năm giúp cô múa vé xe lửa xuất phát hai giờ rưỡi chiều hôm đó.
Thẩm Đường từ chối ý tiễn cô của cha , bản cô tự dẫn theo năm cầm túi lớn túi nhỏ xe lửa tới tỉnh N.
Bắc Kinh...
Viện nghiên cứu.
Viện trưởng cũng đang chuẩn xuất phát, bởi vì hành trình tương đối quan trọng, vì viện trưởng cố ý gọi điện thoại bảo Thẩm Đường tới bên sẽ gặp .
Chuyện từ hai ngày , viện nghiên cứu của tỉnh N đưa tới một thứ đồ, ngay từ đầu chuyện cũng quá gây chú ý, nhưng sáng ngày hôm nay, tìm tới viện trưởng.
Sau khi viện trưởng chuyện thì lập tức gọi điện cho cấp , đó xe lửa bắt đầu .
Ở một bên khác, tỉnh N.
Viện nghiên cứu.
“Đồng chí lão Dương, đồ chuyển đến hai ngày , vẫn tin tức gì ? Có cần gọi điện hỏi thử tình huống , hai ngày nay ở bên chúng gần như động tĩnh .”
“Không vội, bên Bắc Kinh gọi điện thoại tới, sẽ hai đến chỗ chúng , một là viện trưởng viện nghiên cứu đến từ Bắc Kinh, còn một khác thì từng đến, là tới từ tỉnh H ở bên , mười giờ ngày xe lửa sẽ tới trạm, đến lúc đó sẽ cử tới đón.”
Lão Dương dùng ngón trỏ đẩy gọng kính sống mũi lên tiếp tục : “Còn nữa, chúng phát hiện đồ , một yên đương nhiên tiếng động. Đợi lát nữa sẽ cử tới bên quân khu của tỉnh N mời quân sư Lỗ dẫn tới một chuyến, lẽ nơi của chúng sắp để mắt tới .”
“Vâng, sẽ mời quân sư Lỗ tới.”
Chỉ trong một tiếng ngắn ngủi, quân sư Lỗ chạy tới và lập tức bảo vệ nghiêm ngặt từ trong ngoài của viện nghiên cứu, nhất là phòng thí nghiệm thì càng là địa điểm canh giữ cẩn thận.
Hai ngày đó quả thực yên , nhiều động tĩnh to nhỏ để thăm dò, nếu quân đội canh giữ thì lẽ viện nghiên cứu thể an như .
Hai ngày , viện trưởng viện nghiên cứu Bắc Kinh tới nơi, viện trưởng xuống xe lửa đón .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-296.html.]
Qua hai tiếng nữa, xe lửa mà Thẩm Đường cũng tới trạm, năm bảo vệ bên cạnh Thẩm Đường xuống theo dòng , xa xa thấy mấy đàn ông mặc quân phục ở nơi nào đó, còn một đàn ông mặc quần áo bình thường đang giơ bảng lên, tấm bảng đó tên Thẩm Đường.
Thẩm Đường cất bước tới chỗ những đó, đó dừng mặt .
Người đàn ông giơ bảng đánh giá cô bé mặt từ xuống một hồi lâu, đôi môi khẽ mấp máy, đó chắc chắn hỏi: “Đồng chí Thẩm Đường?”
“Vâng, là .” Thẩm Đường gật đầu, cô tiếp: “Chào .”
“Đồng chí Thẩm Đường, chào cô, là Từ Khánh, cô gọi là Tiểu Từ là , tới để đón cô.”
Tiểu Từ xong thì thoáng qua năm ở đằng Thẩm Đường, khi ánh mắt sắc bén của năm dọa sợ, Tiểu Từ lập tức thu ánh mắt .
Đã , “đồng chí Thẩm Đường” tuy còn khá trẻ, nhưng lai lịch thì nhỏ chút nào...
Thẩm Đường ở chỗ của , xe lắc lư chạy đường, cô trong xe hơn một tiếng đồng hồ , nhưng đồng chí Tiểu Từ vẫn là sẽ dẫn bọn họ , nếu khi lên xe, Thẩm Đường gọi điện cho viện trưởng thì lẽ cô cũng sẽ tùy tiện lên xe như .
Tiểu Từ, Thẩm Đường và năm phía xe, còn những quân nhân khác từ thì ở đằng .
Đi đón một cô gái còn trẻ như , trong lòng Tiểu Từ cảm thấy tò mò, Tiểu Từ là nhân viên công tác của viện nghiên cứu ở bên , đồng thời cũng là trợ thủ bên canh giáo sư Dương.
Tốt gì Tiểu Từ cũng trong viện công tác mấy năm, đây là đầu tiên gặp một đồng chí còn trẻ như , trông chắc chỉ mới mười tám tuổi, thật sự thể ko cảm thán một câu mà, tre già măng mọc.
“Đồng chí Thẩm Đường, chúng còn nửa tiếng nữa là sẽ tới nơi, đến đó nếu cô cần gì thì thể tới tìm , khá quen với nơi .” Tiểu Tứ như là bởi viện trưởng Bắc Kinh và đồng chí Thẩm Đường đều do phụ trách việc đón tiếp.
“Vâng, , cảnh quan ở chỗ của các nhỉ?”
DTV
“ là , nếu thời gian thì đồng chí Thẩm Đường thể dạo xung quanh một lát, điểm du lịch ở chỗ chúng vài nơi nên từ nơi khác đến nhiều.” Sau đó, Tiểu Tứ giới thiệu cho bọn họ về mấy khu phong cảnh khá sôi động.
Trên đường , bầu khí trong xe , Tiểu Tứ chuyện thú vị khiến Thẩm Đường say xưa.
Nửa tiếng trôi qua, chiếc xe chậm rãi một nơi, Thẩm Đường chú ý tới từ khi cửa chính, gác hiển nhiên là thường.
Sau khi , xe dừng ở một chỗ, tất cả xuống xe, Tiểu Từ dẫn bọn họ tới một nơi nào đó trong đây, cuối cùng tới một căn phòng.
Viện trưởng Vương cũng đang ở trong căn phòng , khi thấy Thẩm Đường , ông lập tức lên chào hỏi với Thẩm Đường.
“Thẩm Đường, cháu tới hả, đúng lúc lắm, lão Dương mới bảo hai chúng một chuyến xem thử, cháu đến đúng lúc lắm, chúng thôi.”
Nghe thấy viện trưởng Vương , giáo sư Dương nhì. Thẩm Đường, ông bắt đầu âm thầm đánh giá vị thiên tài trong lời của viện trưởng Vương.
Ông bà câu, đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, cảm giác đầu tiên của giáo sư Dương đối với Thẩm Đường là tệ lắm, đôi mắt sáng long lanh, trông lẽ tính cách sẽ tệ.