Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 317
Cập nhật lúc: 2024-12-31 15:19:42
Lượt xem: 144
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
bây giờ Thẩm Đường còn tâm trạng để thưởng thức, cô hu hu hai tiếng, đó thò đầu từ trong chăn .
Gương mặt nhỏ nhắn trắng hồng lập tức lộ , đôi mắt ngập nước, đuôi mắt ửng đỏ, cánh môi vẫn còn sưng đỏ ...
Một vài sợi tóc đen nhánh dính cánh môi đỏ mọng của cô khiến cô càng trở nên yêu kiều quyến rũ.
Khi thấy hình ảnh , ánh mắt Cố Thịnh lập tức trở nên tối sầm, nhưng thấy dáng vẻ mệt mỏi của Thẩm Đường, Cố Thịnh cố gắng đè nén xúc động nào đó , hít sâu một .
“Anh mang một cốc sữa bò lên cho em, em dậy ?” Cố Thịnh dịu dàng hỏi.
“Em vẫn rửa mặt.” Thẩm Đường mềm mại trả lời, cô trừng mắt đàn ông tinh thần thoải mái ở mặt.
Vì hôm qua dùng sức là , như thể chuyện gì, còn cô thì mệt mỏi chịu , cô dám, chỉ sợ dậy, chân sẽ mềm nhũn mà ngã xuống đất, như mất mặt đó.
Cố Thịnh dáng vẻ yêu kiều của vợ , đưa tay ôm cả chăn lẫn lòng,c cúi đầu nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô, trầm giọng : “Vợ , vui, cuối cùng em cũng trở thành vợ của .”
“Hừ hừ, đối xử với em.”
“Đương nhiên đối xử với em , nếu với em, em chỉ cần với lớn hai nhà để cha đánh , nhưng sợ là em sẽ cơ hội , sẽ với em cả một đời.”
Cả một đời yêu thương em, cưng chiều em.
...
Cuối cùng khi Cố Thịnh dẫn Thẩm Đường từ tầng hai xuống thì chín giờ, nhà họ Cố vẫn ăn sáng, khi thấy đôi vợ chồng son xuống thì mới bắt đầu ăn.
Trong lúc ăn sáng, Khương Linh Chi thỉnh thoảng tủm tỉm bụng của Thẩm Đường, trong lòng bà thầm nghĩ, bà thể ôm hy vọng bế cháu trai .
Một đứa cháu trai xinh trắng nõn giống như Thẩm Đường, ôi trời, chắc chắn sẽ trai đó.
Thẩm Đường chú ý tới ánh mắt ẩn ý của chồng, cô ngơ ngác hiểu chồng lén gì.
“Đường Đường , khi kết hôn con định sẽ vẫn ở nhà là chuyển ngoài sống riêng?” Khương Linh Chi hỏi.
Chuyện của đôi vợ chồng trẻ, lớn trong nhà họ Cố ý định can thiệp nơi ở của hai , nếu đôi vợ chồng son bằng lòng sống ở nhà thì , nhưng chuyển ngoài thì vẫn .
Người trẻ sợ quen sống chung với mấy lớn bọn họ, dù thói quen sinh hoạt của mấy đứa trẻ giống bọn họ, chỉ sợ đôi vợ chồng son ở nhà sẽ tự nhiên, nhưng rốt cuộc như thế nào thì vẫn xem ý của Cố Thịnh và Thẩm Đường.
Có Thịnh thấy , lập tức mở miệng mà đầu Thẩm Đường ở bên cạnh.
Thẩm Đường bắt gặp ánh mắt của Cố Thịnh, cô nở nụ : “Mẹ , chuyện xem tính huống ạ, Cố Thịnh bận, đôi khi con cũng bận bịu, nếu chúng con bận thì sẽ trở về khu nhà tập thể ở đây, còn nếu Cố Thịnh bận, con sẽ ở căn nhà hiện tại đang ở ạ.”
DTV
Khương Linh Chi thấy Thẩm Đường , trong lòng bà cảm thấy vô cùng vui vẻ, con trai và con dâu bằng lòng ở cùng với bọn họ là điều hiếm, ở trong khu nhà tập thể, nhiều kết hôn xong nóng lòng dọn ngoài ở, cho kết hôn xong dọn ngoài luôn thì cũng sẽ cãi mà dọn ngoài.
“Mẹ, con ăn cá kho.” Thẩm Đường nhẹ nũng với chồng.
“Được , để nấu cá kho cho con.” Khương Linh Chi đáp.
“Mẹ, nấu thêm một bát canh sườn hầm ngô ạ.” Cố Thịnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-317.html.]
Cố Thịnh xong lập tức nhận ánh mắt của ruột, đó ruột của một câu: “Một thằng đàn ông như con ăn cái gì cũng , còn gọi món nữa hả?”
Cố Thịnh thấy ánh mắt của ruột, thể ba chữ trong đó... “Anh xứng”.
“Đường Đường thích ăn canh sườn hầm ngô ạ.” Cố Thịnh vô cảm thêm một câu nữa.
Sắc mắt của Khương Linh Chi lập tức đổi, bà dịu dàng Thẩm Đường: “Đường Đường, con thích ăn món , lát nữa sẽ ngoài mua ngô với xương sườn về hầm, con ăn gì thì cứ với .”
“Không cần ạ, với con quá.” Thẩm Đường mềm mại một câu ngọt ngào.
Khương Linh Chi tỏ vẻ: Quả nhiên con gái mới là bảo bối.
Ông cụ Cố và Cố Quân Thượng yên lặng ăn đồ ăn sáng, trong lúc đó còn đồng tình thoáng qua Cố Thịnh.
Sau lẽ đại vị trong nhà của Cố Thịnh sẽ càng thụt lùi hơn, trông dáng vẻ của Khương Linh Chi, lẽ từ nay trở , Thẩm Đương chính là bà yêu thương nhất.
Cố Thịnh bình tĩnh ngước mắt lên, đó bắt gặp ánh mắt của cha và ông cụ.
Trong lòng hề d.a.o động mà tỏ vẻ: À, hiểu , trong lòng ruột của , đáng gọi món.
Cả ngày hôm đó, Cố Thịnh trơ mắt cướp vợ của .
Ngày thứ hai khi kết hôn, Cố Thịnh cảm thấy bản thất sủng!
Mãi mới nhịn tới buổi tối, Cố Thịnh lập tức lao vọt tắm, chui chăn, đưa tay ôm lấy cô vợ thơm tho mềm mại của .
Thẩm Đường cảm nhận bàn tay của Cố Thịnh bắt đầu thành thật, cô giơ tay giữ bàn tay của đàn ông .
Cố Thịnh: Hả?
Thẩm Đường nhe răng một tiếng, đó cô mềm mại : “Chồng , tối , dì cả của em tới .”
Khi thấy hai từ “dì cả”, Cố Thịnh thật sự cảm thấy “bà dì cả” thật sự ... chọn thời gian.
Thẩm Đường cái chơi , bởi vì kim bài miễn tử nên Thẩm Đường sức trêu chọc .
Cả đêm , Có Thịnh đau đớn trong hạnh phúc...
Ngày hôm , Cố Thịnh với cái quầng thâm mắt xuống tầng, gặp Khương Linh Chi.
Khương Linh Chi thấy dáng vẻ cả Cố Thịnh, bà há hốc mồm, một hồi lâu do dự mới : “Cố Thịnh , con kiềm chế một chút, Đường Đường vẫn còn nhỏ đó.”
Cố Thịnh vô cảm , đó yên lặng rời .
Cố Thịnh: Anh khổ quá mà.
Mới ngày kết hôn bắt đầu ăn chay, còn ai thể thảm hại hơn chứ?
Sau ngày kết hôn của Thẩm Đường, họ hàng ở tỉnh H cũng dự định sẽ trở về, còn Ngô Thúy Bình và Thẩm Đại Chí chờ ba ngày, Thẩm Đường về nhà mắt mới về, vì bây giờ khi họ hàng trong nhà trở về, đôi vợ chồng già tiễn họ tới nhà ga, tận mắt bọn họ lên xe lửa mới yên tâm.
Sau khi tiễn họ hàng , bây giờ Đường Đường cũng ở nhà, Thẩm Đại Chí và Ngô Thúy Bình đột nhiên cảm thấy căn nhà trồng trải, cũng may vẫn còn đôi vợ chồng Thẩm Quang Minh, Lưu Mỹ La và con cái ở , nếu trong căn nhà chỉ bọn họ thì càng vắng vẻ hơn.